Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1731 - Chương 1719: Miễn Ta Còn Sống, Ai Chết Cũng Mặc

Bất Diệt Long Đế Chương 1719: Miễn Ta Còn Sống, Ai Chết Cũng Mặc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly dò hỏi một câu, sau khi xác định hắn đạp một chân lên, quả nhiên dưới lòng đất bốc lên một luồng lửa xanh lam. Hắn cắn răng đứng vững, Tuyết Thánh Nữ sau lưng kịp thời phóng nhánh cây tới chữa trị giúp hắn.

Hỏa diễm vụt lên một hồi rồi biến mất, cơ thể Lục Ly bốc lên khói xanh, rất nhiều chỗ da thịt bị tổn hại, mái tóc trắng cũng bị đốt hơn nửa. May mắn bên ngoài có long khải bảo vệ, bằng không quần áo hắn bị cháy hết, cả người trên dưới trống trơn.

- Thoải mái!

Được nhành cây quấn quanh, từng luồng năng lượng kỳ lạ tràn vào trong cơ thể, đau đớn vì da thịt bỏng rát nhanh chóng biến mất. Cảm giác ấy giống như từ địa ngục đi tới thiên đường, khiến người ta không khỏi cảm khái sức mạnh và sự kỳ diệu của Sinh Mệnh Chân Ý.

- Đa tạ Tuyết Thánh Nữ!

Đợi đến khi thương thế gần như khỏi hẳn, Lục Ly chắp tay bái tạ Tuyết Thánh Nữ. Bất luận Tuyết Thánh Nữ có thể ra tay cứu giúp bọn hắn hay không, bọn hắn đều nên cảm tạ.

Tuyết Thánh Nữ sắc mặt bình thản không nói gì, thậm chí cũng không gật đầu, bề ngoài và trong xương cốt đều toát lên vẻ lạnh lùng tránh xa người khác nghìn dặm.

Ầm!

Bên trái có người tiến lên một bước đột nhiên bị giết chết, hấp dẫn sự chú ý của mọi người. Một lát trôi qua, lại có người bước tới phiến đá bên cạnh, một luồng lôi điện tím vàng ầm ầm đánh xuống giết chết hắn.

Hai người còn sót lại trong nhóm không dám bước tiếp, trong mắt tràn ngập sự sợ hãi. Các nhóm nhỏ khác đều ngừng lại, liên tiếp có hai người bị đánh chết, mấy người còn sót lại là bọn hắn sợ rằng không đủ chia ra...

- Tất cả chia thành ba nhóm thay phiên nhau bước lên!

Lăng Phi Độ đột nhiên mở miệng nói, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ khẽ gật đầu tán thành.

Người bị chết đã rất nhiều, nếu như cứ tiếp tục tiến lên, đám Lục Ly và Lâm Vũ rất có khả năng toàn quân bị diệt.

Đám Lục Ly chết hết sẽ không có ai dò đường, khi ấy chỉ có đệ tử Tam Thần Tông chống chọi.

Thế nên mặc dù đường đi đã hợp thành ba nhánh, rất có khả năng ba nhánh đều là đường chết, đến lúc ấy không thể tiến lên, công sức đổ sông đổ bể, nhưng đó cũng chỉ là chuyện bất đắc dĩ.

Đám Lục Ly lúc trước có hơn sáu mươi người, lúc này chỉ còn tới chưa đến bốn mươi người, các nhóm sáp lại gần nhau thay đan xen nhau tiến lên, tranh thủ tập hợp lại một chỗ. Cứ thay phiên dò đường như vậy, gần như đi mười mấy bước mới đến lượt mình, tỷ lệ sống sót sẽ cao hơn.

Các nhóm nhỏ nhanh chóng hợp lại, có điều có hai kẻ xui xẻo, vào lúc tập hợp một kẻ chém ngang lưng, một kẻ bị cột ánh sáng màu đen giết chết.

Lục Ly bên này tập hợp với mười ba người, một phiến đá đứng không đủ, chỉ có thể đứng trên mặt mấy phiến đá, thay phiên bước lên phía trước.

Lục Ly trầm mặc đứng trên mặt đất, để Huyết Linh Nhi tiếp tục thăm dò suy xét. Đệ tử Tam Thần Tông phía sau cũng chia thành ba đội, bước lên theo ba đội phía trước. Mọi người đều rất kiên nhẫn, dù sao nếu liều lĩnh bước lên phía trước, khả năng chết sẽ chiếm chín phần.

Mỗi tổ mười mấy người thay phiên dò đường, như thế tỷ lệ chạm vào cấm chế sẽ ít đi chút. Có điều càng đi vào bên trong, tỷ lệ cấm chế bị khởi động dường như nhiều hơn mấy phần...

- Đi bên phải!

Lại đến lượt Lục Ly, Huyết Linh Nhi khẳng định chắc nịch, Lục Ly kiên định bước lên phiến đá bên phải, chẳng bao lâu trên mặt hắn xuất hiện vẻ mừng rỡ, lần này cũng rất an toàn.

Huyết Linh Nhi dường như nắm giữ được một phần cấm chế của hành lang, chí ít có thể phán đoán phiến đá nào có cấm chế mạnh mẽ hay không.

Ầm ầm ầm!

Tiếp tục bước đi, liên tục có người bị đánh chết và có người bị thương. Sau nửa canh giờ, mọi người lại lần nữa bước về phía trước được hai nghìn trượng, người của ba đội ngũ đã ít mất một nửa.

- Tất cả ép sát vào đội ngũ ở giữa, đi cùng nhau!

Quả nhiên là Lăng Phi Độ hạ lệnh, hành lang vẫn chưa nhìn thấy điểm cuối, không ai biết còn xa đến bao nhiêu, chỉ sót lại hai mươi người, không thể đi tách nhau được.

Hai mươi người còn lại ánh mắt chán nản, vẻ mặt đều là sự cay đắng và tuyệt vọng. Đường đi không nhìn thấy điểm cuối, bọn họ cũng không nhìn thấy hi vọng, sợ rằng chưa đến được đích, toàn bộ đã chết hết?

Lục Ly sắc mặt trông cũng có vẻ khó coi, nhưng trong lòng lại không nghiêm trọng như vẻ mặt.

Bởi vì mười mấy lần đến lượt hắn bước lên vừa nãy, mỗi lần hắn đều bước theo sự chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, kết quả đều bình an vô sự, chuyện này khiến hắn càng cảm thấy tự tin.

Đương nhiên Lục Ly sẽ không đần độn mà nói cho mọi người biết hắn có thủ đoạn phá trận, người bên cạnh hắn không quen biết một ai, hắn tội gì vì một đám người xa lạ làm lộ bí mật của bản thân trước mắt bao người, đến lúc đó bị người ta nhòm ngó, hắn chết lúc nào không hay...

Miễn ta còn sống, đạo hữu ai chết cũng mặc.

Đạo hữu chết rất nhanh!

Sau một canh giờ, hơn sáu mươi người Lục Ly chỉ còn sót lại năm người...

Thanh niên áo xanh Lâm Vũ vận may rất tốt, tuy rằng bị thương sáu lần, nhưng mỗi lần đều không trúng số độc đắc bị đập chết tươi. Ba người còn lại vận may cũng thế, không bị đánh chết ngay lập tức.

Cho dù chỉ dư lại năm người, đệ tử Tam Thần Tông vẫn không nói câu nào, cũng không nói sẽ thay bọn hắn dò đường. Phỏng chừng năm người bọn hắn không chết hết, người Tam Thần Tông phía sau chắc chắn sẽ không bước lên.

Có điều đây là chuyện thường tình, đổi lại nếu nhóm Lục Ly là người Tam Thần Tông cũng sẽ làm như thế. Vẫn câu nói kia thôi, miễn ta còn sống ai chết cũng mặc, ai là kẻ muốn chết chứ.

Lục Ly vẻ mặt chán nản nhưng kỳ thực trong lòng không chút khẩn trương. Thực tế chứng minh Huyết Linh Nhi đã phá giải cấm chế của ải này, chí ít con đường Lục Ly đi không gặp sự cố, cùng lắm chỉ bị thương da thịt.

Có điều người bên cạnh mỗi lúc một ít, nếu như toàn bộ đều chết hết thì chỉ còn một mình Lục Ly dò đường.

Đến lúc ấy mọi người sẽ đặt sự chú ý lên người hắn, tuy rằng Huyết Tiên Đằng lén lút từ chân hắn thăm dò xuống nền đất, nhưng khó bảo đảm sẽ không bị người khác nhìn ra.

Bình Luận (0)
Comment