Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuyết Thánh Nữ nhìn qua ánh mắt chân thành của Lục Ly, không hiểu sao có chút tin tưởng hắn, nếu như lời này gạt người, thì kỹ xảo của hắn cũng nghịch thiên thật.
Tuyết Thánh Nữ dừng một chút, nói với Lâu Thập Nhị:
- Lâu công tử, Yến Vũ Lâu các ngươi sao có thể bỏ lỡ thiên tài như vậy đúng không? Nếu như không phải Tuyết Sơn Cung không thu đệ tử nam, ta chắc chắn sẽ giới thiệu Lục công tử vào tông phái.
- Ha ha ha!
Lâu Thập Nhị cười lớn, ánh mắt chân thành nhìn qua Lục Ly nói:
- Nếu như Lục huynh nguyện ý gia nhập Yến Vũ Lâu, ta chắc chắn sẽ nghĩ hết cách giúp hắn vào được, Lục huynh đúng là kỳ tài khó gặp...
- Đa tạ Thập Nhị công tử, đa tạ Tuyết Thánh Nữ coi trọng!
Lục Ly nhếch miệng cười một tiếng, sau đó mím môi nói:
- Trước tiên chúng ta vẫn nên rời khỏi mộ Nguyệt Đế rồi nói sau, nếu như đến lúc đó ta muốn gia nhập Yến Vũ Lâu, thì xin Thập Nhị công tử giúp đỡ cho ta.
- Chắc chắn rồi, chắc chắn rồi.
Lâu Thập Nhị trịnh trọng gật đầu nói:
- Có thể nhận được nhân tài như Lục huynh, ta nghĩ trưởng bối ở tông môn chắc chắn vô cùng vui lòng.
Lục Ly chắp tay, sau đó tiến vào bên trong Thiên Tà Châu, cho dù nói thế nào đi chăng nữa thì ít nhất phải phá cấm chế ở cửa ải này ra ngoài rồi nói.
Bảy mươi hai Thần Tông, uy danh hiển hách, nhưng thật ra Lục Ly cũng không phải muốn gia nhập lắm.
Trong lòng của hắn vẫn là có mong muốn đi Thần Kiếm Sơn, bởi vì ở đó có Đấu Thiên Đại Đế, đó là Tổ Thần của nhân tộc ở Đấu Thiên Giới.
Lục Ly vào bên trong Thiên Tà Châu tiếp tục lật xem các loại sách cấm chế, Huyết Linh Nhi hấp thu năng lượng bên trong Băng Phách Thạch, bọn người Tuyết Thánh Nữ và Lâu Thập Nhị thì ngồi xếp bằng tu luyện ở bên ngoài.
Cũng may Lục Ly đã phá huyễn trận cảnh vật, mặc dù khung cảnh bốn phía hoang vu, nhưng dù sao so với khung cảnh mông lung vẫn tốt hơn. Lúc đầu ở trong hoàn cảnh đó, người bình thường ở lâu sẽ hoảng hốt, nổi giận, nôn nóng, bất an, rất dễ bị tách ra khi đang đi. Nếu như một người ở lại, sẽ dễ bị điên thậm chí có ý nghĩ tự sát.
Nhưng Lục Ly cho mọi người hi vọng, nên mọi người an tâm tu luyện hơn, ngồi xếp bằng tu luyện ở nơi này đối với bọn họ mà nói cũng không khác nhau so với ở tông phái.
Thời gian bay nhanh như gió, trong thời gian tu luyện luôn trôi qua nhanh chống, chớp mắt đã đi qua ba tháng. Trong ba tháng này, xung quanh vẫn luôn yên tĩnh, không có bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra.
Vào hôm nay, cuối cùng sự yên tĩnh cũng bị phá vỡ, từ xa truyền đến từng tiếng bước chân nặng nề, hai người Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ bừng tỉnh trước tiên, thần niệm dò xét tới nơi xa.
- Lăng Phi Độ à?
Sau khi dò xét thấy hắn, sắc mặt Lâu Thập Nhị trở nên có chút khó coi, lãnh ý trên mặt Tuyết Thánh Nữ càng nhiều hơn mấy phần.
Tuy nhiên cùng là đệ tử của bảy mươi hai Thần Tông, ngẩngg đầu không gặp cúi đầu cũng gặp, nên không thể nào bày ra vẻ mặt chán ghét đối với Lăng Phi Độ, cũng không thể vạch mặt hắn, hai người chỉ có thể dẫn người đứng lên.
- Ha ha ha! Chào Thập Nhị huynh, Tuyết Thánh Nữ.
Lăng Phi Độ cười lớn từ phía xa, trong tiếng cười có sự hào hùng và cởi mở, làm tăng thêm vẻ tuấn lãng bên ngoài và khí chất của Lăng Phi Độ, nếu như là người không biết phẩm hạnh của hắn, chắc chắn sẽ cho rằng hắn là một công tử nhẹ nhàng tuyệt thế, một cực phẩm nam tử phong độ vô song.
Lúc trước chưa quen biết, Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ cũng cho rằng như thế, nhưng giờ phút này hai người không có ý định đi nghênh đón Lăng Phi Độ, chỉ đứng tại chỗ. Chờ Lăng Phi Độ dẫn người tới, hai người mới hơi gật đầu, cho dù chào hỏi, Tuyết Thánh Nữ cũng không có ý định lên tiếng, Lâu Thập Nhị chỉ có thể nói:
- Lăng công tử, cười vui vẻ như vậy, chẳng lẽ có việc vui gì sao?
- .Đương nhiên là có việc vui, nếu không Phi Độ ta làm sao mà có mặt mũi tới gặp mọi người?
Lăng Phi Độ có chút kiêu ngạo nói:
- Ta đã kiếm được một chút manh mối, tìm tòi ra một số cách, đoán chừng không đến một tháng, là ta có thể phá vỡ huyễn trận, tìm tới lối ra!
- A?
Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau, sau trong đôi mắt hai người đều lộ ra sự kinh nghi, rõ ràng có chút không tin.
Bởi vì Lăng Tiêu Các vốn không am hiểu trận pháp cấm chế, Lăng Phi Độ có tính cách khoe mẽ, bình thường thường xuyên đại diện cho thế hệ tuổi trẻ của tông phái hành tẩu bốn phương, sao có thể có tâm tư đi nghiên cứu trận pháp và học cấm chế khô khan chứ?
Lâu Thập Nhị tùy tiện ứng phó nói:
- Lăng công tử lợi hại, vậy chúng ta chờ tin tức tốt của ngươi, nếu có thể mang theo chúng ta ra ngoài, ta sẽ mở tiệc ở Thiên Tiên Lâu mười ngày để cảm tạ đại ân của Lăng công tử.
- Đâu có, đâu có.
Lăng Phi Độ vênh váo khoát tay áo, ánh mắt nhìn tới nhìn lui, nhanh chóng nhìn sang Thiên Tà Châu. Đôi mắt của hắn hơi sáng lên, hiếu kỳ nói:
- A, Thần Khí Không Gian này là của ai? Cái này ít nhất là cấp Thần Khí nha.
Hai người Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ ngượng ngùng cười, Hồ Ly lộ đuôi? Lăng Phi Độ không có việc gì mà tới đây ngụ ý rất rõ ràng... Đến vì Thiên Tà Châu.
Thấy Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ không nói chuyện, Lăng Phi Độ cười nói:
- Đây là Thần Khí Không Gian của Lục huynh rồi, chặc chặc, Lục huynh đúng là chân nhân bất lộ tướng, vậy mà có được bảo vật như vậy.
Lâu Thập Nhị cười gượng hai tiếng, vẫn không nói chuyện, tuy nhiên cơ thể lại chủ động nhích tới gần Thiên Tà Châu bên kia. Nếu như Lăng Phi Độ dám cướp đoạt Thiên Tà Châu, hắn chắc chắn sẽ không đứng nhìn không để ý tới. Không chỉ bởi vì Lục Ly giúp hắn không ít việc, cũng bởi vì Lục Ly là hi vọng giúp bọn họ rời khỏi mộ Nguyệt Đế.
Tuyết Thánh Nữ cũng đề phòng trong bóng tối, Lăng Phi Độ nhìn thấy thần sắc của hai người như vậy, nụ cười trên mặt dần dần cứng lại, nhìn Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ vài lần rồi nói:
- Hai vị, nhiều nhất là một tháng nữa ta có thể phá trận, ta phá trận chỉ trong thời gian mấy nén nhang. Nếu như các ngươi muốn cùng ta ra ngoài, vậy thì cùng ta đi đi.