Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ồ?
Rất nhiều người lại kinh ngạc lần nữa, rõ ràng bên ngoài truyền tống môn có vòng bảo vệ bảy sắc? Sao Lục Ly lại có thể đi vào dễ dàng như vậy?
Hơn nữa rõ ràng phiến đá này có cấm chế mạnh mẽ, vừa nãy Lăng Phi Nha còn bị đánh chết ở đó, tại sao Lục Ly bước lên thì không xảy ra chuyện gì?
- Có chú thú vị.
Lâu Thập Nhị càng thêm tò mò, hắn nhếch miệng cười một tiếng, nói:
- Được rồi, chư vị, sinh tử lộ đã bị phá.
- Phù phù...
Lâm Vũ và người còn lại kia như trút được gánh nặng thờ phào một hơi, tuy rằng hai người không hiểu Lục Ly phá trận như nào như sự thật Lục Ly đã bước vào trong, bọn hắn cuối cùng không phải nộp mạng.
- Lợi hại!
Miệng nhỏ của Tuyết Thánh Nữ hơi há, cho dù nàng không hiểu tại sao Lục Ly phá được trận nhưng nàng có thể khẳng định một điều, đó là nếu như không phải Lục Ly, các nàng có nhiều người ngần này cũng không thể đi qua sinh tử lộ, sẽ bị nhốt ở đây một nghìn năm.
Nghìn năm?
Đối với nàng mà nói hiện tại là niên hoa tươi đẹp nhất, là thời điểm rực rỡ nhất của nữ tử, nếu bị nhốt ở đây một nghìn năm, sợ rằng lúc ra khỏi đã thành lão thái bà? Trong một nghìn năm có lẽ sẽ khiến rất nhiều đệ tử Tuyết Sơn Cung sẽ phát điên hoặc là chết?
- Đi!
Tuyết Thánh Nữ vung tay xung phong bước về phía trước. Sinh Mệnh Chân Ý mà nàng cảm ngộ có một năng lực đặc biệt, đó là có thể cảm ứng được sinh lộ tử môn ẩn chứa trong thiên địa, giờ khắc này nàng vô cùng chắc chắn sinh môn đã mở ra, tử lộ bị phá vỡ.
- Đi thôi!
Lâu Thập Nhị vung tay lên, gọi người của Yên Vũ Lâu phía sau đi lên. Tuyết Thánh Nữ là người đầu tiên theo sau Lục Ly, cơ thể lóe lên tiến vào trong truyền tống môn, sau đó biến mất không thấy.
- Đi, đi nào!
Người phía sau nhất thời mừng rỡ, từng người nối đuôi nhau bước vào, vọt vào trong truyền tống môn.
Từng đạo bạch quang lóe lên, mọi người xuất hiện trong một đại điện rộng lớn. Phía cuối đại điện có một cánh cửa, lấp lánh ánh hào quang mờ nhạt.
Trong đại điện không có gì, cũng không cảm ứng được nguy cơ, nơi này chắc hẳn là một đại điện trung chuyển, để người vượt qua cửa ải nghỉ ngơi.
Lục Ly tiến vào đại điện đầu tiên, lúc này khiêm tốn ngồi xếp bằng ở một góc trong đại điện. Hắn không mạo muội tiến vào cửa ải tiếp theo, một mình ngồi một chỗ như đang giải lao.
Lục Ly rất trầm mặc, nhưng sau khi mọi người tiến vào ánh mắt đều dán chặt lên người hắn. Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị bước vào, hai người liếc nhìn nhau rồi dắt tay nhau tiến tới chỗ Lục Ly.
Lục Ly tuy nhắm mắt lại nhưng vẫn biết có người đang đến gần, hắn cười khổ trong lòng, vốn định làm một kẻ vô danh, bây giờ xem ra không thể rồi.
Hắn mở mắt đứng lên, Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đi tới, Tuyết Thánh Nữ hơi cúi người hành lễ nói:
- Tuyết Tĩnh Nhã cảm ơn công tử.
Lâu Thập Nhị chắp tay chân thành nói:
- Tiểu huynh đệ, Lâu Thập Nhị ta ghi nhớ món ân tình của ngươi. Phải rồi... Tiểu huynh đệ tên gọi thế nào? Là người ở đâu?
Tuyết Thánh Nữ vừa nãy vẫn luôn chữa thương cho đám Lục Ly, nàng mặc dù tình cách lạnh nhạt nhưng nhân phẩm không tệ, Lục Ly có ấn tượng với tính cách nàng. Hắn mỉm cười gật đầu nói:
- Tuyết Thánh Nữ khách khí, nếu không có Sinh Mệnh Chân Ý của ngươi, ta sớm đã chết, người nên cảm tạ là ta.
Nói xong Lục Ly nhìn Lâu Thập Nhị, đáp lễ:
- Thập Nhị công tử chớ nói thế, ân tình của ngươi quá cao quý, Lục mỗ không dám nhận. Ừm... Tại hạ tên Lục Lẫm, đến từ một địa phương nhỏ không đáng nhắc tới.
Lục Ly không dùng tên thật, dù sao người đông phức tạp, hắn lấy một tên giả gần âm với tên của Lục Linh.
- Lục tiểu huynh đệ, khiêm tốn quá sẽ thành kiêu ngạo.
Lâu Thập Nhị vuốt mái tóc quăn đầy vẻ phong nhã, sau đó hắn bước tới cạnh Lục Ly, nhỏ giọng hỏi:
- Lục tiểu huynh đệ, ta rất tò mò, sao ngươi phá được sinh tử lộ?
Tuyết Thánh Nữ mặc dù không nói gì nhưng khuôn mặt nghiêm túc, nghiêng tai lắng nghe, rõ ràng cũng cảm thấy hứng thú.
Lục Ly cúi đầu trầm ngâm chốc lát mới nói một câu:
- Thật ra không có gì, ta chỉ đoán được một ít quy tắc của mộ Nguyệt Đế mà thôi...
- Quy tắc?
Lâu Thập Nhị chỗ hiểu chỗ không chớp chớp mắt, Tuyết Thánh Nữ nhíu mày trầm tư, lát sau đôi mắt xinh đẹp bỗng nhiên sáng ngời, nàng nhìn Lục Ly, tấm tắc:
- Lục công tử thông minh tuyệt thế, Tĩnh Nhã bái phục.
- Lợi hại!
Lâu Thập Nhị dường như đang nghĩ ra, vỗ bả vai Lục Ly nói:
- Đi cùng chúng ta không? Nguy hiểm phía sau cứ để ta giải quyết, chỉ cần ta chưa chết, ngươi sẽ vô ưu, thế nào?
- Cảm đạ Thập Nhị công tử!
Ngoài dự đoán của Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị, Lục Ly lại từ chối, hắn mỉm cười nói:
- Hai vị đi trước, ta gần đây có chút cảm ngộ, muốn ở đây bế quan tu luyện một thời gian.
- Cũng được!
Lâu Thập Nhị thấy ánh mắt kiên định của Lục Ly thì không níu kéo, gật đầu nói:
- Sau này nếu như có cơ hội gặp lại, ta sẽ mời ngươi uống rượu. Nếu ngươi muốn gia nhập Yên Vũ Lâu thì cứ tìm ta, ta sẽ tận lực giúp đỡ ngươi!
- Lục công tử, sau này gặp lại.
Tuyết Thánh Nữ gật đầu với Lục Ly rồi xoay người rời đi, bước tới chỗ người của Tuyết Sơn Cung, dẫn theo cả nhóm đi vào cửa ải tiếp theo.
Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị bước tới trò chuyện cùng Lục Ly, hơn nữa Tuyết Thánh Nữ còn hành lễ với Lục Ly đã khiến nhiều người chú ý.
Nên biết Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đều là Thượng bảng Thần Linh, ở Thần Giới cũng coi là nhân vật có tiếng tăm. Chớ nói chi hai người đều là đệ tử được bồi dưỡng đặc biệt ở Tuyết Sơn Cung và Yên Vũ Lâu.
Hai người nói chuyện cùng Lục Ly đã xem như rất nể tình hắn, thế mà Tuyết Thánh Nữ còn hành lễ với Lục Ly, Lâu Thập Nhị lại thân mật vỗ vai hắn.
Lăng Phi Độ không hề để ý Lục Ly, các đệ tử Lăng Tiêu Các thì thỉnh thoảng sẽ liếc nhìn hắn, có người thì thầm bàn tán, đoán xem Lục Ly sẽ lấy được bảo vật gì trong đại điện này.
Đương nhiên sẽ không có ai đi cướp giật bảo vật của Lục Ly, Lăng Tiêu Các dù sao cũng là Thất Thập Nhị Thần Tông, cần phải giữ gìn thể diện, truyền ra ngoài thì thanh danh còn đâu.