Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1704 - Chương 1692: Tên Đã Lên Cung

Bất Diệt Long Đế Chương 1692: Tên Đã Lên Cung

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một tiếng xé gió sắc bén vang lên, thần niệm Lục Ly dò xét, nhìn thấy trong hư không xuất hiện một cây trường thương màu xanh lam, bề mặt thanh trường thương kia lóng lánh ba loại ánh sáng đỏ, vàng, xanh.

Rầm rầm rầm!

Từng Thạch Đầu Nhân phóng đi, nhưng trong chớp mắt đã bị trường thương đâm thủng, sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân có thể sánh với Thần Linh cấp thấp nhất, nhưng đối mặt với trường thương này giống như bã đậu, vừa chạm vào đã nát, không ảnh hưởng mảy may đến tốc độ tiến lên của trường thương.

- Lợi hại!

Thần niệm của Lục Ly thăm dò đến hai con mắt tam giác phía sau trường thương, trong mắt hắn tỏa ra sát cơ nồng nặc, phủ quân Tam Giác Nhãn quả nhiên âm hồn bất tán.

Vụt!

Thần binh xuất hiện trong tay hắn, không chút do dự, hắn đột ngột bổ tới, một đạo hào quang đỏ ngòm như máu lóe lên, Thiên Địa Chi Lực trấn áp bốn phía, tốc độ phủ quân Tam Giác Nhãn liền chậm đi.

- Hạng nhãi nhép!

Lý Cường cười gằn một tiếng, trường thương trong tay hắn rung lên, không gian bốn phía lập tức nổi sóng trùng điệp, Thiên Địa Chi Lực xung quanh bị đánh tan. Cơ thể Lý Cường xoay vòng xuống dưới, ung dung né tránh ánh đao đỏ như máu, cơ thể vọt tới Lục Ly nhanh như chớp.

- Tại sao ngươi muốn giết ta? Cho dù chết cũng phải cho ta biết nguyên nhân?

Lục Ly không bỏ chạy, nhấc trường đao lạnh lùng hỏi. Thoáng chốc Lý Cường đã đến gần, đập vỡ tan từng Thạch Đầu Nhân xông đến, giọng nói lạnh lẽo của hắn vang lên:

- Nguyên nhân rất đơn giản, bởi vì có người bỏ ra trăm vạn Thần Nguyên mua mạng ngươi.

- Là Nhan Thiên Cương?

Lục Ly nở nụ cười trào phúng, nhẫn trong tay hơi lóe sáng, chuẩn bị thả Thần Thi ra bất cứ lúc nào.

- Nhan Thiên Cương? Không quen biết!

Lý Cường ngẩn ra, sau đó giễu cợt nói:

- Nói cho ngươi biết cũng không sao, kẻ muốn mua mạng ngươi chính là Dực thống lĩnh của Khai Thiên Phủ phụ cận, mạng của tiểu tử ngươi đáng giá trăm vạn Thần Nguyên, ngươi có thể chết mà không hối tiếc.

- Dực thống lĩnh? Dực Thần!

Lục Ly vô cùng kinh ngạc, vốn dĩ hắn tưởng Nhan Thiên Cương ra tay, không ngờ người rục rịch đầu tiên muốn giết hắn lại là Dực Thần?

Dực thống lĩnh, xem ra cấp bậc của Dực Thần ngang hàng với Diệp thống lĩnh, chỉ là Thượng bảng Thần Linh mà thôi. Một Dực Thần đã có thể vận dụng năng lượng lớn như vậy? Nếu Nhan Thiên Cương ra tay sẽ có bao nhiêu phiền phức?

Lục Ly không thể tưởng tượng, mà giờ khắc này hắn cũng không có thời gian nghĩ nhiều. Hắn nhìn Lý Cường đang càng lúc càng đến gần, thần niệm đảo quanh bốn phía, sau khi xác định không có phủ quân, nhẫn của hắn lóe sáng, một bộ Thần Thi không đầu xuất hiện ở bên ngoài.

Vụt!

Thần Thi vừa đi ra, trong nháy mắt đã hóa thành tia chớp lao tới Lý Cường, cùng lúc đó Lục Ly vung chiến đao trong tay lên, phóng thích sát chiêu của Sát Đế.

- Hử?

Lý Cường hơi run, ánh mắt nhìn Thần Thi lộ ra vẻ mờ mịt. Bởi vì hơi thở của Thần Thi rất mạnh mẽ, tốc độ biến thái vượt qua cả hắn.

Là Thần Thi tức đã chết rồi, tại sao có hơi thở kinh khủng, tốc độ nhanh đến thế? Lẽ nào thi thể này là thi thể của đại năng Thần Giới? Nhưng Lục Ly là Thần Linh vừa mới phi thăng, sao có thể nắm giữ thi thể của đại năng Thần Giới?

Lý Cường ngẩn ra trong chốc lát, hắn vốn cách Lục Ly không xa, Thần Thi đã vọt tới, hắn chỉ đành vung trường thương lên mạnh mẽ đâm vào ngực Thần Thi.

Xẹt xẹt!

Nhưng hắn quên mất một chuyện, lúc này Lục Ly đang phóng ra sát chiêu của Sát Đế, Thiên Địa Chi Lực bốn phía trấn áp hắn, tốc độ của hắn trở nên rất chậm. Trái lại Thần Thi không bị ảnh hưởng, đột ngột đấm một cú lên đầu hắn.

Oành!

Sức mạnh của Thần Thi rất lớn, Lý Cường bị một quyền đánh bay ra ngoài, sức mạnh cường đại và năng lượng kỳ dị trong nắm đấm của Thần Thi xâm nhập, Lý Cường cảm thấy cả đầu như sắp nổ tung.

Ầm!

Cơ thế Lý Cường đập vào dãy núi kêu ầm ầm, dãy núi bị đánh thành một lỗ thủng lớn. Thần niệm của Lục Ly quét tới phát hiện Lý Cường thất khiếu chảy máu, nhất thời mừng rỡ trong lòng, hạ lệnh:

- Huyết Linh Nhi, giết Lý Cường, tuyệt đối không để hắn chạy thoát!

Vèo!

Gần như cùng lúc đó cơ thể Lục Ly lao lên, mau chóng phóng về phía đại sơn bên kia.

Nhân lúc bệnh đòi mạng ngươi, phủ quân đại diện cho sức mạnh cầm quyền, giết rồi có gây hậu quả nghiêm trọng hay không? Lục Ly không rõ lắm, nhưng nếu Lý Cường muốn giết hắn, hắn sao có thể nương tay, cứ giết trước rồi nói sau.

Ầm!

Đại sơn nổ tung, Lý Cường phóng lên trời, bên dưới nón trụ đầu hắn bị máu tươi nhiễm đỏ. Đầu hắn lắc lư, con mắt nhắm chặt, thần trí dường như có chút không tỉnh táo.

Xẹt xẹt!

Thần Thi phóng lên trời, bên trong không gian Thần Giới Lục Ly không thể phi hành, nhưng Thần Thi dường như không bị ảnh hưởng, phi hành ở độ cao thấp rất dễ dàng.

Cảm nhận được nguy hiểm trí mạng, Lý Cường rốt cuộc đã tỉnh táo, hắn nhìn thấy Lục Ly lại phóng thích sát chiêu của Sát Đế phối hợp cùng Thần Thi công kích, lập tức gào lên:

- Lục Ly, không... Lê Lộc! Ngươi dám công kích phủ quân? Ngươi muốn chết sao?

- Đê tiện!

Lục Ly thầm mắng, Lý Cường rống to như thế, chắc chắn phủ quân xung quanh sẽ nghe thấy. Nếu Lý Cường chết, sau này món nợ đương nhiên sẽ tính lên đầu hắn.

- Giết!

Tên đã lắp vào cùng, không thể không bắn!

Lục Ly mặc kệ hậu quả thế nào, ra lệnh cho Thần Thi. Cùng lắm giết xong, hắn lập tức đào tẩu, giữ lại Lý Cường sớm muộn gì cũng gặp họa.

Rầm!

Lý Cường lại bị đánh bay ra ngoài, Lục Ly và Thần Thi phối hợp rất ăn ý, sát chiêu của Sát Đế có thể trấn áp Lý Cường, tốc độ của Thần Thi rất nhanh, Lý Cường hiển nhiên không thể né tránh.

- Dừng tay, Lê Lộc dừng tay!

Không thể không nói sức phòng ngự của Lý Cường rất mạnh, bị Thần Thi đánh hai lần, hơn nữa còn nện vào đầu, nhưng đến giờ vẫn chưa chết.

Hắn điên cuồng gào thét:

- Lê Lộc, không được công kích, nếu không Diệp thống lĩnh sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu, dừng tay! Ngươi đâu, cứu mạng, Lê Lộc tập kích phủ quân, hắn muốn giết ta!

Vèo!

Phía xa vang lên hai tiếng xé gió, nội tâm Lục Ly chìm xuống, có phủ quân bị tiếng kêu cứu của Lý Cường kinh động. Nếu như hai phủ quân đến đây, hôm nay hắn đừng mơ có thể sống sót rời khỏi đây.

Bình Luận (0)
Comment