Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1709 - Chương 1697: Phú Khả Địch Quốc

Bất Diệt Long Đế Chương 1697: Phú Khả Địch Quốc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Nên rời đi hay là vẫn tiếp tục nán lại?

Lục Ly băn khoăn chần chờ, nếu rời đi chưa chắc sẽ tìm được một chỗ ẩn thân tốt như này, nhưng không đi ngộ nhỡ bị mấy chục phủ quân bao vây, hắn cầm chắc cái chết.

Tiếng gào rống của đám hoang thú ngày càng xa, sau nửa canh giờ tất cả hoang thú đều quay trở về, chỉ chết một con hoang thú. Xem ra bên đó phủ quân không nhiều nên không liều mạng.

- Quên đi, vẫn chưa đến lúc phải đi, tiếp tục nán lại.

Lục Ly trầm ngâm một phen, quyết định tiếp tục ẩn nấp ở đây. Bởi vì ai biết được ở phụ cận có bao nhiêu phủ quân đang khám xét, bây giờ hắn mạo muội đi ra ngoài rất nguy hiểm, càng dễ bị phủ quân phát hiện ra.

Quyết định rồi hắn không để ý đến nữa, tiếp tục đọc sách và luyện hóa Thiên Tà Châu.

Mấy ngày sau đó thật yên tĩnh, không có bất cứ phủ quân nào đến đây, điều này khiến cho trái tim lơ lửng giữa không trung của Lục Ly được thả xuống.

Lại tám ngày nữa trôi qua, Lục Ly bị quấy rầy bởi vì cả đám hoang thú đều vọt lên trời, lũ lượt bay về phương nam, rõ ràng đang có người đến gần.

- Tình hình sao vậy?

Lục Ly hơi nhướng mày, yên lặng cảm ứng thông qua Thiên Tà Châu, chẳng bao lâu hắn đã phát hiện có người tiến vào bồn địa, thần niệm vẫn luôn quét ra xung quanh.

Gào gào!

Tiểu hoang thú nổi giận rống to, có mấy hoang thú ở phía xa bay về, người này lập tức bỏ chạy.

- Không đúng lắm...

Lục Ly đặt quyển sách đang cầm trên tay lên bàn, trong mắt đầy sự nghi hoặc, tại sao phủ quân vẫn chưa hết hi vọng? Chẳng lẽ đang nghi ngờ? Đã nghi ngờ sao không triệu tập một lượng lớn phủ quân đến đây càn quét hết đám hoang thú?

- Đúng rồi!

Con ngươi của Lục Ly đảo một vòng, sau đó đột nhiên sáng tỏ mấu chốt của sự việc. Phủ quân này chắc chắn không phải đi vào tìm kiếm hắn mà là đi tìm kiếm di vật của hắn.

Nói cách khác hắn ta đang tìm kiếm Thiên Tà Châu!

Dực Thần vẫn luôn ngấp nghé Thiên Tà Châu của hắn, ở Đấu Thiên Giới đã không chịu từ bỏ, sau đó chiếm đoạt thân thể Tử Liên Nhi muốn cướp đoạt Thiên Tà Châu.

Lần này nàng chịu tốn kém trăm vạn Thần Nguyên thậm chí còn nhiều hơn đó để chặm đánh giết hắn, chắc chắn không phải để xả lửa giận trong lòng, mấu chốt chính là... Thiên Tà Châu!

Phỏng chừng Dực Thần biết được Thiên Tà Châu có lai lịch rất lớn, cho nên mới không tiếc giá nào hòng đoạt được Thiên Tà Châu. Không cần biết Lục Ly có chết ở đây hay không nhưng Thiên Tà Châu chắc chắn sẽ ở đây, cho nên mới phái người năm lần bảy lượt đến thăm dò.

Hắn ngụy trang bản thân bị hoang thú đánh chết, vậy thì không gian giới, Thiên Tà Châu của hắn chắc chắn vẫn còn ở lại bên trong bồn địa. Kẻ địch đương nhiên chưa hết hi vọng, còn không ngừng tìm đến truy dò. Nếu như truy dò không ra, không khéo sẽ nghĩ cách giết chết hết cả đám hoang thú.

- Làm sao bây giờ?

Lục Ly cau mày trầm tư, hiện giờ xem ra đối phương vẫn chưa phái nhiều người, nhiều lắm cũng chỉ vài ba tên, nếu không cũng sẽ không lùa hoang thú đi mà đánh chết toàn bộ.

Hắn bây giờ không thể di chuyển, nếu di chuyển sẽ bị lộ tẩy, thám báo tiến vào lại không lấy đi Thiên Tà Châu, có lẽ là chưa phát hiện ra. Tiểu hoang thú lại khoanh chân ngồi lên Thiên Tà Châu bên dưới, thám báo bị tiểu hoang thú hấp dẫn sự chú ý mà không để ý đến Thiên Tà Châu.

Lấy tĩnh chế động.

Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, chỉ đành kiên trì chờ đợi, tùy cơ ứng biến. Hắn bây giờ không thể nông nổi làm liều, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng.

Non nửa ngày trôi qua, đám hoang thú kia lại bay trở về, Lục Ly im lặng cảm ứng một hồi thấy có chút đau đầu.

Bởi vì vừa rồi mất đi một con hoang thú, xem ra mấy tên phủ quân này đang từ từ càn quét đám hoang thú, chuẩn bị lật tung bồn địa ra rà soát, hoặc là mổ bụng xác chết của đám hoang thú...

Rất có khả năng bọn chúng hoài nghi mình bị hoang thú nuốt sống, không gian giới và Thiên Tà Châu đều bị hoang thú nuốt vào bụng. Bọn chúng ít người, chỉ có thể giết chết từng con hoang thú một, từ từ tìm kiếm.

Không ngoài dự đoán của Lục Ly!

Hôm sau đám hoang thú lại bay ra ngoài, sau đó phủ quân kia lại tới bồn địa, nhưng chỉ mới thăm dò một lượt đã bị hoang thú rượt đuổi.

Qua nửa ngày đám hoang thú trở về, lại chết mất một con!

Theo Lục Ly suy đoán, bọn chúng đang chủ trương giết dần giết mòn cả đám hoang thú, cho dù có đào ba thước đất lên cũng phải tìm ra Thiên Tà Châu.

Nửa ngày sau hoang thú lại bị dẫn dụ ra ngoài, nhưng lần này không có kẻ nào tiến vào bồn địa dò xét. Có lẽ dò xét mấy lần không thấy kết quả, tưởng rằng Lục Ly đã bị hoang thú nuốt sống, Thiên Tà Châu nằm trong bụng đám hoang thú này.

- Lung đạo nhân, thực lực của ngươi gia tăng thế nào?

Lục Ly truyền tống đến Lung đạo nhân đang tu luyện một câu dò hỏi, Lung đạo nhân giật mình tỉnh lại, giải thích:

- Luyện hóa được mười mấy viên Thanh Dương Kim, thực lực có nâng cao một chút, nếu chỉ dựa vào Thanh Dương Kim mà muốn nhanh chóng gia tăng thực lực thì rất khó. Nếu có thần tài khác thì phỏng chừng nâng lên rất nhanh, nhưng mà hiện giờ chúng ta không thể tìm được thần tài.

- Thần tài?

Con mắt Lục Ly sáng ngời, đứng lên nói:

- Ngươi đi theo ta.

Lục Ly dẫn Lung đạo nhân tiến vào phân điện thứ ba trong đại điện, nơi này chứa rất nhiều loại thần tài, có những loại thần tài mà hơi thở tỏa ra còn dọa sợ Lục Ly.

- Ớ...

Lung đạo nhân đi vào cũng bị dọa sợ, đặc biệt là khi nhìn thấy một con ngươi, có cảm giác linh hồn hắn giống như sắp bị hút vào trong đó, dọa hắn phải lùi về sau ba bước.

- Đừng nhìn con mắt đó, bộ não ở bên kia cũng đừng nhìn, mau tìm thần tài mà ngươi thấy cần thiết, chỗ này không thể ở lâu, nếu không sẽ xảy ra chuyện.

Tiếng nói của Lục Ly vang lên, Lung đạo nhân ổn định tâm thần nhanh chóng dò xét, một lát cả cả người hắn đều run lên, kích động nói:

- Xích Lân Mộc, nơi này lại có Xích Lân Mộc, đây chính là thần tài đỉnh cấp nhất đấy. Ngay cả Ma Vương đại nhân của bọn ta còn khó có được tuyệt thế thần tài...

Bình Luận (0)
Comment