Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1711 - Chương 1699: Xuất Kích

Bất Diệt Long Đế Chương 1699: Xuất Kích

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn hít một hơi thật sâu, đứng lên hoạt động gân cốt một lúc, xương cốt cả người kêu lên răng rắc, hắn khom người nhếch miệng cười với Lục Ly:

- Tăng lên rất nhiều, thân thể mạnh mẽ hơn ít nhất mười lần. Đại nhân yên tâm, dù có đối mặt với mấy tên phủ quân ta cũng không sao, chỉ cần không phải Thượng bảng Thần Linh, mấy phủ quân thông thường không đánh giết được ta.

- E rằng có Thượng bảng Thần Linh...

Lục Ly khẽ cười khổ một tiếng, trầm tư trong chốc lát, hắn mở miệng nói:

- Bọn chúng bây giờ đang dẫn vài con hoang thú đi ra, nhân lúc bọn chúng giết chết hai ba con hoang thú cuối cùng thì ngươi ra ngoài thăm dò. Nếu có thể cứ lén ra tay đánh chết bọn chúng. Còn nếu... Có Thượng bảng Thần Linh, ngươi cố gắng kéo dài thời gian để ta im lặng trốn đi trước, sau đó ngươi dựa vào cảm ứng tinh thần với ta mà đuổi theo.

- Được!

Lung đạo nhân vô cùng tự tin gật đầu đáp lại, Lục Ly suy nghĩ một hồi vẫn chưa yên tâm, dặn dò Huyết Linh Nhi:

- Lát nữa ngươi đi ra ngoài cùng với Lung đạo nhân, phối hợp với nhau, nếu đối phương có Thượng bảng Thần Linh thì tuyệt đối không được liều mạng, cứ nghĩ cách trốn thoát trước.

Bản thân Lục Ly có thể đào tẩu, tuy rằng tốc độ không đủ nhanh nhưng có Lung đạo nhân và Thần Thi kéo dài thời gian, chỉ cần kéo dài được nửa canh giờ là hắn có thể chạy thoát đủ xa rồi.

Một lúc lâu sau đó, người bên Diệp thống lĩnh đã sớm rút lui. Có lẽ tiểu đội săn giết của Phủ Vực sẽ không hành động, dù sao hắn cũng chỉ là kẻ vô danh tiểu tốt, hơn nữa còn ngụy trang bản thân đã chết.

Đợi đến khi hoang thú lại bị dụ ra ngoài, Thiên Tà Châu sáng lên, sau đó Thần Thi và Lung đạo nhân xuất hiện ở bên ngoài. Tiểu hoang thú đang nhảy nhót ở gần đó, nhìn thấy bỗng nhiên xuất hiện hai quái nhân, nhất thời sợ bắn lên, lăn vài vòng trên đất.

Vút!

Không ngờ nó có phản ứng, Thiên Tà Châu sáng lên, hóa thành một tia sáng đỏ bay vụt về phương xa. Lung đạo nhân sợ tiểu hoang thú kêu to, lấy một cột đá ra đập ngất nó.

- Đi!

Lung đạo nhân biết Thần Thi đã bị Huyết Tiên Đằng khống chế, hắn vung tay, cùng Thần Thi lặng lẽ phóng tới chỗ hoang thú bên kia.

Vèo!

Thiên Tà Châu men sát vào núi lớn bay về hướng ngược lại, chẳng mấy chốc đã biến mất ở phương xa.

Lung đạo nhân cùng Thần Thi mò mẫm tới hướng bên kia, nhìn thấy xa xa có ba phủ quân đang đại chiến cùng ba con hoang thú. Lung đạo nhân liếc nhìn mấy lần, trong lòng đã hạ quyết tâm, ba phủ quân này đều là phủ quân của Thương Viêm Phủ, chỉ là phủ quân bình thường chứ không phải là Thượng bảng Thần Linh.

- Giết!

Ba phủ quân đang bất phân thắng bại với hoang thú, chính là thời cơ tốt nhất để đánh lén, Lung đạo nhân bèn biến thân, cơ thể lập tức cao lên hai mươi trượng, hơi thở hùng hậu như hoang thú, giống hệt như một con hoang thú đang đứng thẳng.

Hắn vung trụ đá vô cùng lớn lên vọt tới, Thần Thi lén lút lẻn đi từ một hướng khác, nhăm nhăm vào một phủ quân khác định đánh lén.

- Ma thú Ma Vực?

Ba tên phủ quân bên kia đang chém giết hoang thú nhìn thấy Lung đạo nhân phi tới thì trợn tròn mắt. Sao đột nhiên lại xuất hiện một con Ma thú Ma Vực? Ma Vực không phải nằm phía tây Thần Giới ư? Sao chỗ này có thể xuất hiện một con Ma thú? Hơn nữa còn mạnh mẽ như vậy?

Vèo!

Thần Thi ở một bên khác bắt đầu đánh lén, ba phủ quân kia liếc nhìn Thần Thi, lập tức có một tên rống to:

- Lục Ly chưa chết, chúng ta bị lừa rồi, mau thông báo Dực thống lĩnh!

Ầm!

Một tên bóp nát khối ngọc phù trông như ngọc thạch ở trong tay, nhưng mà một giây sau bất thình lình đầu hắn bị Lung đạo nhân đánh tới, tuy rằng có mang thần khôi nhưng lập tức bị đánh tới vỡ nát, máu tươi chảy ròng ròng.

Ầm!

Thần Thi đắc thủ, một quyền đánh bay một phủ quân ra ngoài. Phủ quân này thật xui xẻo, bị đánh bay tới móng vuốt của hoang thú, hoang thú còn khách sáo gì sao? Móng vuốt cào điên cuồng lên đầu hắn, đầu hắn chẳng mấy chốc đã nổ tung.

- Trốn!

Hai phủ quân còn lại không dám nán lại nữa, giống như con thỏ trạm trán phải diều hâu, ba chân bốn cẳng bỏ chạy.

- Đuổi theo!

Lung đạo nhân trở tay vung trụ đá đập bay một hoang thú, giống như một con sư tử điên cuồng gào thét truy sát.

Truy sát rất thuận lợi, sức chiến đấu của Lung đạo nhân quả nhiên tăng lên không ít. Cơ thể trở nên mạnh mẽ, sức phòng ngự của hắn cũng được nâng cao, sức chiến đấu vượt mặt phủ quân thông thường.

Xích Mộc Lân là thần tài cao cấp, ma thú Ma Vực chủ yếu dựa vào cơ thể cường đại của bản thân, có được thần tài cấp bậc này, sức chiến đấu của bất kì ma thú nào trong Ma Vực cũng được tăng vọt.

Sau khi đánh chết hai phủ quân, Lung đạo nhân và Thân Thi đưa xác phủ quân đi tiêu hủy, sau đó lập tức đuổi theo hướng Lục Ly.

Lục Ly đã chạy trốn được một lúc, tốc độ của hắn tuy rằng không nhanh nhưng đã chạy được trăm vạn dặm. Phải mất nửa canh giờ Lung đạo nhân và Thân Thi mới đuổi kịp Lục Ly.

- Vào trong Thiên Tà Châu rồi nói.

Lục Ly mang Lung đạo nhân tiến vào Thiên Tà Châu, để Thần Thi mang Thiên Tà Châu bay đi, vừa bước vào bên trong Lục Ly đã dò hỏi tình hình cụ thể.

- Mau thông báo Dực thống lĩnh?

Nghe thấy Lung đạo nhân thuật lại câu nói của phủ quân kia, sắc mặt Lục Ly chìm xuống. Thông báo Dực thống lĩnh? Điều này chứng tỏ Dực Thần đã tới Thương Viêm Phủ? Bằng không Dực Thần ở mãi tận Khai Thiên Phủ, thông báo cũng vô ích.

- May mà Dực Thần không có mặt, nếu không ngươi cùng Thần Thi đều xong đời!

Lục Ly khẽ thở ra một hơi, Dực Thần có thể trở thành thống lĩnh của Khai Thiên Phủ, còn có thể dễ dàng lấy ra vài trăm vạn Thần Nguyên, điều này chứng tỏ cuộc sống của Dực Thần khá sung túc. Muốn sống cuộc sống sung túc ở Thần Giới cần phải có sức chiến đấu cường đại.

- Cứ bỏ chạy trước đã!

Cho dù nói thế nào thì vẫn phải mau chóng rời khỏi nơi này. Chạy càng xa càng tốt, bằng không để Dực Thần đuổi kịp sẽ rất phiền phức.

Vụt!

Lục Ly dẫn Tiểu Bạch và Lung đạo nhân đi vào trong đại điện, hắn cầm thư tịch của trận pháp cấm chế lên xem xét, đồng thời vừa luyện hóa Thiên Tà Châu.

Bình Luận (0)
Comment