Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1747 - Chương 1735: Có Lai Lịch Lớn

Bất Diệt Long Đế Chương 1735: Có lai lịch lớn

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly cũng nhịn không được nữa, lạnh giọng nói:

- Thật có lỗi, Lăng công tử, thứ này không thể cho ngươi mượn. Ngươi đã nói ngươi có nghiên cứu trận pháp cấm chế, vậy ngươi tự mình đi phá trận đi. Trở về phá trận đi rồi sau đó lại mang bọn ta ra ngoài, bọn ta sẽ vô cùng cảm kích ngươi.

- Đúng vậy!

Lâu Thập Nhị lặng yên tiêu sái đi đến bên cạnh Lục Ly, còn chặn nửa người hắn, cười nói:

- Lăng công tử, ngươi đã nắm chắc như vậy, vậy chúng ta cũng nên tách ra đi.

Tuyết Thánh Nữ không nói gì, nhưng trầm mặc đi đến bên Lục Ly, đôi mắt lạnh nhạt nhìn qua Lăng Phi Độ, ý tứ rất rõ ràng là nàng đứng về phía Lục Ly, nếu như Lăng Phi Độ muốn ra tay đối với Lục Ly, nàng chắc chắn sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

- Hửm?

Thái độ Lâu Thập Nhị, Tuyết Thánh Nữ và giọng điệu của Lục Ly đã thành công chọc giận Lăng Phi Độ, ánh mắt hắn trở nên lạnh lẽo nói:

- Thập nhị huynh và Tuyết Thánh Nữ có ý gì đây? Muốn chia đường vứt bỏ người của Lăng mỗ sao? Vì một thứ đồ vật như vậy, mà làm tổn thương tình cảm của Tam tông chúng ta vậy có đáng giá không?

- Đồ vật sao?

Sự châm chọc ở khóe miệng Lục Ly càng đậm hơn, Lâu Thập Nhị nhún vai không muốn nói chuyện, Tuyết Thánh Nữ có chút nhịn không được nói tiếp:

- Lăng công tử, không nên quên Sinh Tử Lộ là nhờ Lục công tử phá, vừa rồi cũng là nhờ Lục công tử giúp ngươi thoát khỏi tình cảnh khó.

- Ha ha!

Lăng Phi Độ cười như không cười, sau đó cố làm ra vẻ tiêu sái phủi phủi bụi bẩn bên trên y phục nói:

- Được, nếu các ngươi đã tin tưởng hắn như thế thì chúng ta cũng tách ra đi. Nếu như ta trở về phá tan cấm chế, sẽ để cho người đến tìm các ngươi, đệ tử Lăng Tiêu Các chúng ta đi!

Lăng Phi Độ nhàn nhạt nhìn Lục Ly một chút, sâu đôi mắt lấp lánh sát ý, vung tay lên mang theo người Lăng Tiêu Các đi đến phía xa.

Sau khi chờ người Lăng Tiêu Các đi, Lâu Thập Nhị mới lắc đầu cười khổ, không nói gì. Tuyết Thánh Nữ lại nhịn không được bĩu môi lẩm bẩm nói:

- Lăng Tiêu Các đúng là một đời không bằng một đời, phẩm hạnh như vậy còn muốn...

Mặc dù Tuyết Thánh Nữ không có nói câu kế tiếp, nhưng Lục Ly và Lâu Thập Nhị lại nghe hiểu. Lăng Phi Độ muốn theo đuổi Tuyết Thánh Nữ, trước kia có lẽ còn có chút hi vọng, nhưng qua chuyện hôm nay, sợ là sau này Tuyết Thánh Nữ nhìn thấy Lăng Phi Độ cũng sẽ không cho hắn sắc mặt tốt.

- Đi thôi, đi thôi!

Lâu Thập Nhị vỗ vỗ bả vai Lục Ly, ghé vào lỗ tai hắn nói thầm:

- Thế giới rộng lớn không thiếu cái lạ, Lục huynh đệ không cần để ý, có bọn ta ở đây, không ai có thể làm hại huynh.

Lục Ly cảm kích nhẹ gật đầu, hành động vừa rồi của Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ khiến cho hảo cảm của Lục Ly đối hai người tăng lên. Hắn nghĩ một chút nói:

- Hai vị không cần uể oải, ta còn nắm chắc một chút có thể mang mọi người đi ra cửa này, tuy nhiên cần thời gian.

Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau, đôi mắt hai người lập tức có thần, nhất là nét mặt của Tuyết Thánh Nữ càng xinh đẹp không gì sánh được.

Miệng Lâu Thập Nhị bỗng nhúc nhích, cuối cùng nhịn không được hỏi:

- Lục huynh đệ nắm chắc mấy phần vậy? Cấm chế huyễn trận ở đây có lẽ có cấp bậc vô cùng cao.

Không phải Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ không tin tưởng Lục Ly, mà do bản thân bọn họ hiểu rõ một chút về trận pháp cấm chế. Trước khi đến đây trưởng lão của hai tông đều giới thiệu tình huống ở mộ Nguyệt Đế cho hai người, hơn nữa còn xuất ra một ít bí sử để cho hai người biết cách phá giải mỗi một cửa ải, còn ban cho một số bảo vật phụ trợ, nhưng đối với cửa này hai người lại không có bất kỳ cách nào.

Hơi thở sinh mệnh của Lục Ly còn rất trẻ, nhìn như còn nhỏ hơn so với hai người? Cho dù lớn cũng sẽ không lớn hơn nhiều. Trận pháp cấm chế bác đại tinh thâm, Lục Ly có thể tu luyện thành Thần đã vô cùng khó khăn, thời gian mấy chục năm làm sao có thể có cảm ngộ cao thâm đối với cấm chế trận pháp? Trừ khi hắn có sư phụ cấp Tông Sư về trận pháp cấm chế ở Thần Giới.

Lục Ly mỉm cười, vẻ mặt bình thản, cho hai người lòng tin rất lớn, hắn nói:

- Nắm chắc năm phần, tuy nhiên cần thời gian ít nhất hai năm.

- Được.

Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau, hai người đều cảm giác như trút được gánh nặng, Lục Ly nói nắm chắc năm phần, đoán chừng ít nhất đã đạt tới bảy phần.

Chỉ cần qua cửa ải này, vậy ít nhất có thể truyền tống ra khỏi mộ Nguyệt Đế.

Bởi vì tiền bối của hai tông đều nói qua, sau khi qua cửa thứ ba Hư Huyễn Giới, sẽ có một cửa truyền tống có thể truyền tống thẳng ra ngoài. Đương nhiên nếu như muốn tiếp tục xông xáo đi tiếp thì cũng có thể, phía sau mộ Nguyệt Đế còn bảy tám cửa ải, mỗi lần qua hai cửa ải đều có cửa truyền tống ra khỏi mộ Nguyệt Đế.

Tuy nhiên...

Càng về sau thì càng nguy hiểm nhưng bảo vật cũng sẽ càng tốt, nếu như có thể xông đến cửa ải cuối cùng còn có thể được cả tòa mộ Nguyệt Đế này, đạt được truyền thừa của Nguyệt Đế, tất cả bảo vật đều là của người đó.

Trong lòng Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị đã không còn lòng tin với việc đoạt được bảo vật ở mộ Nguyệt Đế, ở cửa ải đầu tiên đệ tử của hai tông môn đã chết hết ba phần, ở cửa này không biết có thể tìm lại những người còn lại?

Hai người bị vây khốn ở đây gần một năm, xém chút đã phát điên, hai người vô cùng e ngại mộ Nguyệt Đế Mộ, chỉ muốn ra ngoài sớm một chút, sau đó trở lại tông phái...

Tiếp tục tìm kiếm, tiếp tục phá trận, liên tục đi khắp nơi, chạy thêm mười ba ngày nữa, đám người Lục Ly không biết đã chạy bao xa.

Khiến Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị ảm đạm, đau lòng là mười ba ngày này bọn họ gặp rất nhiều đệ tử của hai tông phái, nhưng cơ bản đều đã chết, còn hai người thì điên rồi. Chỉ có năm người may mắn còn sống, mà bên trong năm người này lại có hai người là đệ tử Lăng Tiêu Các.

- Lục huynh đệ, tìm thêm năm ngày nữa rồi ngừng đi.

Bình Luận (0)
Comment