Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Khối cầu này không có nổ ra hơi thở khủng bố, chẳng qua càng ngày càng sáng, càng ngày càng chói mắt.
- Cái thằng điên này.
Vẻ mặt đám ngươi Long Vân Hải, Long Vân Sơn trắng bệch, điên cuồng chạy ra bên ngoài.
Lý bá cũng bị dọa, không dám tiếp tục tấn công thân thể lui nhanh ra sau. Còn bọn người Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc sợ đến choáng váng, thân thể mềm mại rung lên kịch liệt, hai chân run rẩy, trên đôi chân nhỏ của Giang Liên Tuyết có một chất lỏng màu vàng chảy ra, rõ ràng sợ tè ra quần...
Ù... Ù... Ù…!
Thiên Địa Huyền Khí bên trên bầu trời bắt đầu khởi động, nhưng sau đó có một bàn tay lớn hơi mờ đột ngột xuất hiện, chộp tới chỗ Lục Ly. Bàn tay lớn sao? Nhanh chóng nắm Lục Ly vào trong lòng bàn tay, tiếp đó toàn bộ không gian xung quanh Lục Ly đã bị giam cầm, vậy mà Thiên Lôi Dẫn cũng không ngừng.
- Long Huyết Sát ra tay à? Lợi hại!
Trong lòng Lục Ly như trút được gánh nặng, đương nhiên hắn không muốn chết, vừa rồi hắn cố ý dẫn động Thiên Lôi Dẫn, hắn đoán cường giả Thần Khí Cốc chắc sẽ có năng lực phong ấn Thiên Lôi Dẫn.
Mục đích hắn làm như vậy rất rõ ràng... là muốn một lần vất vả cả đời sung sướng, để không còn ai trong Thần Khí Các tìm hắn gây sự nữa. Kẻ địch bên ngoài đã đủ nhiều, nếu như bên trong Thần Khí Các cũng có người thỉnh thoảng tìm hắn gây sự, vậy cuộc sống sau này của hắn sẽ rất khó chịu.
Đoán chừng sau khi chuyện hôm nay trôi qua, biệt danh kẻ điên của hắn sẽ được truyền ra ngoài? Thế hệ tuổi trẻ sau này và cho dù những trưởng lão bình thường đoán chừng cũng không dám tìm hắn gây sự nữa đâu?
Vèo vèo!
Vài thân ảnh bay đến, một lão giả có mặt mũi toàn râu quai nón xuất hiện ở trước mặt hắn trong nháy mắt. Nhanh chóng cướp lấy Thiên Lôi Dẫn trong tay Lục Ly, sau đó trong tay lấp lánh tia sáng đen, Thiên Lôi Dẫn hoàn toàn yên tĩnh lại.
- Hồ nháo!
Một giọng nổi giận vang lên, phía bắc có một bóng người bay tới, Lục Ly ngẩng đầu nhìn lên thấy đó là các chủ Thần Khí Các.
Vô số trưởng lão bay tới từ ba phía, ai cũng có vẻ mặt âm trầm đứng trong trang viên. Nếu như vừa rồi không phải Thiên Lôi Dẫn bị phong ấn, thì gần một nữa số đệ tử của Thần Khí Cốc đã bị đánh chết rồi.
Lúc này Thiên Huyễn Hàn mới tỉnh lại, trong tay hắn còn cầm Thiên Lôi Dẫn, tuy nhiên lão giả râu quai nón kia quơ tay một cái, tịch thu Thiên Lôi Dẫn. Ánh mắt các chủ lạnh lẽo nhìn giữa sân một chút, hừ lạnh nói:
- Ai có thể nói cho ta biết chuyện gì đã xảy ra không? Là chuyện gì khiến cho các ngươi dám dẫn động Thiên Lôi Dẫn, các ngươi điên rồi hả? Sao các ngươi có Thiên Lôi Dẫn?
Hai người Giang Liên Tuyết và Mộng Ngọc từ trong sợ hãi khôi phục lại, nhất là dưới chân Giang Liên Tuyết còn có chất lỏng màu vàng chảy ra, làm sao mà dám nói chuyện đây?
Còn bọn người Long Vân Hải vừa mới chạy ra khỏi trang viên, bây giờ còn không biết là nên đi vào hay là đứng yên tại chỗ.
Vừa rồi Thiên Huyễn Hàn bị công kích tinh thần, không biết chuyện gì xảy ra phía sau, Lý bá trầm mặc không nói.
Lục Ly biết loại tình huống này nhất định phải nắm lấy cơ hội chủ động, hắn bước một bước ra phía trước, khom người nói:
- Đệ tử Lục Ly bái kiến các chủ, bái kiến các vị trưởng lão. Chuyện là như thế này Giang tiểu thư dẫn người xông tới, phái vị tiền bối này ra tay bắt bọn ta, bọn ta nói chờ Cổ trưởng lão trở về rồi hẵng nói, bọn họ cứ cố chấp. Vừa rồi vị tiền bối này còn muốn giết bọn ta, bọn ta bất đắc dĩ chỉ có thể tự vệ. Đệ tử biết Thiên Lôi Dẫn, tuy nhiên ta tin rằng các vị trưởng bối trong các sẽ có chiến lực thông thiên có thể áp chế, vì bảo vệ mình chỉ có thể sử dụng cách này, đệ tử có lỗi, xin các chủ giáng tội.
Thiên Huyễn Hàn bừng tỉnh, đi tới khom người nói:
- Đệ tử Thiên Huyễn Hàn bái kiến các chủ và các vị đại nhân, chuyện đúng như Lục Ly nói, vừa rồi ta lấy ra Thiên Lôi Dẫn để bọn hắn rút lui, nhưng vị Lý tiền bối này vẫn sử dụng đòn công kích linh hồn tấn công bọn ta. Nếu như không phải Lục Ly dẫn các chủ và chư vị trưởng lão tới, sợ là bọn ta đã chết!
Sắc mặt các chủ không thay đổi vẫn âm trầm như cũ, hắn hỏi:
- Vừa rồi ta hỏi các ngươi có Thiên Lôi Dẫn từ đâu mà phải không? Các ngươi vẫn chưa trả lời ta!
Đôi mắt Thiên Huyễn Hàn chuyển động, không đợi Lục Ly nói, chủ động đứng ra nói:
- Là sư phụ ban cho ta để phòng thân, cho hai ta miếng, vừa rồi ta cho Lục Ly một miếng.
- Sơn Hác đâu rồi?
Thần niệm các chủ quét qua, lạnh giọng hỏi:
- Sơn Hác đi đâu rồi?
Thiên Huyễn Hàn nhìn lướt qua bọn người Giang Liên Tuyết, chắp tay nói:
- Vừa rồi sư phụ vội vàng đi ra ngoài, ta nghĩ mấy người Giang Liên Tuyết sư tỷ chắc là biết sư phụ đi đâu nhỉ?
- Không phải như vậy!
Cuối cùng Giang Liên Tuyết cũng tỉnh lại, nếu như tiếp tục như vậy nữa nàng sẽ bị đuối lý hoàn toàn, nàng không để ý việc dưới váy có chút ướt, bước nhanh tới nói:
- Tứ gia gia, mọi chuyện không phải như vậy, bọn ta chỉ muốn xóa đi một đoạn ký ức của Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly thôi, bọn ta không muốn giết bọn hắn. Ai biết được Lục Ly lại là một thằng điên, hắn vậy mà lại dám dẫn động Thiên Lôi Dẫn, hắn mất trí rồi, người như vậy tuyệt đối không thể giữ lại trong các, nếu không sẽ xảy ra chuyện lớn.
- Câm miệng!
Các chủ lạnh giọng răn dạy một câu:
- Trở về tự mình chỉnh đốn một chút, tự mình nhìn xem còn ra thể thống gì không?
Ở đây đều là cường giả, trên váy của Giang Liên Tuyết hơi mờ, còn có nhàn nhạt mùi, tuỳ tiện quét qua là có thể đoán được.
Giang Liên Tuyết bị các chủ vạch trần ở trước mặt mọi người, lập tức xấu hổ chỉ hận không thể chui vào lòng đất, bụm mặt khóc chạy như bay.
- Mang hai người Thiên Huyễn Hàn đến Hình Luật Đường!
các chủ phất tay nói:
- Ngoài ra bọn người Lý Phong, Long Vân Hải cũng tới Hình Luật Đường luôn. Chuyện hôm nay phải tra đến cùng, người dám xúc phạm môn quy, tuyệt đối không bỏ qua!
Bên trong Hình Luật Đường, tất cả mọi người trầm mặc đứng đấy, Giang Liên Tuyết thay một bộ quần áo khác rồi tới đây. Các chủ và Long Huyết Sát không ngồi ở chủ vị, mà để Tôn trưởng lão của Hình Luật Đường làm chủ thẩm, hai người họ mặt không cảm xúc ngồi ở bên cạnh dự thính.