Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly mở miệng nói, sau đó chậm rãi bước vòng quanh người Lung đạo nhân. Kết quả Lung đạo nhân vẫn không tài nào cảm ứng được, bốn phía xung quanh đều không có một chút gợn sóng.
- Đồ tốt!
Lục Ly kích động trong lòng, nếu như Chiến giáp Linh Ẩn chỉ là ẩn thân thông thường thì không có quá nhiều công dụng. Hiện tại ngay cả bước đi cũng không gây nên chuyển động trong không gian? Chuyện này dường như không hợp lý lắm...
Lục Ly không phải quỷ hồn, hắn là người đang sống sờ sờ, người bước đi trong không gian cho dù không khiến không gian rung động thì chí ít phải khiến gió lay động chứ?
Thần niệm của Lung đạo nhân không quá mạnh, nhưng chuyển động nhẹ trong không gian, lay động của gió chắc chắn có thể cảm ứng được.
Chuyện này chỉ có một giải thích, đó là Chiến giáp Linh Ẩn nắm giữ thuộc tính vô cùng kỳ dị, bên trong có pháp trận cực kỳ đặc biệt, khiến người ta ẩn thân hoàn toàn, biến mất không tăm hơi, không lưu lại bất kỳ dấu vết.
- Đồ tốt, đồ tốt!
Lục Ly đi vòng quanh Lung đạo nhân với tốc độ mỗi lúc một nhanh, nhưng hắn vẫn không gây nên bất kỳ chuyển động trong không gian, Lung đạo nhân vẫn không cách nào cảm ứng được.
Xẹt xẹt!
Lục Ly thả một tia Thần Lực ra bên ngoài, thử công kích một hồi. Có điều lúc này không gian hơi động, Lung đạo nhân cảm ứng được, liền lách người sang bên cạnh.
- Ừm, không công kích thì không để lại bất kỳ dấu vết nào. Một khi công kích sẽ bại lộ ngay lập tức.
Chiến giáp màu trắng trên người Lục Ly lóe lên, đột nhiên xuất hiện trước mặt Lung đạo nhân, hắn hài lòng khẽ vuốt thần giáp trên người nói:
- Linh Ẩn, Linh Ẩn, thần giáp này quả là danh xứng với thực!
- Cực phẩm chiến giáp là đây!
Lung đạo nhân sáng rực hai mắt, nhìn chằm chằm vào chiến giáp trên người Lục Ly, lấy làm kỳ lạ tấm tắc:
- Bước đi đều không gây ra bất kỳ chuyển động nào trong không gian? Thần giáp này là Cực phẩm Thần Khí?
Lục Ly hơi gật đầu, Lung đạo nhân lại cảm khái:
- Hạ phẩm, Thượng phẩm, Cực phẩm,Thánh phẩm. Thánh phẩm Thần Khí có thể gặp không thể cầu, Cực phẩm Thần Khí là đỉnh cấp Thần Khí, đại nhân lại đoạt được hai cái. Có được phẩm Thần Khí này, có lẽ Thượng bảng Thần Linh thông thường không thể giết được ngươi.
- Cũng không hẳn...
Lục Ly lắc lắc đầu, Thần Linh ức ức vạn, Thượng bảng Thần Linh chỉ có trăm vạn, mỗi Thượng bảng Thần Linh đều không thể xem thường, chắc chắn đều có thủ đoạn đặc biệt. Nếu như chỉ nhờ một phẩm thần giáp mà có thể chống đỡ Thượng bảng Thần Linh, vậy Thượng bảng Thần Linh chẳng phải quá yếu sao?
Nếu như thế, phải chăng bất kỳ ai có một phẩm chiến giáp Thần Khí cùng một phẩm thần binh thì sức chiến đấu sẽ sánh ngang với Thượng bảng Thần Linh?
Người khác Lục Ly không biết, nhưng Lục Ly tin chắc ba người Lăng Phi Độ, Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị sẽ có phẩm Thần Khí. Đối với thế lực đại tông phái mà nói, thu được một vài đỉnh cấp Thần Khí không phải chuyện khó.
- Được rồi, các ngươi đi vào đi, chăm sóc Tiểu Bạch cẩn thận!
Lục Ly thu Lung đạo nhân và Thần Thi vào, nhớ đến Tiểu Bạch hắn lại nhớ đến Tuyết Thánh Nữ, đáng tiếc vừa nãy không có cơ hội, nếu nhờ Tuyết Thánh Nữ ra tay, chắc chắn trị khỏi cho Tiểu Bạch.
Đứng trong đại điện một lát, Lục Ly quyết định tiến vào ải tiếp theo, đã qua mấy ngày, theo lẽ thường đám người Lăng Phi Độ đã đi xa. Với thực lực và tốc độ của hắn, chắc chắn không đuổi kịp mọi người.
- Đi!
Lục Ly nhanh chóng bay về phía trước, cơ thể lóe lên xông vào bên trong cánh cửa. Một tia sáng trắng lóe lên, hắn xuất hiện dưới chân một ngọn núi cao không thấy đỉnh.
- Xem ra muốn xông qua ải này thì phải men theo sơn đạo lên tới đỉnh núi!
Lục Ly ngẩng đầu nhìn đường núi quanh co khúc khuỷu trước mặt, thấy đỉnh núi tối mờ mờ ẩn hiện, rất nhiều nơi bị khói đen bao phủ, thần niệm bị hạn chế thăm dò, sắc mặt hắn trở nên nghiêm trọng. Xem ra cửa này rất khó vượt qua, dựa vào chút khôn vặt là không thể, phải hoàn toàn dựa vào thực lực mà vượt qua.
Núi cao sừng sững, nhìn không thấy đỉnh, khắp nơi điều lượn lờ khói đen khiến sơn đạo như ẩn như hiện. Sơn đạo lại rất rộng rãi, hai bên đều có đá tảng, ý của cửa ải này rõ ràng là dựa vào thực lực của bản thân để đi lên đỉnh núi.
Lục Ly không hành động liều lĩnh mà cẩn thận dò xét cảm ứng, hắn thả ra một vài Thạch Đầu Nhân chậm rãi đi trước dò đường.
Vèo!
Lục Ly cũng thả Lung đạo nhân và Thần Thi ra, ra lệnh với bọn họ:
- Đi theo ta, chuẩn bị sẵn sàng xuất thủ, sơn đạo này chắc chắn có rất nhiều yêu ma quỷ quái, chúng ta phải chuẩn bị khổ chiến thật tốt.
Xẹt xẹt!
Lung đạo nhân lập tức biến thân, trong tay xuất hiện một cây cột đá, ung dung ngạo nghễ đi trước, Thần Thi khiêm tốn đi cạnh Lục Ly, Lục Ly phất tay, mọi người chậm rãi đi lên.
Vù vù!
Sau khi đi tới sơn đạo, Lục Ly đắn đo một lát lại thả ra mười mấy Thạch Đầu Nhân bao quanh người hắn. Sức chiến đấu của Thạch Đầu Nhân không tính là mạnh nhưng vào thời khắc quan trọng vẫn có thể kéo dài được chút thời gian, để hắn có thêm thời gian ứng phó.
Phía trước có mười Thạch Đầu Nhân đi dò đường, âm thanh giẫm trên sơn đạo vang lên nặng nề, vang vọng không ngớt. Lục Ly dùng thần niệm tra xét mọi nơi, quét xung quanh bốn phía, bất kỳ gió thổi cỏ lay đều không thoát khỏi ánh mắt của hắn.
Trăm trượng, nghìn trượng, hai nghìn trượng!
Đi về phía trước ròng rã hai nghìn trượng, trên đường lại không thấy bất kỳ động tĩnh nào, cũng không có quái vật xông ra hay phát động cấm chế.
- Có biến...
Đang lúc Lục Ly có chú buồn bực, sơn đạo phía trước rốt cuộc đã xuất hiện ít tình huống khác lạ. Thần niệm Lục Ly thăm dò thấy sơn đạo phía trước có dấu vết công kích, trên đất còn có rất nhiều xác chết côn trùng nhỏ.
Côn trùng màu vàng sậm, lưng có hai cánh, lít nhít khắp nơi, thần niệm Lục Ly dò xét phía trước một lượt, phát hiện thấy những nơi thăm dò đến đều là côn trùng.
- Xem ra là nhóm Lâu Thập Nhị đã đánh chết chúng!
Lục Ly khẽ gật đầu, trong lòng hơi cảm thấy may mắn. Nếu như giống với cửa thứ nhất, đám côn trùng này chết rồi thì sẽ không xuất hiện nữa, như vậy cũng tốt, hắn có thể ung dung lên đỉnh núi.