Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1705 - Chương 1693: Ngăn Cản Ta Sẽ Chết

Bất Diệt Long Đế Chương 1693: Ngăn Cản Ta Sẽ Chết

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Lục Ly, đừng giết ta!

Lý Cường thấy Lục Ly lại lao đến, lần này hắn không rống to nữa mà hèn mọn nói:

- Lục Ly, chỉ cần ngươi không giết ta, chuyện gì cũng có thể bàn. Ta sẽ bảo vệ ngươi hết mình, chuyện này coi như chưa từng xảy ra, sau này ta sẽ không bao giờ tìm ngươi gây phiền phức nữa, còn có thể cho ngươi rất nhiều Thần Nguyên. Nếu ngươi giết ta, trừ chạy trốn ra thì chẳng còn đường nào khác...

- Giết!

Lục Ly mặt không cảm xúc, lòng dạ như sắt thép, sao hắn có thể tin những lời xằng bậy của Lý Cường. Phỏng chừng đợi đến khi hai phủ quân phụ cận xông tới, Lý Cường sẽ lập tức bắt tay cùng hai phủ quân tru diệt hắn.

Ầm!

Thần Thi lại nện một quyền lên đầu Lý Cường, lần này Lý Cường không cầm cự được, đầu nổ tung, thần giáp rơi ra khỏi người, lơ lửng giữa không trung.

- Thần Thi, mang ta đi!

Giết chết Lý Cường rồi, Lục Ly chỉ kịp cầm không gian giới, thần giáp thần binh đều không kịp lấy. Hắn ra lệnh cho tất cả Thạch Đầu Nhân còn lại phóng về phía hai phủ quân, còn hắn thì để Thần Thi mang theo phóng ra ngoài dãy núi.

- Lung đạo nhân, trở về! Còn không đi, ngươi ở đây chờ chết.

Thần Thi mau chóng phi hành ở độ cao thấp, phóng về phía Lung đạo nhân như một thanh kiếm sắc, lúc sắp đến gần Lung đạo nhân, Lục Ly gầm lên một tiếng.

Lung đạo nhân không dây dưa cùng tên ma sứ kia, cơ thể phóng vọt về phía Thần Thi, hóa thành một hư ảnh biến mất giữa hai đầu lông mày Lục Ly.

- Xông ra!

Lục Ly vung trường đao về phía trước, hạ lệnh cho Thần Thi. Giết chết phủ quân là tội lớn, hắn biết nếu không trốn mau, hắn chắc chắn sẽ chết.

Tốc độ của Thần Thi rất nhanh, trong thời gian hai cái chớp mắt đã vọt ra ngoài sơn mạch, hai phủ quân đuổi theo bị bỏ lại phía sau.

- Ngăn Lê Lộc, hắn đánh chết phủ quân!

Một phủ quân đuổi sau hét lên, ngoài dãy nhí có một đám Thần Linh khổ dịch, còn có một phủ quân ở bên đó. Chỉ cần giữ chân Lục Ly trong một tức thời gian, bọn hắn có thể đuổi kịp rồi.

- Ạch...

Ngoài dãy núi có mười mấy Thần Linh khổ dịch đang tụ tập, còn có một phủ quân. Nhìn thấy Lục Ly lao nhanh như chớp, phía sau là tiếng thét giận dữ của phủ quân, cả đám đều ngơ ngác.

Trong mười mấy người này có Thần Linh phi thăng cùng đợt với Lục Ly, bọn hắn trợn trừng mắt nhìn Lục Ly, trên mặt là vẻ khiếp sợ. Lục Ly lại dám liều mạng như thế? Dám đánh giết cả phủ quân? Hắn đang muốn nghịch thiên ư?

- Dừng lại!

Phủ quân bên ngoài phản ứng kịp thời, cơ thể vọt lên trời, chỉ trường thương trong tay về phía Lục Ly:

- Còn không dừng, tự gánh hậu quả!

- Cút ngay!

Trường thương trong tay Lục Ly sáng lên, nổi giận thét lớn:

- Ai cản ta sẽ chết!

Sinh tử mong manh, giờ khắc này đừng nói phủ quân, dù Diệp thống lĩnh đứng chắn phía trước, Lục Ly cũng sẽ liều mạng xông lên, nếu như dừng lại hắn sẽ chết.

Xẹt xẹt!

Một luồng ánh đao đỏ rực như máu lóe sáng, phủ quân kia đang chuẩn bị công kích, nhưng trước mắt chỉ thấy một màu đỏ, hắn đã tiến vào trong một thế giới máu.

Có điều linh hồn hắn rất mạnh mẽ, thoáng chốc đã tỉnh ngộ. Hắn xoay người, Thiên Địa Chi Lực trấn áp hắn bị đánh tan, hắn mặc kệ đạo đao ảnh đỏ rực như máu, đột ngột đâm một thương vào Lục Ly.

- Thần Thi, ngăn cản!

Lục Ly truyền cho Huyết Linh Nhi một câu, Thần Thi xoay người, dùng lưng mình chặn lại một thương này.

Ầm!

Thần Thi bị đâm bay ra vài chục trượng, nhưng phủ quân kia vị đao ảnh đỏ máu đánh bay mấy trăm trượng. Bởi có Thần Thi chặn một thương này, Lục Ly không có bất kỳ thương tổn nào, chỉ thấy hơi khó thở do hơi thở công kích vừa nãy ép.

- Đi!

Lục Ly không dám dừng lại, để Thần Thi mang theo hắn chạy điên cuồng. Những Thần Linh khổ dịch bên ngoài phản ứng lại, lũ lượt giả vờ phóng công kích ngăn chặn Lục Ly.

Có điều không người nào dám ra tay thật, Lục Ly còn có thể giết chết Thần Linh, hơn nữa một đao kia đã đánh bay phủ quân, bọn hắn có ngại sống quá lâu mới đi chặn Lục Ly.

- Lê Lộc!

Một trong hai phủ quân đuổi theo phía sau hét lớn:

- Ngươi không trốn thoát đâu, một khi bị truy nã, tiểu đội săn giết của phủ vực sẽ mau chóng truy sát ngươi, sức chiến đấu ấy của ngươi không sống được mấy tháng!

Lục Ly không để ý, để Thần Thi cấp tốc mang ra ngoài. Tốc độ của Thần Thi nhanh hơn phủ quân một bậc, nhưng ba phủ quân đuổi theo mãi không chịu dừng, hắn điên cuồng tháo chạy.

Lục Ly không chọn đường, cứ để Thần Thi bay thẳng tắp, hiện tại mục đích quan trọng nhất của hắn là thoát khỏi truy binh sau lưng, những chuyện khác nói sau.

- Huyết Linh Nhi, khá lắm!

Nhận thấy truy binh phía sau bị bỏ lại càng xa, Lục Ly mới tạm bớt lo lắng.

Huyết Linh Nhi nắm giữ bộ phận trận pháp của Thần Thi, khiến sức chiến đấu của Thần Thi tăng mạnh, tốc độ tăng vọt, bằng không dựa vào tốc độ của hắn chắc chắn chạy không thoát.

Hắn không dám nghỉ ngơi, để Thần Thi tiếp tục bay điên cuồng, tuy rằng Thần Thi chỉ có thể bay giữa không trung ở độ cao mười mấy mét, nhưng phi hành chắc chắn nhanh hơn bôn ba trên mặt đất rất nhiều. Cứ tiếp tục như thế, thoát khỏi truy binh là chuyện đương nhiên.

- Huyết Linh Nhi, chuyển hướng bay về phía trước bên trái!

Lục Ly nhớ đại khái vị trí dãy núi Thương Viêm, ở phía trước bên phải, bởi vậy hắn để Thần Thi phi hành về phía trước bên trái.

Ai biết trận chiến với Quỷ Thần Tông bao giờ kết thúc? Nếu như kết thúc sớm, Diệp thống lĩnh sẽ hạ lệnh để phủ quân cưỡi hư không thú truy sát. Tốc độ của hư không thú nhanh hơn Thần Thi rất rất nhiều, hắn không thể phi hành thẳng tắp được.

Cũng may là chiến đấu bên Quỷ Thần Tông vẫn chưa kết thúc, bằng không dựa vào tốc độ của Thần Thi mà muốn chạy trốn, chẳng khác gì ngươi si nói mộng. Diệp thống lĩnh chỉ cần tổ chức vài con hư không thú tra xét xung quanh, không quá vài canh giờ đã tìm ra Lục Ly.

Bên tai là tiếng gió gào thét, dãy núi nhanh chóng khuất ở phía sau, phía trước xuất hiện một mảnh rừng rậm, sương mù mờ mịt, tầm mắt Lục Ly cũng biến thành một mảnh mông lung.

Thời khắc này tinh thần hắn có chút hoảng hốt, hắn không hối hận đã giết chết Lý Cường, chỉ là có chút mơ hồ đoạn đường sau này nên đi thế nào?

Bình Luận (0)
Comment