Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1808 - Chương 1796: Cá Chết Lưới Rách

Bất Diệt Long Đế Chương 1796: Cá chết lưới rách

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Đồ tốt, đồ tốt!

Đôi mắt Thiên Huyễn Hàn sáng lên, đương nhiên hắn có nghe nói qua thứ này, tuy nhiên hắn hơi nghi hoặc hỏi:

- Ly ca, sao ngươi có bảo vật này vậy?

- Đừng nói nhảm nữa, bọn họ vào đây rồi.

Lục Ly không biết giải thích thế nào, đúng lúc tiếng bước chân bên ngoài đã đến bên này, Lục Ly vội vàng nói sang chuyện khác, còn dặn một câu:

- Chút nữa phải kiên trì một chút, kiên quyết nói cái gì cũng không biết, cái gì cũng không thấy, chỉ là đoán được một chút chuyện. Ngươi là đệ tử hạch tâm, không sợ làm lớn chuyện, gây lớn chuyện bị các trưởng lão khác chú ý, bọn họ sẽ không dám làm loạn.

Thiên Huyễn Hàn ghi nhớ lời của Lục Ly, thu hồi Thiên Lôi Dẫn, ngang nhiên ưỡn ngực ra bên ngoài. Còn chưa đi ra bên ngoài đã có tiếng quát lạnh của Giang Liên Tuyết vang lên:

- Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly, cút ra đây!

Thiên Huyễn Hàn ngạo nghễ không sợ gì đi ra ngoài, đứng trước các lâu lạnh lẽo nhìn bọn người Giang Liên Tuyết và Long Vân Hải, mặt không thay đổi chắp tay nói:

- Thiên Huyễn Hàn bái kiến các vị sư huynh, sư tỷ sư muội, còn có vị tiền bối này.

Lục Ly đi ra theo, đứng ở sau Thiên Huyễn Hàn hành lễ, Thiên Huyễn Hàn mở miệng nói:

- Các vị hùng hổ tới đây có chuyện gì quan trọng không? Nếu như các người muốn tìm sư phụ của ta vậy qua một thời gian nữa lại đến, sư phụ không ở đây.

- Bọn ta không tìm Cổ trưởng lão, bọn ta tới tìm các ngươi!

Giang Liên Tuyết lạnh băng đáp lại.

Mặt Thiên Huyễn Hàn không chút biểu cảm đáp lại:

- Giang sư tỷ tìm bọn ta làm cái gì? Mời sư tỷ nói cho.

Giang Liên Tuyết nhìn sang lão giả ở sau lưng nói:

- Các ngươi nhìn thứ không nên thấy, ta mời Lý bá ra mặt giúp các ngươi quên việc này.

- Quả nhiên là vậy.

Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn nhìn nhau, Lục Ly vẫn không nói chuyện nhìn qua Thiên Huyễn Hàn một cái, sau đó Thiên Huyễn Hàn lạnh băng đáp lại:

- Giang sư tỷ bọn ta không thấy gì cả, cũng không nghe thấy, bọn ta chỉ đoán được một ít chuyện thôi. Sư phụ không ở đây, ta cảm thấy các ngươi không nên gây chuyện lớn tại đây thì tốt hơn, nếu không sư phụ trở về chắc chắn sẽ rất tức giận.

- Cổ trưởng lão không ở đây!

Giang Liên Tuyết hừ lạnh, phất tay nói:

- Lý bá ra tay đi, nhiều nhất một canh giờ Cổ trưởng lão sẽ trở lại, xóa đi ký ức của bọn họ ở Hạt Huyết Sơn đi, ký ức trong thời gian này cũng xóa luôn, Cổ trưởng lão sẽ không biết cái gì hết.

Vèo vèo!

Lão giả sau lưng Giang Liên Tuyết như một quỷ hồn nhẹ nhàng phóng tới, nhanh chóng đứng trước mặt Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly. Hai tay của hắn như bàn tay quỷ đánh tới đầu của Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn, muốn đánh ngất hai người.

Thiên Huyễn Hàn phản ứng đúng lúc, nhẫn trong tay sáng lên, Thiên Lôi Dẫn xuất hiện, trong tay hắn lấp lánh Thần Lực, sặc mặt không thay đổi nhìn qua lão giả áo đen nói:

- Ngươi ra tay thử xem, có tin ta dẫn động Thiên Lôi Dẫn hay không?

Xoẹt xoẹt xoẹt!

Sắc mặt bọn người Giang Liên Tuyết và Long Vân Hải, Long Vân Sơn thay đổi, nếu Thiên Huyễn Hàn dẫn động Thiên Lôi Dẫn, không chỉ có mọi người chết, sợ là người Thần Khí Các phải chết gần một nữa.

Oong!

Sắc mặt lão giả áo đen lại không thay đổi chút nào, trong mắt hắn lóe lên tia sáng màu xanh tối, hai tia sáng màu lam chui vào trong mắt Thiên Huyễn Hàn, thân thể Thiên Huyễn Hàn lập tức ngây người tại chỗ.

Lúc lão giả áo đen muốn đánh ngất Thiên Huyễn Hàn, tay Lục Ly lóe sáng, lại một viên Thiên Lôi Dẫn xuất hiện, lần đầu tiên Lục Ly mở miệng:

- Lý tiền bối, đừng ép ta, nếu không cá chết lưới rách thì ai cũng không có lợi.

Oong!

Trong mắt Lý bá lại lóe lên một tia sáng màu xanh sậm rồi biến mất, chui vào trong mắt Lục Ly.

Tuy nhiên Lục Ly lại không có bất cứ chuyện gì, vẫn yên lặng nhìn hắn, giống như một con sói đơn độc rơi vào đường cùng muốn liều chết.

- Hửm?

Lý bá hơi biến sắc, đám người Giang Liên Tuyết bên kia vừa lộ ra vẻ mặt vui mừng lập tức đông cứng lại. Công kích linh hồn của Lý Bá mặc dù không tính là lợi hại, nhưng cũng không tệ, vậy mà không có tác dụng với Lục Ly?

Dường như Lý bá không chịu từ bỏ hi vọng, trong mắt sáng lên lam quang lần nữa, lại muốn tấn công, Lục Ly lập tức nổi giận, quát khẽ:

- Nếu như ngươi còn động thủ, có tin ta mời mấy người các chủ làm chủ hay không?

Ù... Ù... Ù...

Trong mắt Lý bá lóe sáng, xuất ra hai tia lam quang tiến vào trong mắt Lục Ly lần nữa, nhưng Lục Ly vẫn không bị gì.

Lục Ly không dám đánh cược, hắn sử dụng thần kỹ Long Ngâm gầm lên giận dữ:

- Các ngươi đừng có khinh người quá đáng, nếu không ta sẽ sử dụng Thiên Lôi Dẫn, khiến mọi người cùng chết.

Thần kỹ Long Ngâm của Lục Ly không có tác dụng quá lớn, nhưng có một chỗ tốt là giọng nói rất lớn. Chấn thiên động địa, trong chốc lát toàn bộ Thần Khí Cốc đã nghe được.

Sắc mặt bọn người Giang Liên Tuyết và Long Vân Hải thay đổi, mặc dù Cổ trưởng lão đã rời đi, nhưng mấy người các chủ vẫn còn ở trong Thần Khí Các. Tiếng rống lớn như thế sẽ kinh động đến bọn họ, quan trọng nhất là Lục Ly nói ba chữ Thiên Lôi Dẫn, chắc chắn sẽ khiến vô số người chú ý.

Ù... Ù... Ù…!

Quả nhiên có vô số thần niệm quét tới, sau khi quét qua một lần đã có rất nhiều thân ảnh lần lượt từ trong sân bay lên, nhanh chóng bay tới bên này.

- Lý bá, động thủ đi, tất cả hậu quả sẽ do ta chịu.

Giang Liên Tuyết cắn chặt hàm răng trắng ngà, ánh mắt lộ ra vẻ điên cuồng, nàng cược Lục Ly không dám dẫn động Thiên Lôi Dẫn, nếu không hắn và mình đều phải chết.

Vèo vèo!

Ánh mắt Lý bá lộ ra một tia tàn nhẫn, thân thể bay tới chỗ Lục Ly nhanh như chớp, trong tay hắn xuất hiện thần quang rực rỡ, dao găm có hơi thở kinh khủng, đột nhiên dao găm sáng lên ba tia sáng đỏ xanh đen đâm tới Lục Ly.

- Hắn muốn giết ta!

Trong linh hồn Lục Ly hiện lên cảm giác nguy hiểm đến tính mạng, trong khoảnh khắc này tay hắn sáng lên một tia Thần Lực, Thiên Lôi Dẫn trong tay sáng lên hào quang bảy màu, mơ hồ có vô số khí lưu chuyển động bên trong, va chạm, bay vòng.

Lời editor: Ngày 1 đầu tháng muội sẽ bạo 40c, các đại thần để dành KP lại đầu tháng ủng hộ muội nha nha nhaaaaaaa!!!

Bình Luận (0)
Comment