Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1702 - Chương 1690: Không Ra Oai Sẽ Chết?

Bất Diệt Long Đế Chương 1690: Không Ra Oai Sẽ Chết?

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Dãy núi rất lớn, phủ quân Tam Giác Nhãn phải mất nhiều thời gian truy đuổi Lục Ly, có thể lúc tìm được Lục Ly, hành động đã kết thúc. Tất cả ma sứ bị giết, khói đen tản đi, dưới con mắt đang nhìn chằm chằm của mọi người, Tam Giác Nhãn dám tiếp tục truy sát Lục Ly?

Bởi vậy Lục Ly chỉ cần ở trong dãy núi chống chọi đến khi hành động kết thúc, hắn sẽ sống sót, có thể trở về Thương Viêm Cốc an toàn.

Vì nhiệm vụ lần này miễn giảm một năm phục dịch, chỉ cần có thể trở về Thương Viêm Cốc, Lục Ly lập tức khôi phục thân phận tự do, có được tư cách của phủ dân, tự do ra vào thành trì.

- Lục huynh, chúc ngươi may mắn! Số mệnh ngươi tốt đẹp như vậy, chắc chắn gặp dữ hóa lành, thoát khỏi kiếp nạn lần này.

Tô Tử Hề không thể giúp đỡ Lục Ly, chỉ có thể ở đây âm thầm cầu nguyện. May mà phủ quân phía xa đang dò xét hướng khác, không để ý bên này đã thiếu mất một người.

Huỵch huỵch huỵch!

Trong dãy núi vang lên từng tiếng bước chân gấp gáp lộn xộn, trong sương đen có từng nhóm võ giả người tỏa ra khí đen, mắt đỏ rực như máu điên cuồng xông ra ngoài.

- Được rồi!

Tô Tử Hề thở phào một hơi, Thần Bộc bắt đầu xung kích, cho dù lúc này phủ quân có đến đây thăm dò tăm tích của Lục Ly, hắn cũng có thể dễ dàng giúp Lục Ly thoái thác.

- Giết!

Trong tay hắn xuất hiện một trường kiếm màu xanh đẹp đẽ, cơ thể phóng khoáng như gió, chủ động xông vào đám Thần Bộc đen nghịt trước mặt.

Sức chiến đấu của Tô Tử Hề rất tốt, Tam Thốn Thanh Phong của hắn sắc bén không gì đỡ được, tùy tiện quét ngang qua đã có vài Thần Bộc bị đánh chết.

Máu đen bắn đầy trời, chân cụt tay đứt trải đầy trên mặt đất, một vài Thần Bộc bị chém đứt hai chân, lăn lộn gào thét trên mặt đất, cảnh tượng trở nên cực kỳ hỗn loạn và kinh khủng.

Hộc hộc!

Phủ quân tuần tra gần đó mau chóng tới, còn điều thêm rất nhiều Thần Linh đến hỗ trợ. Không thể để một ma sứ chạy thoát, bằng không hơi thở ác ma trên người bọn chúng sẽ ma hóa những võ giả khác.

- Hử?

Một phủ quân xông đến, vừa đánh giết Thần Bộc vừa liếc nhìn toàn cảnh, không thấy Lục Ly đâu, sầm mặt tra hỏi Tô Tử Hề: - Lê Lộc kia đâu rồi? Hắn dám bỏ trốn?

Tô Tử Hề trong lòng đã sớm nghĩ ra đối sách, hắn nghiêm túc chỉ vào đại sơn nói:

- Lê Lộc đang ở đó chống cự ma sứ, vừa nãy ma sứ xông ra rất nhiều, hắn dụ một nhóm đi. Bằng không dựa vào sức một mình ta tuyệt đối không chống được, bây giờ đại quân ma sứ đã xông ra hết.

Phủ quân nhìn theo hướng Tô Tử Hề chỉ, tuy rằng không nhìn rõ, nhưng nghe thấy bên đó có tiếng đánh nhau.

Thần Linh khổ dịch phụ cận đến cứu viện liếc nhìn nhau, trên mặt lộ vẻ khâm phục, Lục Ly dám liều mạng dẫn theo bằng ấy ma sứ đi vào trong dãy núi? Hắn không sợ sẽ bị hơi thở Ác Ma ma hóa?

Trên người tất cả ma sứ đều có hơi thở Ác Ma, không ai dám tới gần, ngộ nhỡ bị hơi thở Ác Ma ma hóa, sẽ biến thành thứ giống như Thần Bộc trước mặt này, người không ra người, quỷ không ra quỷ. Linh hồn sẽ dần dần bị sa đọa, cuối cùng biến thành xác chết di động, bị ngươi chém giết như hoang thú.

- Hồ đồ!

Phủ quân kia quát một tiếng, nhưng không nói gì thêm, dù sao Lục Ly cũng không bỏ trốn, không tính là vi phạm quy tắc.

Xẹt xẹt!

Càng lúc càng nhiều Thần Bộc xông đến chỗ này, đại quân Thần Bộc ma sứ đông nghịt không ngừng lao ra, từng lớp bị đánh giết.

Thần Bộc đều không thể thành Thần, hơn nữa bị ma hóa, sức chiến đấu giảm đi rất nhiều, một đám Thần Linh nếu như không trấn áp được cả Thần Bộc, vậy thì những năm tháng tu luyện của bọn hắn đều uổng phí.

Tru diệt được hai nén nhang, trong dãy núi phía bên trái đột nhiên có hai phủ quân mặc chiến giáp xanh lam xông ra, Tô Tử Hề liếc nhìn, phát hiện Tam Giác Nhãn Lý Cường cũng ở trong đó.

- Ha ha...

Khóe miệng hắn lộ vẻ cười cợt, đường đường là một phủ quân lại ám hại một Thần Linh mới phi thăng như Lục Ly?

Nếu Lục Ly vẫn cố thủ ở đây, nói không chừng sẽ bị Lý Cường đánh lén, chết như nào không biết. Hoặc có thể hắn sẽ xua một đám Thần Bộc xông vào, khiến thế cuộc trở nên rối loạn, khi ấy có thể dễ dàng ám sát Lục Ly.

Hai con mắt tam giác của Lý Cường đảo qua đám người Tô Tử Hề, sau khi phát hiện Lục Ly không ở đây, mắt hắn lộ ra vẻ tức giận, nhìn tới phủ quân bên này.

Phủ quân trấn thủ bên này liếc nhìn ra dãy núi phía xa, hơi liếc mắt ra hiệu, Lý Cường hiểu được liền phất tay với phủ quân bên cạnh:

- Ngươi ở đây hỗ trợ, ta đến chỗ khác kiểm tra, bên kia hình như không cầm cự được.

Lý Cường nói xong thì quay đầu đi vào trong sương đen. Tô Tử Hề mím miệng nhìn lên dãy núi phía xa, lẩm nhẩm bằng âm thanh chỉ hắn nghe thấy:

- Lục huynh, truy binh đến rồi! Có thể vượt qua kiếp nạn này hay không, còn dựa vào may mắn của ngươi.

...

Lục Ly không đi sâu vào trong dãy núi mà ẩn nấp trong một sơn cốc. Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, ẩn nấp ở trong đây, chờ khi đại chiến kết thúc hắn sẽ quang minh chính đại đi ra ngoài, Tam Giác Nhãn đương nhiên không thể công khai giết hắn được.

Hắn xông vào trong đây không phải không có nguy hiểm, mà là cực kỳ nguy hiểm. Thứ nhất trong dãy núi đâu đâu cũng có khói đen, loại khói này không phải là khói đen bình thường, mà là hơi thở Ác Ma.

Một khi bị hơi thở Ác Ma tập kích, Lục Ly sẽ có thể biến thành ma sứ, trở thành xác chết di động giống như người Quỷ Thần Tông, cuối cùng sẽ bị giết chết tàn nhẫn.

Điều này thì Lục Ly đã sớm nghĩ đến, khi ma hóa một người, thân thể bị ma hóa thực ra không nghiêm trọng, bất cứ lúc nào cũng có thể ép ra ngoài. Quan trọng nhất là linh hồn, nếu như linh hồn một người bị ma hóa, người này sẽ triệt để biến thành nô lệ của Ác Ma, biến thành ma sứ.

Về linh hồn thì Lục Ly rất tự tin!

Bởi vì bên trong linh hồn hắn có một con Ngân Long, Ngân Long này chưa từng để hắn thất vọng, bởi vậy hắn mới dám xông vào dãy núi.

Hơi thở Ác Ma là nguy hiểm thứ nhất, nguy hiểm thứ hai chính là Thần Linh bị ma hóa, nếu như gặp phải đương nhiên sẽ xảy ra một trận ác chiến, rất có khả năng bị giết chết.

Bình Luận (0)
Comment