Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly quét mắt nhìn Lung đạo nhân hỏi:
- Vật này rất có ích với chuyện tu luyện của ngươi?
- Đương nhiên rất có ích!
Lung đạo nhân gật mạnh đầu nói:
- Đại nhân, những thần tài này của ngài lấy từ đâu? Sợ rằng đại năng Thần Giới cũng không có được? Mà nơi này của ngài lại có những ba gốc Xích Lân Mộc, giá trị liên thành, không khéo một gốc ít nhất cũng đáng giá trăm vạn Thần Nguyên.
- Giá trị đến thế?
Lục Ly giật nảy mình, nơi này thần tài chất đầy như núi, nếu như mỗi loại đều có giá mấy trăm nghìn Thần Nguyên thì hắn sẽ phát tài.
Những thứ thần tài này không phải hắn tự nhiên có, phỏng chừng cũng không phải của Hằng Đế mà do Thần Tượng tông sư Thiên Linh Tử thu thập được. Không ngờ rằng Thiên Linh Tử lại giàu có như vậy? Lẽ nào Thần Tượng tông sư đều giàu nứt khố đổ vách?
- Được rồi, ngươi đừng hỏi quá nhiều, mau lấy Xích Lân Mộc rồi đi ra ngoài!
Lục Ly phẩy tay áo, thân thể Lung đạo nhân lóe lên bắt lấy ba cành cây hình thù kì quái màu đỏ thẫm rồi vọt ra ngoài, mặt mày mừng rỡ khuôn nguôi, suýt chút nữa quỳ xuống lạy Lục Ly.
- Mau chóng luyện hóa!
Lục Ly khoát tay áo nói:
- Nhiều nhất là một tháng chúng ta sẽ có một trận ác chiến, nếu như không giết được kẻ địch thì người chết chính là chúng ta.
Grào grào!
Lũ hoang thú bị chọc giận không ngừng lao ra ngoài, phủ quân bên ngoài thủ đoạn rất lão luyện, mỗi lần đều có thể đào tẩu dễ dàng, mỗi lần còn giữ lại được một hai con hoang thú.
Hoang thú bên trong bồn địa càng ngày càng ít, mười ngày trôi qua, hoang thú ít đi một nửa, Lục Ly luyện hóa phong ấn Thiên Tà Châu lâu như vậy mà vẫn chỉ luyện hóa được một phần ba.
Trông thấy hoang thú ngày càng ít, Lục Ly không còn cách nào ngoại trừ tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu. Chỉ đành cố gắng ngưng tụ thêm thật nhiều Thạch Đầu Nhân, đồng thời hi vọng thực lực của Lung đạo nhân mau chóng gia tăng.
Huyết Linh Nhi chăm chỉ lĩnh hội trận pháp luyện hóa Thần Thi, nhưng trận pháp bên trong Thần Thi quá phức tạp huyền diệu, Huyết Linh Nhi lĩnh hội đã lâu mới gần thông hiểu được tầng ngoài của trận pháp. Nếu muốn không chế được khu vực trung tâm trận pháp để sức chiến đấu của Thần Thi tăng vọt thì chắc chắn cần rất nhiều thời gian.
Theo lời Huyết Linh Nhi nói, ngắn thì mất tầm mấy tháng đến một năm, dài không thì biết đến bao giờ. Sức chiến đấu hiện giờ của Thần Thi chỉ đánh giết được một phủ quân thông thường, cùng lắm sức chiến đấu cũng chỉ ngang hàng với Thượng bảng Thần Linh.
Khoảng thời gian này nhờ có tìm hiểu, Lục Ly mới biết được đôi chút về sức chiến đấu của Thần Linh cấp thấp.
Sức chiến đấu của Thần Linh cấp thấp có giới hạn rất mơ hồ, tuy rằng đều là Thần Linh nhưng mỗi người nắm giữ chân ý và thần thuật không giống nhau, thời gian tu luyện kẻ dài người ngắn, cho nên dù cảnh giới đều ngang nhau nhưng sức chiến đấu lại cách nhau một trời một vực.
Thần Linh có thực lực thấp nhất là người vừa mới phi thăng, cảm ngộ những chân ý thông thường, không có thần thuật cường đại, trong những Thần Linh phi thăng cùng thời điểm với hắn thì quá nửa là cấp bậc này.
Tiếp đến chính là Thần Linh cấp bậc như hắn, nắm giữ Sát Đế Chân Ý cũng coi như có chút sức chiến đấu, chắc chắn có thể đánh giết Thần Linh cấp bậc thấp nhất.
Sau đó thì đến phủ quân, muốn trở thành một thủ quân, mỗi người cần phải có thủ đoạn và năng lực đặc biệt, sức chiến đấu thông thường không yếu, nếu hiện tại Lục Ly chiến đấu một mình, không có Thần Thi và Lung đạo nhân thì chắc chắn không phải đối thủ của phủ quân.
Bên trên phủ quân là Thượng bảng Thần Linh, những người được xếp vào hàng Thượng bảng Thần Linh đều là cường giả, Thần Linh trong Thần Giới ức ức vạn, nhưng mà chỉ có trăm vạn người được xếp vào bảng. Trăm vạn người này đương nhiên phải có thủ đoạn đặc biệt, sức chiến đấu tổng hợp trên từng phương diện cũng rất mạnh.
Dực Thần rõ ràng chính là một Thượng bảng Thần Linh!
Lục Ly không hề lo lắng về mấy phủ quân bên ngoài, điều hắn lo lắng nhất chính là Dực Thần có tới hay không?
Nếu như Dực Thần ở bên ngoài thì lần này hắn gặp rắc rối lớn, cho dù trong thời gian ngắn sức chiến đấu của Lung đạo nhân có gia tăng thì hắn vẫn chết.
Sức chiến đấu của một người không thể tăng vọt, đặc biệt là khi đạt được cấp bậc Thần Linh, mỗi lần muốn thăng cấp đều gặp vô vàn khó khăn. Hiện tại sức chiến đấu của Lung đạo nhân không khác hắn là mấy, cho dù có luyện hóa được Xích Mộc Lân, cùng lắm sức chiến đấu cũng chỉ có thể vượt mặt phủ quân, so với Thượng bảng Thần Linh thì còn kém xa...
Ba ngày nữa lại trôi qua, Lung đạo nhân cuối cùng đã luyện hóa xong một gốc Xích Mộc Lân hoàn chỉnh, hắn không nghỉ ngơi dưỡng sức mà tiếp tục luyện hóa gốc Xích Mộc Lân thứ hai. Lục Ly không đành lòng quấy rầy hắn, chỉ đành tiếp tục luyện hóa Thiên Tà Châu, nhẫn nại xem xét thư tịch về trận pháp cấm chế bên ngoài.
Grào grào!
Hoang thú bên ngoài ngày càng suy giảm, nhưng hoang thú này linh trí rất thấp, tuy sức chiến đấu rất mạnh nhưng một khi bị nắm giữ nhược điểm sẽ rất dễ bị giết chết. Người là linh hồn, là chúa tể của vạn vật, điều quan trọng chính là người có linh trí cao, biết tìm tòi chân lý từ trong trời đất, biết cách dựa vào sức mạnh của trời đất, biết cách sử dụng chiến thuật chiến lược.
Mười ngày trôi qua!
Hoang thú chỉ còn sót lại năm con, con tiểu hoang thú kia trở nên nôn nóng không yên, đã không còn ngồi lên Thiên Tà Châu nữa mà chảy nhảy lung tung.
May mà phủ quân kia không tiến vào bồn địa, nhưng mà chỉ còn sót lại vào con hoang thú, đoán chừng kẻ địch cũng sắp đi vào.
Bên ngoài thấp thoáng bóng người, đám hoang thú nổi giận xông ra, thần niệm Lục Ly quét tới Lung đạo nhân, hắn hiện tại đang luyện hóa gốc Xích Lân Mộc thứ hai, Lục Ly lên tiếng cắt ngang Lung đạo nhân:
- Gốc còn lại đừng luyện hóa, không có thời gian. Ngươi cứ ổn định cảnh giới trước, thực lực của ngươi bây giờ đã tăng bao nhiêu?
Lung đạo nhân không trả lời, ngồi khoanh chân trong thời gian ba nén nhang mới mở mắt ra, trong tròng mắt hắn lóe lên thần quang, rõ ràng tinh khí thần đã được nâng cao rất nhiều, cả người đều tỏa ra một luồng hơi thở dũng mãnh.
Shhh!