Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Chào các vị, ta là trưởng lão Điền Hải Mạnh của Thần Khí Các, các vị có thể gọi ta là Điền trưởng lão!
Một lão giả có tướng mạo uy nghi giơ tay, đè ép âm thanh rối loạn của toàn trường đ, hắn liếc nhìn một lượt nói:
- Nghi thức chiêu mộ đệ tử mỗi năm một lần của Thần Khí Các bắt đầu. Lời nói nhảm lão phu cũng không muốn nói nhiều, ta chỉ muốn nói tất cả điều dựa theo quy củ của Thần Khí chúng ta, nếu như có người quấy rối, đừng trách bọn ta làm theo quy củ.
- Các vị đều biết, Thần Khí Các chúng ta dùng luyện khí làm chủ, cho nên đối với cảm ngộ trận pháp cấm chế và thiên phú về phương diện này điều vô cùng quan trọng. Kế tiếp có hai lần khảo hạch, người tham gia có thể thông qua hai lần khảo hạch này, mới có thể đi vào tiếp nhận lần khảo hạch cuối cùng của Thần Khí Cốc, thông qua khảo hạch mới có thể trở thành ký danh đệ tử của Thần Khí Các bọn ta, có được cơ hội học luyện khí.
Sau khi Điền trưởng lão nói một luồng thông tin, vung tay lên nói:
- Bây giờ bắt đầu khảo hạch đầu tiên, đợi lát nữa chúng ta sẽ cho người bố trí một huyễn trận, vây khốn tất cả các ngươi. Người có thể đi ra trong vòng một canh giờ, mới tính thông qua khảo hạch đầu tiên.
- Huyễn trận sao?
Trên mặt Lục Ly lộ ra vui mừng, năng lực phá trận của Huyết Tiên Đằng mạnh như thế, khảo hạch đầu tiên này chắc chắn sẽ không quá mạnh, hắn chắc chắn có thể đi ra trong vòng một canh giờ.
- Không được, mình phải dùng thời gian nhanh nhất để phá trận đi ra.
Lục Ly nghĩ một chút, hai ngày trước hắn đắc tội với Đan tiểu thư kia, còn có mấy người quân sĩ cũng ghi hận hắn. Hắn nhất định phải có năng lực chói mắt, mới có thể bảo đảm không có bất kỳ sơ xảy nào gia nhập vào Thần Khí Các.
- Huyết Linh Nhi, lát nữa có một huyễn trận, ngươi giúp ta phá trận đi ra ngoài!
Lục Ly âm thầm bàn giao với Huyết Linh Nhi, hắn lấy ra Thiên Tà Châu cầm trong lòng bàn tay. Huyết Linh Nhi vội vàng nhô ra xúc tu nhập vào trong thân thể của hắn, cuối cùng lặng yên thăm dò trong lòng đất.
- Được rồi, mở huyễn trận!
Điền trưởng lão vung tay lên, mười tên đệ tử áo trắng từ phía sau hắn chạy như bay đến, mỗi người chia ra đứng ở một phương bên ngoài. Bọn họ lấy ra rất nhiều trận thạch, còn có một số vật phẩm kỳ dị, bố trí ở bên ngoài.
- Mở trận.
Sau một lát một người đệ tử quát khẽ một tiếng, đám người Lục Ly lập tức bị sương trắng bao phủ, tất cả mọi người biến mất ở trong sương mù trắng.
Lạch bạch… Lạch bạch…!
Từ phía cửa thành vang lên từng tiếng bước chân, Đan tiểu thư kia mang theo một đám nữ tử đi ra, Đan tiểu thư đi đến chỗ bọn người Điền trưởng lão, cười tủm tỉm nói:
- Điền thúc thúc, lần này có hạt giống tốt hay không?
- Hồ nháo!
Điền trưởng lão giả bộ giận dữ, cười mắng:
- Đan tiểu thư, theo niên kỷ ngươi phải gọi ta là Điền gia gia, không biết lớn nhỏ, trở về ta tìm gia gia của ngươi cáo trạng đó.
- Hì hì...
Đan tiểu thư lè ra đầu lưỡi màu hồng phấn, ánh mắt nhìn qua sương trắng bên kia, hai tay nắm lấy hai cái bím tóc bên tai của mình nói:
- Điền trưởng lão, ta và ngài cá cược một chút, nếu như lần này có người có thể đi ra trong vòng một nén nhang, sau này ta sẽ gọi ngài là Điền gia gia được không?
- Một nén nhang sao?
Điền trưởng lão nhướng mày, trợn trắng mắt nói:
- Trận đánh cược này của ngươi không công bằng, ngươi đang chơi xấu, sao có thể có nhiều thiên tài trận pháp cấm chế như vậy chứ?
- Ta mặc kệ!
Cái mũi thanh tú của Đan tiểu thư nhăn lại, ngang ngược nói:
- Niên kỷ của ngài mặc dù lớn, nhưng tính theo bối phận cũng chỉ bằng với phụ thân của ta, để ta gọi ngài một tiếng gia gia, ta cũng quá thua thiệt rồi, ngài cược hay không đây?
- A...
Ánh mắt Điền trưởng lão đột nhiên nhìn về phía sương trắng bên kia một cái, trong đôi mắt sáng lên một tia sáng nói:
- Được, ta cược với ngươi.
- A...
Sắc mặt Đan tiểu thư vui mừng nói:
- Ngài không được chơi xấu đó, nếu không ta đốt phòng ngủ của ngài.
- Ha ha ha!
Điền trưởng lão cười to nói:
- Đan tiểu thư ngươi nhìn kìa, đã có người ra rồi.
Đan tiểu thư và một đám người kinh hãi, toàn bộ nhìn về phía sương trắng bên kia. Quả nhiên thấy sương trắng tự động tách ra một con đường, một người trẻ tuổi mặc thanh bào đi ra.
- A? Là hắn!
Sắc mặt Đan tiểu thư lạnh lẽo, người nàng nhìn thấy là người trẻ tuổi mà hai ngày trước xém chút nữa bị nàng đụng vào, nàng bĩu môi nói:
- Không được, người này không thể vào Thần Khí Các của chúng ta, hắn không tính.
- Không tính sao?
Lục Ly vừa mới rời khỏi huyễn trận, đã nghe được lời nói của Đan tiểu thư, vẽ mặt lập tức thay đổi.
Hắn để bảo đảm có thể đi vào Thần Khí Các, không tiếc sử dụng Huyết Tiên Đằng, trong thời gian nửa nén hương để Huyết Tiên Đằng hướng dẫn hắn rời khỏi huyễn trận, lại không nghĩ rằng vừa ra tới đã thấy vị tiểu thư điêu ngoa này, còn nói hắn không thể gia nhập Thần Khí Các là sao?
Lục Ly lập tức nổi giận, bướng bỉnh trong xương và ngạo khí khiến hắn lạnh lùng nhìn qua Đan tiểu thư nói:
- Đường đường là Thần Khí Các, cấp bậc đại tông phái tại Thần Giới phương nam, nghi thức chiêu mộ đệ tử lại giống như trò chơi như thế sao? Vừa rồi Điền trưởng lão nói phải tuân theo quy củ ta rất tuân thủ quy củ, quy củ Thần Khí Các mấy người bị làm sao vậy?
Lục Ly nói Thần Khí Các không tuân theo quy củ, ý nghĩa không sai biệt lắm là đang đánh vào mặt Đan tiểu thư, nói nàng bởi vì tư quên công, khiến Thần Khí Các thất tín với thiên hạ.
Đan tiểu thư nghe ra ý tứ bên trong lời nói của Lục Ly, ngay lập tức trừng mắt cả giận nói:
- Ngươi được tính là cái gì? Lại dám làm càn như thế, muốn chết sao?
- Đủ rồi!
Điền trưởng lão gầm lên một tiếng:
- Người đâu, mang Đan tiểu thư vào, Thần Khí Các có quy củ của Thần Khí, nghi thức chiêu mộ đệ tử lần này do ta làm chủ. Nếu như Đan tiểu thư còn dám náo loạn, ta nhất định sẽ bẩm báo cho các chủ xử phạt!
- Được, được, được.
Đan tiểu thư ngay lập tức ủy khuất khóc, hung hăng trừng mắt với Lục Ly một chút, bụm mặt mang một đám nương tử quân phóng vào bên trong Thần Khí Cốc.