Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tuy nhiên Đan tiểu thư là thiên tài luyện khí trăm vạn năm khó gặp, dáng vẻ lại xinh đẹp như thế, thân phận địa vị cao cả, Long Vân Hải thích nàng cũng là điều bình thường.
Long Vân Hải đi ra ngoài, dạo qua một vòng, nhận được những đường khẩu thiếu thốn thành viên, hắn trở về đại điện. Công việc của đệ tử bên này là thống kế danh sách tất cả các đệ tử ký danh, còn ghi chép tình huống của đám người Lục Ly một chút.
- Tốt!
Long Vân Hải uy nghiêm nhìn một lượt rồi bắt đầu đọc danh sách của mọi người:
- Lưu Nhất Hà, Phương Dương... Lý Thiên Dực, Kỳ Quan Nguyệt, mười người các ngươi tới Thiên Khí Đường, Long Vân Giang, ngươi dẫn bọn họ đi.
- Thiên Khí Đường sao?
Mặt của mười người này nhanh chóng lộ ra vẻ vui mừng, Thiên Khí Đường chính là đường khẩu vô cùng quan trọng ở Thần Khí Các, số lượng lớn Thần Khí bên kia đều do Thiên Khí Đường luyện chế ra, tài nguyên hết sức phong phú.
Mặc dù mọi người đi qua đoán chừng chỉ có thể làm việc vặt, nhưng có thể học được rất nhiều việc, lăn lộn ở trong đó mấy năm sẽ nhanh chóng có thể trở thành đệ tử chính thức, đến lúc đó có thể tham dự luyện khí.
- Hồ Tẩy Lễ, Cơ Phong, Nhạc Minh, Hoàng Hổ Liễu Tập, hai mươi người các người tới Thiên Đỉnh Đường, Long Vân Sơn dẫn bọn họ đi.
Long Vân Hải đọc thêm hai mươi người nữa, sắc mặt đám người này trở nên có chút khó coi, Thiên Đỉnh Đường là một đường khẩu lớn, nhưng đường khẩu này lại kém xa tít tắp Thiên Khí Đường quan trọng. Công việc của đường khẩu này phụ trách một đóng tài vật khí đỉnh tài liệu, làm toàn là việc vặt vãnh, bọn họ qua đó đoán chừng chỉ có thể làm việc vặt...
Bọn hắn chỉ là đệ tử ký danh, lúc đầu vào Thần Khí Các chắc chắn sẽ phải làm công việc bẩn nhất nặng nhọc nhất, muốn hết khổ thì ít nhất phải qua mấy năm. Mọi người cũng có tìm hiểu tình huống, chỉ cảm thấy có chút thất vọng thôi.
- Triệu Địa Minh, Tào Khúc Thành...
- Đường Đào, Vương Hoa Thiên...
Liên tục có người được đưa tới các đường khẩu lớn, hình như có người có quan hệ bên trong, trực tiếp được giao phục vụ một ít trưởng lão. Còn có người được đưa tới Chiến Đường, ở Thần Khí Các Chiến Đường gần như không có cơ hội xuất chiến, không ai dám trêu chọc Thần Khí Các, cho nên Chiến Đường cũng không phải tốt lắm.
Liên tục có người rời đi, giữa sân chỉ còn lại bảy người, trong lòng bọn họ trở nên khẩn trương. Đường khẩu lớn đều đã có người tới, những người còn lại như bọn họ sẽ được sắp xếp tới nơi nào đây? Không ai biết.
- Haizzz...
Lục Ly khẽ thở dài một tiếng, Long Vân Hải vẫn luôn không nhìn hắn, nhìn giống như công chính liêm minh, nhưng hắn biết chắc chắn trong lòng Long Vân Hải đã sớm có kế hoạch, hắn chỉ có thể đợi chịu tội.
- Lục Ly!
Một lát sau, Long Vân Hải hô một cái tên, Lục Ly ngẩng đầu đối mặt với Long Vân Hải, hắn biết chuyện nên tới sớm hay muộn cũng tới.
Long Vân Hải dừng một chút, nhìn mấy người bên cạnh Lục Ly, rồi chỉ vào một người nói:
- Thiên Huyễn Hàn, ngươi và Lục Ly tới chỗ Cổ trưởng lão, nghe theo sự căn dặn và sắp xếp của Cổ trưởng lão.
- Cổ trưởng lão à?
Lục Ly có chút kinh ngạc, Long Vân Hải lại không sắp xếp cho hắn đi quét nhà xí, canh nghĩa trang các thứ, vậy mà sắp xếp cho hắn ở bên cạnh một trưởng lão là có ý gì? Long Vân Hải tốt với hắn như vậy sao? Chuyện này không đúng chút nào.
- Cổ trưởng lão sao?
Mấy đệ tử bên người Long Vân Hải thay đổi sắc mặt, trong bảy người Lục Ly cũng có ba người biến sắc, dùng ánh mắt đồng tình nhìn qua Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn.
Thiên Huyễn Hàn hình như có chút khờ ngốc, gãi đầu một cái trong hơi mơ hồ. Trong lòng Lục Ly hồi hộp một chút, xem ra vị Cổ trưởng lão này rất khó hầu hạ rồi. Đoán chừng đi theo hắn không chỉ không học được gì, còn có thể sẽ trôi qua những ngày tháng rất bi thảm...
Long Vân Hải phái ra một đệ tử tên Long Vấn Thiên dẫn Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn tới chỗ Cổ trưởng lão kia. Trên đường đi đệ tử này đã giới thiệu rất nhiều quy củ của vị Cổ trưởng lão kia cho hai người Lục Ly, Lục Ly nghe đến đau đầu.
Mặc dù Long Vấn Thiên chưa hề nói Cổ trưởng lão kia như thế nào, nhưng từ trong vài câu ngắn ngủi của hắn, Lục Ly đã hiểu rõ Cổ trưởng lão này là người có tính khí cổ quái, tính cách quái gở, cực kỳ khó khăn ở chung.
Ví dụ như chỗ Cổ trưởng lão kia, vô cùng chú ý sạch sẽ, nếu để cho Cổ Điện chỗ Cổ trưởng lão có một chút dơ dáy bẩn thỉu, chắc chắn sẽ bị phạt nặng...
Lại ví như ở chỗ Cổ trưởng lão kia, không được lớn tiếng ồn ào, không được rời đi vô cớ, mọi thứ phải xin chỉ thị từ Cổ trưởng lão, nếu không cũng sẽ bị phạt nặng...
Thiên Huyễn Hàn nhìn cũng trẻ trung, bề ngoài không tệ, thuộc về loại có thể khiến người ta vừa nhìn qua đã có hảo cảm. Không được coi là vô cùng anh tuấn, tuy nhiên lại khó nén lòng mà muốn nhìn lần hai, đáng tiếc nhìn tính cách có chút ngốc đến khó chịu, đôi lúc trông hơi ngu ngơ.
Hắn đi theo sau lưng Lục Ly, hiếu kì đánh giá xung quanh, trên đường đi chẳng hề nói một câu, trong mắt có chút hưng phấn, hoàn toàn không biết hắn và Lục Ly phải đi đâu, cũng không biết thứ gì đang chờ đợi bọn họn. Thấy Lục Ly rất im lặng, người này có phải suy nghĩ rất cứng nhắc hay không...
Sau bảy lần ngoặc tám lần rẽ Long Vấn Thiên đi tới một sơn cốc nằm trong gốc, ở đây có một trang viên lớn, bên trong có một tòa thành, còn có hai gác xép nhỏ, ngược lại trông rất khí phách.
- Đệ tử Long Vấn Thiên cầu kiến Cổ trưởng lão!
Long Vấn Thiên đứng thẳng ở ngoài cửa lớn, sau đó cung kính khom người hành lễ, quát khẽ một tiếng. Trong trang viên lại không có bất kỳ phản ứng nào, Long Vấn Thiên cũng không vội mà chỉ lẳng lặng đứng yên, Lục Ly Thiên và Huyễn Hàn càng là không dám nói lời nào.
Thời gian trôi qua trọn vẹn hai nén hương, bên trong truyền đến một âm thanh già nua khàn khàn:
- Chuyện gì?
Sắc mặt Long Vấn Thiên trang nghiêm, khom người nói lần nữa:
- Lần này trong các chiêu mộ một ít đệ tử ký danh, chúng ta lựa chọn hai đệ tử ưu tú nhất đưa tới cho trưởng lão, nghe theo chỉ thị của ngài.