Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1762 - Chương 1750: Các Vị Chịu Ủy Khuất Một Chút

Bất Diệt Long Đế Chương 1750: Các vị chịu ủy khuất một chút

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Có nữ đệ tử Tuyết Sơn Cung nói thầm, Tuyết Thánh Nữ lại biết rõ, trong ba món bảo vật Lâu Thập Nhị chuẩn bị giữ lại một món cho Lục Ly.

Nàng cũng không rụt rè mà gật đầu nói:

- Ta chọn quyền trượng!

Lâu Thập Nhị ném quyền trượng qua, sau đó thu lại hai món bảo vật còn lại mà không giải thích bất kỳ điều gì, ánh mắt của hắn liếc nhìn đám người nói:

- Ta và Tuyết Thánh Nữ chuẩn bị truyền tống ra ngoài, nếu như các ngươi còn ai muốn xông xáo đi cửa ải tiếp theo, có thể tự mình tiến vào đại môn. Sinh tử vinh hoa, vậy phải xem số mệnh của các ngươi.

Không ai dám đi vào nữa, mộ Nguyệt Đế quá nguy hiểm, lần này chết nhiều người như vậy, thiếu chút nữa là bị vây khốn trong huyễn trận vừa rồi nghìn năm. Đến giờ phút này, tất cả mọi người không nhớ ra Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ phá trận như thế nào? Ký ức liên quan tới Lục Ly bên trong linh hồn của họ điều bị Tuyết Thánh Nữ xóa đi.

- Không ai đi tới cửa, vậy thì vào truyền tống trận, đi ra ngoài.

Lâu Thập Nhị nhẹ gật đầu với Tuyết Thánh Nữ, sau đó mang theo từng nữ đệ tử của Tuyết Sơn Cung vào truyền tống trận. Một luồng sáng hiện lên nguyên một đám người biến mất ở trong đại điện, truyền tống ra ngoài.

- Các ngươi cũng vào đi, chờ ta ở bên ngoài!

Lâu Thập Nhị hạ lệnh cho người của Yên Vũ Lâu, từng nhóm đệ tử của Yên Vũ Lâu được truyền tống ra ngoài. Khi chỉ còn lại Lâu Thập Nhị, hắn lấy thanh trường kiếm và quyển sách da thú ra ngoài. Tuy nhiên hắn không hề lật xem quyển sách da thú, trầm ngâm một chút rồi đặt quyển sách da thú màu xám xuống mặt đất.

Răng rắc!

Hắn bóp nát một khối ngọc phù trong tay, rồi bước vào trong truyền tống trận, biến mất bên trong đại điện.

Sau một lát, ánh sáng bên trong đại điện lóe lên, Lục Ly truyền tống vào đây, hắn liếc nhìn xung quanh rất mau đã nhìn thấy quyển sách da thú. Hắn mím môi một chút, trong lòng cảm thấy Lâu Thập Nhị này hoàn toàn là người tốt.

Cho dù bên trong tòa đại điện này có bao nhiêu bảo vật, ít nhất Lâu Thập Nhị không hề độc chiếm. Quyển sách da thú màu xám này cho dù ghi chép thần thuật gì, cho dù là thần thuật cấp thấp nhất, cũng có thể chứng minh tính cách của Lâu Thập Nhị không tệ.

Hắn đi qua thu quyển sách da thú vào, cũng không tâm trạng xem xét, chỉ lẳng lặng đứng yên chờ đợi tín hiệu của Lâu Thập Nhị.

Đám người Lâu Thập Nhị thật sự ra khỏi mộ Nguyệt Đế, xuất hiện trong một sơn động của một sơn cốc, bên ngoài sơn cốc không ngoài dự đoán của mấy người Lâu Thập Nhị khắp nơi đều là người, đông đúc ít nhất hơn nghìn người.

- Lăng Hồng!

Ánh mắt Lâu Thập Nhị dừng lại trên một nam tử trung niên đầu tiên, người này ở Thần Giới phương nam cũng coi như nổi danh. Hắn xếp vào hàng hai vạn ở Thần bảng, thường xuyên đại diện cho Lăng Tiêu Các hành tẩu bên ngoài, chính là phụ thân của Lăng Phi Độ.

- Sáu đại năng Thần Giới, Lăng Tiêu Các coi trọng vậy sao?

Lâu Thập Nhị nhìn thoáng qua mấy người bên cạnh Lăng Hồng, vẻ mặt hơi thay đổi, hắn có chút lo lắng. Chiến giáp Linh Ẩn kia của Lục Ly có thể trốn khỏi sự truy tung của mọi người? Nếu như bị phát hiện, Lục Ly chắc chắn không thể nào sống sót rời khỏi đây.

Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ liếc nhìn nhau, hắn nhẹ gật đầu với Tuyết Thánh Nữ, dẫn người trong cốc đi tới, chỗ sơn động của bọn họ cũng không lớn, người Lăng Tiêu Các đang vây quanh bên ngoài sơn động.

Lâu Thập Nhị đứng ở phía trước, hắn phát hiện bên ngoài sơn động đã bị người của Lăng Tiêu Các bao vây, vẻ mặt hắn trầm xuống, nhìn Lăng Hồng nói:

- Lâu Thập Nhị bái kiến Lăng trưởng lão và các vị tiền bối, các ngươi bao vây bên ngoài như vậy, không cho phép bọn ta ra ngoài, không biết các vị muốn làm gì đây?

Vẻ mặt Lăng Hồng không cảm xúc, sâu trong đôi mắt còn sự bi thương, các trưởng lão còn lại không nói chuyện, Lăng Hồng im lặng một chút rồi lạnh giọng nói:

- Lâu tiểu tử, nhi tử nhà ta chết rồi!

- Lăng Phi Độ chết rồi sao?

Trên mặt Lâu Thập Nhị lộ ra vẻ kinh ngạc, đệ tử Yên Vũ Lâu và Tuyết Sơn Cung cũng giống như thế. Bọn họ cũng không biết Lăng Phi Độ bị giết, cộng thêm ký ức bị xóa mất, cho nên bây giờ nghe được tin này mới có thể kinh ngạc như thế.

Vẻ mặt của Tuyết Thánh Nữ lãnh lẽo, tuy nhiên diễn kịch rất đúng chỗ, ánh sáng trong đôi mắt đẹp lấp lánh một chút, miệng nhỏ hơi mở ra, vô cùng mê người.

Sắc mặt Lâu Thập Nhị hơi thay đổi, chắp tay nói:

- Lăng trưởng lão xin nén bi thương, bên trong mộ Nguyệt Đế nguy cơ trùng trùng, người của chúng ta cũng chết không ít ở bên trong. Phi Độ huynh là thiếu niên anh tài, vẫn bị lạc ở bên trong, đúng là khiến người ta thương tiếc.

Vẻ mặt Lăng Hồng ảm đạm, sau đó trên cơ thể tỏa ra sát khí dày đặc, quát khẽ:

- Nếu như Phi Độ chết do lưu lạc bên trong mộ Nguyệt Đế, ta chắc chắn sẽ không xuất hiện ở đây. Phi Đô bị người ta giết chết, hôm nay ta dẫn người tới này, chính là muốn tìm ra hung thủ, báo thù thay nhi tử của ta.

Rào! Rào!

Lăng Hồng khiến cho vô số người trong sơn cốc xôn xao, Lăng Tiêu Các đã đến đây vài trăm người, vài trăm người còn lại đều ở xung quanh xem náo nhiệt. Vừa rồi mọi người vẫn còn đang suy đoán xem đã xảy ra chuyện gì, bây giờ mới biết thì ra Lăng Phi Độ bị người ta giết chết.

- Sao có thể chứ?

Trên mặt Lâu Thập Nhị đầy vẻ kinh ngạc, hắn kinh nghi nói:

- Thân phận Phi Độ huynh ai mà không biết chứ? Ai có gan lớn như vậy? Dám chém giết hạch tâm đệ tử của Lăng tiền bối thuộc bảy mươi hai Thần Tông, việc này ngài nhất định phải tra cho ra manh mối đó, đòi lại công bằng cho Phi Độ huynh.

- Đó là tất nhiên.

Ánh mắt Lăng Hồng lạnh lẽo liếc nhìn Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, lạnh băng nói ra:

- Ta đến đây vì muốn tìm ra thủ phạm, cho nên tạm thời xin các vị chịu ủy khuất một chút, bất kỳ người nào từ mộ Nguyệt Đế đi ra, ta điều muốn giữ lại, sưu hồn từng người để loại trừ, cho đến khi tra ra thủ phạm mới thôi.

- Sưu hồn à?

Vẻ mặt Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ hơi thay đổi, nếu như hai người bị sưu hồn thì Lục Ly sẽ bại lộ ngay lập tức.

Bình Luận (0)
Comment