Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1806 - Chương 1794: Ngu Ngốc

Bất Diệt Long Đế Chương 1794: Ngu Ngốc

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Thiên Huyễn Hàn đi trước, kéo cao khí thế, giống như là đang nhà giàu mới nổi. Hắn đi đầu, còn không đi đường nhỏ, nghênh ngang đi trên con đường rộng rãi nhất.

Trên đường đi thỉnh thoảng gặp được đệ tử bình thường, nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn thì vội vàng đứng sang một bên, hành lễ với Thiên Huyễn Hàn. Đó là môn quy, đệ tử ký danh phải hành lễ với đệ tử chính thức, đệ tử chính thức hành lễ với đệ tử ngoại môn, đệ tử ngoại môn hành lễ với đệ tử hạch tâm.

Lục Ly đã là đệ tử chính thức, trên đường đi hắn rất là im lặng, bởi vì Thiên Huyễn Hàn kéo hắn đi đường lớn, gặp vài đệ tử ngoại môn. Những đệ tử ngoại môn kia hành lễ với Thiên Huyễn Hàn, còn hắn lại phải hành lễ với đệ tử ngoại môn.

Thật vất vả đi tới Nội Vụ Đường, Thiên Huyễn Hàn còn khoe khoang đứng bên ngoài không chịu vào, sau khi chờ Lưu Vân đi tới hành lễ với hắn, hắn mới kiêu căng nhẹ gật đầu. Lưu Vân là đệ tử ngoại môn, thân phận địa vị không cao bằng Thiên Huyễn Hàn.

Bốp!

Lục Ly giơ tay lên lặng lẽ đánh vào ót của Thiên Huyễn Hàn, lạnh giọng nói:

- Lưu Vân sư huynh không làm gì có lỗi với chúng ta, chú ý chừng mực một chút, lên mặt quá dễ bị người ta đánh.

Thiên Huyễn Hàn lập tức sợ, ủy khuất nhìn qua Lục Ly nói:

- Ly ca, ngươi đừng đánh ta khi ở bên ngoài, phải chừa chút mặt mũi cho ta chứ, dù sao ta cũng là đệ tử hạch tâm.

- Hừ!

Lục Ly không cho Thiên Huyễn Hàn mặt mũi, hừ lạnh nói:

- Ngươi dám bất kính với Lưu Vân sư huynh, cẩn thận ta trở mặt với ngươi.

Thiên Huyễn Hàn hoàn toàn sợ rồi, trên mặt lộ ra nụ cười lấy lòng nói:

- Không dám, không dám, ta sai rồi Ly ca, ta sửa là được chứ gì?

Lưu Vân đi ở phía trước, mặc dù Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nói chuyện rất nhỏ, nhưng hắn vẫn nghe được. Hắn quay đầu cười một tiếng, cũng không để ý cái gì.

Sau khi Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn bái kiến trưởng lão Nội Vụ Đường, Lưu Vân mang bọn họ đi vào thiên điện. Lục Ly lấy ra lệnh bài của Cổ trưởng lão, sau đó lại lấy ra một tờ danh sách đưa cho Lưu Vân nói:

- Lưu Vân sư huynh, đây là danh sách linh tài mà Cổ trưởng lão để cho ta tới xin Nội Vụ Đường cung cấp, ngươi xem thử xem có vấn đề gì không?

Lưu Vân nhìn lướt qua lệnh bài của Cổ trưởng lão, sau đó cầm tờ giấy nhìn kỹ một chút, hắn nhanh chóng nhíu mày nói:

- Cần hai mươi viên Huyết Viêm Tinh sao? Ta nhớ được lần trước Cổ trưởng lão đã nhận hai mươi viên, bây giờ muốn lấy thêm hai mươi viên mà nói là làm trái quy củ trong các. Còn cần mười khối Băng Phách Thạch, số lượng này có chút nhiều, ta cần bẩm báo Tề trưởng lão để ngài ấy định đoạt.

- Ừm.

Lục Ly chắp tay nói:

- Vậy phiền Lưu Vân sư huynh đi xin ý kiến của Tề trưởng lão một chút.

Lưu Vân chắp tay, đi đến ngoại điện, một lát sau hắn đi tới nói:

- Được rồi, mặc dù hơi nhiều, nhưng dù sao Thiên Huyễn sư huynh vừa mới học luyện khí nên cần số lượng lớn thần tài để luyện khí, trưởng lão đã phê chuẩn, chút nữa ta sẽ phái người đưa thần tài trong tờ giấy qua.

Ở Thần Khí Các có một quy định, không dựa theo tuổi tác hay nhập môn trước hay sau, mà dựa theo thân phận xưng hô. Thiên Huyễn Hàn là đệ tử hạch tâm, địa vị cao hơn so với Lưu Vân, cho nên theo quy định Lưu Vân phải gọi Thiên Huyễn Hàn là sư huynh.

Vẻ mặt Lục Ly lộ ra vui mừng, đang muốn đứng dậy bái tạ, lúc này bên ngoài lại đi tới hai nữ tử. Vẻ mặt của hai người có chút lạnh lẽo, một nữ tử váy đỏ chanh chua nói:

- Lưu Vân sư đệ đúng là thiên vị nha, cũng là đệ tử hạch tâm, dựa vào cái gì Thiên Huyễn Hàn được phê chuẩn, thần tài mà ta cần chỉ nhiều hơn một chút, ngươi lại không cho là sao?

Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn lướt qua nhau, sắc mặt hai người trở nên khác lạ, bởi vì hai người vào chính là Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc, mà lúc hai người khỏa thân đã bị Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn thấy.

Sau lần kia hai người không còn thấy Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc, ngay cả ở nghi thức bái sư của Thiên Huyễn Hàn cũng chưa từng xuất hiện. Cho nên đột nhiên nhìn thấy hai người, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn cảm thấy có chút xấu hổ và không được tự nhiên.

Lục Ly nhanh chóng bình tĩnh lại, không nhìn hai người nữa, Thiên Huyễn Hàn lại không kiêng kỵ gì nhìn hai người. Trong mắt lập lòe ánh sáng, giống như muốn xuyên qua quần áo của hai người nhìn đến thân thể tuyệt diệu bên trong.

Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc bị Thiên Huyễn Hàn nhìn như thế, lập tức cảm thấy không thoải mái, Mộng Ngọc ngượng ngùng trốn ở sau lưng Giang Liên Tuyết.

Giang Liên Tuyết nhanh chóng nổi giận, trừng mắt nhìn Thiên Huyễn Hàn nói:

- Thiên Huyễn Hàn, ngươi vừa mới trở thành đệ tử hạch tâm, cánh cũng cứng rồi ha? Có tin ta móc mắt của ngươi hay không?

Thiên Huyễn Hàn tỉnh lại, cười nham nhở nói:

- He he, xin lỗi, Liên Tuyết sư tỷ, do ngươi quá đẹp, ta nhịn không được nhìn ngươi vài lần thôi, hi vọng ngươi đừng trách.

- Hừ hừ!

Giang Liên Tuyết hừ lạnh, không để ý Thiên Huyễn Hàn nữa, ánh mắt nhìn qua Lưu Vân nói:

- Lưu Vân, nếu ngươi phê chuẩn cho bọn họ, vậy thì cũng phải phê chuẩn cho ta, nếu không hôm nay ta không đồng ý.

Lưu Vân cười khổ nói:

- Liên Tuyết sư tỷ, không phải bọn họ yêu cầu mà là Cổ trưởng lão yêu cầu. Với lại bọn hắn chỉ cần hơi nhiều, mà ngài lại cần rất rất nhiều, nếu việc này bị bên trên biết, Nội Vụ Đường bọn ta cũng sẽ bị trách phạt. Hơn nữa người phê chuẩn cho bọn họ là Tề trưởng lão, nếu các người bất mãn thì có thể đi xin chỉ thị của Tề trưởng lão.

Lưu Vân nói rất có lý, nhưng Giang Liên Tuyết lại không chịu thua nói:

- Ta mặc kệ, một là không được phép đưa cho bọn họ, nếu như đưa cho bọn họ, các ngươi không phê chuẩn cho ta, ta sẽ không đồng ý. Việc này cho dù gây lớn chuyện đến chỗ các chủ, ta cũng sẽ không bỏ qua, tất cả mọi người đều phải theo quy củ.

Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn cảm thấy bó tay rồi, Giang Liên Tuyết này không chịu thấy người khác có đồ tốt hơn mình, hung hăng càn quấy, vô cùng ngang ngược tùy hứng.

Bình Luận (0)
Comment