Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nguy hiểm thứ ba là đám Lý Cường, Lý Cường chắc chắn sẽ nghĩ trăm phương ngàn kế truy sát hắn. Dãy núi này có vẻ rất lớn, nhưng với tốc độ của Lý Cường, phỏng chừng chẳng mấy chốc đã lục soát khắp đại sơn, cuối cùng tìm ra hắn.
- Nên ở đây hay đi vào sâu trong dãy núi?
Lục Ly chiếm giữ sơn cốc, tay nhanh chóng ngưng tụ thành từng Thạch Đầu Nhân, hắn đã cảm ngộ được Thạch Nhân Thần Lỗi Thuật tầng thứ ba. Mặc dù sức chiến đấu của đám người đá này không cao, nhưng có thể khiến tình cảnh trở nên loạn hơn, giúp hắn kéo dài thời gian, lợi dụng cơ hội.
Nếu hắn xông vào sâu trong dãy núi, đi tìm đại đội phủ quân, dù Lý Cường có truy sát đến, cũng không dám giết hắn ở ngay trước mặt bao phủ quân?
Nhưng đi sâu vào trong dãy núi rất dễ gặp phải ma sứ cường đại, ngoài ra còn có một khả năng- ngộ nhỡ Lý Cương kiên quyết ra tay, hắn nên phản kháng hay ngoan ngoãn chịu chết?
Nếu như phản kháng, hắn chắc chắn phải mang Thần Thi ra. Một khi Thần Thi bị bại lộ có thể sẽ gặp phiền phức lớn, ngộ nhỡ Diệp thống lĩnh vừa mắt Thần Thi của hắn, hắn đương nhiên phải chết.
- Quên đi, cứ đợi ở đây, nếu Lý Cường đến, liều mạng đánh một trận là được.
Lục Ly gấp rút ngưng tụ Thạch Đầu Nhân, hắn còn thả Lung đạo nhân ra ngoài, do dự một lát, Lục Ly lại thả Thần Thi ra khỏi Thiên Tà Châu, sau đó để hắn vào trong không gian giới.
Làm xong những việc này, hắn im lặng chờ đợi. Hắn hít thở thật lâu, mặt không cảm xúc, nhưng trong lòng lại căng thẳng đến cực điểm. Được trở thành phủ quân đường nhiên phải có thủ đoạn đặc biệt, sức chiến đấu chắc chắn phải mạnh hơn Thần Linh bình thường, bằng không đã không trở thành phủ quân.
Xung quanh bao phủ lớp sương đen mỏng, bên trong cơ thể Lục Ly không tránh khỏi bị khói đen xâm nhập, hơn nữa khói đen đang nhanh chóng xâm nhập vào trong không gian linh hồn hắn.
Vụt!
Một lát sau, thanh tiểu đao màu bạc bên trong không gian linh hồn Lục Ly lóe sáng, toàn bộ năng lượng xâm nhập vào màu đen đều bị Long Ngân cắn nuốt.
- Tốt rồi.
Lục Ly đã yên tâm hẳn, chí ít hơi thở ác ma không thể ma hóa hắn, hắn có thể thoải mái đánh một trận.
Địa điểm hắn chọn ẩn nấp rất đẹp, nằm giữa núi cao trùng điệp, hai bên đều có sơn đạo. Thần Bộc lao xuống nườm nượp, nhưng chỉ lao xuống hai bên sơn đạo, hắn thu liễm hơi thở nên không có Thần Bộc nào xông về phía hắn.
- Không hay rồi.
Chỉ lát sau bên trong núi, một lão giả lại vượt qua núi lớn xông thẳng về phía này. Trông tốc độ của hắn, rõ ràng cường đại hơn Thần Linh phổ thông rất nhiều.
Hơn nữa cả người lão giả kia bị khói đen quấn quanh, trên người khắp nơi đều là máu đen, chắc hẳn là cường giả Quỷ Thần Tông đột phá vòng vây xông đến.
- Hử?
Còn chưa đến gần Lục Ly, đôi mắt đỏ ngầu đã thình lình quét tới, Lục Ly nhìn thấy trong lòng run lên, kẻ kia trên người cuồn cuộn sát khí, điên cuồng lao đến chỗ Lục Ly.
- Lung đạo nhân, đi ngăn cản hắn, chú ý đừng để ma hóa!
Lục Ly phất tay, đồng thời hắn điều thêm mười mấy Thạch Đầu Nhân đi ngăn cản. Thử xem có thể ngăn cản kẻ này, hoặc dẫn dụ hắn đi hay không, bằng không bên này xảy ra đại chiến rất dễ thu hút sự chú ý của phủ quân phụ cận.
- Khà khà, ma vực bọn ta nằm sát bên Ác Ma Giới, nếu là ác ma cường đại ta còn sợ. Hơi thở Ác Ma của loại ma sứ này không làm gì được ta.
Lung đạo nhân ngửa mặt lên trời rống lên vài tiếng, cơ thể phồng lên biến thành cự nhân cao vài chục trượng, ngạo nghễ hiên ngang phóng vọt về phía ma sứ.
- Đệt, ngươi không ra oai thì sẽ chết?
Lục Ly biến sắc, giận tím mặt, hận không thể cho Lung đạo nhân vài cái bạt tai. Mấy tiếng thét vang như vậy, sợ rằng sẽ thu hút phủ quân phụ cận đến?
Rầm rập rầm rập!
Vào lúc này đỉnh núi truyền đến vài tiếng nổ rung trời, sau đó một tiếng rống giận dữ vang lên:
- Tông chủ Quỷ Thần Tông vẫn chưa chết hẳn, mau cho người đến vây giết hắn. Bằng không để hắn sống lại, sẽ gặp phiền phức lớn.
Là âm thanh của Diệp thống lĩnh, trong lòng Lục Ly như trút được gánh nặng, câu này của Diệp thống lĩnh vang lên thật đúng lúc. Nếu không phủ quân phụ cận sẽ bị hấp dẫn đến đây, Lung đạo nhân là ma thú Ma Vực, rất dễ bị phủ quân tra xét đến, khi ấy sẽ phiền to.
Ầm!
Trụ đá cực lớn của Lung đạo nhân và ma sứ xông lên lớp lớp đập vào nhau, hắn và ma sứ kia đều bị đánh bay. Ma sứ kia trong tay cầm một thiết côn, mặc dù không thô to như của Lung đạo nhân nhưng chắc chắn là Thần Khí, bề mặt lấp lánh Thần quang.
- Grào!
Ma sứ bị đẩy lùi lại tiếp tục xông lên, trường côn màu xanh trong tay quét ngang, mấy Thạch Đầu Nhân xông lên bị đánh bay đi, có hai Thạch Đầu Nhân còn bị đánh nát.
Lung đạo nhân tiếp tục phóng tới đại chiến với ma sứ, sức chiến đấu hai người tương đương nhau, người tám lạng kẻ nửa cân, đều đánh bay đối phương ra ngoài.
- Tốc độ công kích và sức mạnh của hai người gần như hàng hàng nhau!
Lục Ly âm thầm gật đầu, lúc trước khi chưa bị ma hóa, chắc chắn ma sứ này mạnh hơn Lung đạo nhân một bậc. Bây giờ đã bị ma hóa, coi như không còn linh hồn, chỉ có thể dựa vào cơ thể tác chiến, sức chiến đấu đương nhiên sẽ yếu bớt.
Quan sát một lúc, Lục Ly không để ý nữa, hắn suy nghĩ một lát nói:
- Lung đạo nhân, dẫn dụ ma sứ này đi, dẫn dụ xong thì trở về ngay.
Lung đạo nhân gật đầu, những lần giao thủ sau đó, hắn khống chế cơ thể lùi về bên trái phía dưới, sau đó tốc độ xông lên chậm hơn, cứ như vậy không ngừng dẫn dụ ma sứ kia phóng về hướng khác.
- Được rồi!
Một lát sau, Lung đạo nhân dẫn dụ thành công ma sứ kia về bên trái phía sau hơn mười dặm, Lục Ly mới hơi yên tâm.
Bên này chiến đấu như vậy vẫn chưa thấy phủ quân đến, xem ra phần lớn phủ quân đã xông lên đỉnh núi, không ai để ý hắn.
- Không đúng!
Ánh mắt Lục Ly bỗng nhiên nhìn sang bên phải, nơi sâu trong linh hồn hắn hiện lên nguy cơ trí mạng. Hắn không chút suy nghĩ, chiến giáp trên người hiện lên, khống chế mười mấy Thạch Đầu Nhân phóng sang bên phải.
Xẹt xẹt!