Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ồ?
Lục Ly nhìn thấy quả cầu hình bầu dục trong tay Đan tiểu thư thì trong mắt lộ ra một chút ngạc nhiên nghi ngờ, đây không phải là Thần Khí hôm đó Cổ trưởng lão luyện chế thất bại sao? Đan tiểu thư cũng có?
- Cô nãi nãi của ta, nhanh thu vào!
Đám người Long Vân Hải nhìn thấy Đan tiểu thư cầm Thiên Lôi Dẫn thì tái mặt, đám người Dương Duệ ở bên dưới thì nhanh chóng né sang bên cạnh.
Long Vân Hải vẻ mặt sốt ruột nói:
- Muội đừng dùng lung tung thứ này, cấp bậc đại năng Thần Giới cũng có thể bị đánh chết. Một khi dẫn động thần lôi, tất cả chúng ta đều sẽ biến thành tro tàn.
- Xem bộ dạng của ngươi kìa!
Đan tiểu thư cất vào quả cầu hình trứng, bâng quơ nói:
- Ta không phải ngớ ngẩn, không có kẻ địch thì dẫn động nó làm gì? Ta từng dùng Thiên Lôi Dẫn, phạm vi bao phủ chỉ có một dặm thì chúng ta sẽ không sao.
- Thứ này tốt nhất đừng tùy tiện dùng.
Long Vân Hải thở hắt ra, miễn cưỡng cười nói:
- Đan muội dễ thương của ta, bây giờ chúng ta xuống dưới trốn đi được không? Bên kia đang đại chiến, muội đi qua chắc chắn sẽ bị chư vị trưởng lão răn dạy.
- Được rồi!
Đan tiểu thư chu môi. Giang Liên Tuyết ở bên cạnh thu vào hư không thú. Long Vân Hải bên kia cũng thu về hư không thú, một đám người bay xuống dưới.
Xuống dưới rồi, đám người Đan tiểu thư tự nhiên cũng thu độc giác thú vào, phỏng chừng bọn họ có Thần Khí không gian. Thân là các tiểu thư đứng đầu Thần Khí Các, chắc có nhiều Thần Khí đến mức dùng không hết.
Mọi người núp vào khu rừng rậm bên dưới, Lục Ly cách bọn họ không xa, chỉ mười mấy dặm đường. Chiến đấu sâu trong sơn mạch còn chưa ngừng, Lục Ly không dám đi qua tra xét.
- Ta núp ở đâu bây giờ?
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định núp gần chỗ nhóm người Đan tiểu thư.
Không phải Lục Ly say mê nhan sắc của nhóm người Đan tiểu thư, mà là xung quanh bọn họ dễ ẩn núp hơn. Một khi có kẻ địch tới gần thì sẽ chú ý nhóm người Đan tiểu thư, Long Vân Hải trước, Lục Ly có thể lập tức chạy trốn.
Lục Ly vốn định lẻn vào sâu trong sơn mạch, núp gần chỗ các trưởng lão, dù sao đi theo một đám trưởng lão sẽ lão an toàn rất nhiều. Bây giờ trong đó có đánh nhau, hắn tự nhiên không thể nào đi qua đó chịu chết, ở gần đám người Đan tiểu thư an toàn hơn.
Lục Ly lén lút lại gần, không làm ra một chút tiếng động, đi vào trong rừng rậm, hắn tìm được một cống ngầm, rồi lấy Thiên Tà Châu ra, đi vào trong, Thiên Tà Châu rơi xuống đáy cống ngầm.
- Hy vọng Lăng Vạn Kiếm không tự mình đến.
Lục Ly âm thầm suy xét, chỉ cần không phải Lăng Vạn Kiếm tự mình đến thì hẳn là sẽ không xảy ra chuyện lớn, bởi vì xung quanh đều là người của Thần Khí Các, đại năng Thần Giới bình thường chắc chắn sẽ không gây sự.
- Cũng không đúng, nếu Lăng Vạn Kiếm dám tự mình xuất động, một khi bị người phát hiện, không chỉ mình Lăng Vạn Kiếm, Lăng Tiêu Các cũng sẽ gặp rắc rối lớn.
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, không biết kẻ địch sẽ có chiêu hay ho gì, hoặc là hắn suy nghĩ nhiều? Kẻ địch không phải nhằm vào hắn?
Lục Ly đột nhiên truyền âm Huyết Linh Nhi:
- Huyết Linh Nhi, xúc tu của ngươi có thể vươn dài ra bao nhiêu? Có thể vươn ra bao nhiêu xúc tu?
Huyết Linh Nhi suy nghĩ một hồi truyền âm nói:
- Nguyên khí của ta đã khôi phục, có thể vươn ra mấy trăm cây xúc tu, dài nhất hẳn là có thể vươn ra mười dặm.
- Vậy tốt, ngươi cho xúc tu cắm xuống đất, sâu nghìn trượng tính từ mặt đất, rồi tách rời các xúc tu ra, cảm ứng dao động của mặt đất xung quanh!
Lục Ly ra lệnh, hắn mơ hồ có loại cảm giác, nếu kẻ địch tiềm hành thì rất có thể sẽ từ lòng đất.
Bởi vì bên trên nhiều nơi đều có đệ tử của Thần Khí Các, sơ sẩy sẽ bị phát hiện.
Huyết Linh Nhi lặng lẽ vươn xúc tu ra khỏi Thiên Tà Châu, bởi vì là hư ảnh nên không phát ra tiếng động. Lục Ly cách chỗ nhóm Đan tiểu thư hai, ba dặm xa, người bên kia hẳn là sẽ không chú ý bên này.
Xúc tu vươn dài xuống nghìn trượng rồi tách thành những xúc tu nhỏ lan tràn bốn phương tám hướng. Xúc tu là hư ảnh, cho nên không làm mặt đất nhô lên.
Lục Ly yên lặng chờ đợi, sâu trong sơn mạch vẫn văng vẳng tiếng nổ, mơ hồ còn có từng đợt tiếng quát giận dữ, Lục Ly trong lòng trở nên thấp thỏm.
Lục Ly cảm ứng hơi thở của đám người Cổ trưởng lão đều rất mạnh, trong đám trưởng lão này phỏng chừng có nhiều vị là đại năng Thần Giới, nhưng một đám đại năng Thần Giới cũng không thể dễ dàng trấn áp, xem ra kẻ địch rất mạnh, hoặc là số lượng rất nhiều?
- Chủ nhân, có người đi tới, quả nhiên là từ lòng đất, hơn nữa khá nhiều, ít nhất có mười người. Ta không dám tra xét kỹ, nếu không thì sẽ bị bọn họ phát hiện.
Một lát sau, trong đầu Lục Ly vang lên một lời truyền âm. Lục Ly lập tức khiến Huyết Tiên Đằng thu hồi về, hắn ra khỏi Thiên Tà Châu, lén tới gần chỗ Đan tiểu thư.
Mười kẻ địch? Mặc kệ số lượng nhiều hơn, chỉ cần không xuất hiện cấp bậc đại năng Thần Giới thì hẳn là không thể phát hiện ra chiến giáp Linh Ẩn, vậy thì hắn an toàn.
Đám người Đan tiểu thư giấu trong rừng cây, nhưng mấy vị tiểu thư không lộ vẻ mặt căng thẳng chút nào, xem ra là loại người không sợ trời không sợ đất. Phỏng chừng đều không có kinh nghiệm chiến đấu, cho rằng với thân phận của bọn họ thì không ai dám động vào.
Đám người Long Vân Hải cảnh giác hơn nhóm Đan tiểu thư, bọn họ cẩn thận dè dặt tra xét bốn phía, nhưng không có người để ý lòng đất.
Lục Ly ngừng lại khi cách bọn họ nghìn thước, thần niệm của hắn lặng lẽ tìm kiếm dưới đất, rất nhanh cảm ứng được trong lòng đất có dao động nhẹ, nếu không phải Huyết Linh Nhi nhắc nhở phỏng chừng hắn đều sẽ không để ý.
Dao động càng lúc càng gần, thuật tiềm hành của mười kẻ địch kia có vẻ như rất mạnh, đám người Long Vân Hải không hề hay biết.
Vèo!
Lục Ly suy nghĩ một hồi, lấy ra một mảnh lá cây màu đỏ ném qua bên kia, tuy rằng chỉ là một mảnh lá cây, Lục Ly tùy tay ném dẫn tới tiếng rít không khí khe khẽ.
- Có tình huống!