Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Rất nhiều trưởng lão nhao nhao phát biểu quan điểm của mình, phần lớn đều chọn phạt nặng Lục Ly, một phần nhỏ còn lại không lên tiếng, cũng có người thay Lục Ly nói lời không nặng không nhẹ. Nhưng không có gì khác nhau chính là, không ai nói phải phạt nặng Giang Liên Tuyết và Lý Phong!
Chờ phần lớn trưởng lão nói lên ý kiến, sau khi không còn ai mở miệng nữa, ánh mắt các chủ mới nhìn về phía Lục Ly, mở miệng nói:
- Lục Ly, ngươi có lời gì để nói không? Nếu không có thì ta sẽ định tội.
Lục Ly đương nhiên sẽ nói ra suy nghĩ của mình, tuy nhiên hắn lại không kêu oan cho mình, chỉ chắp tay hỏi:
- Các chủ, lời của ta có thể làm ảnh hưởng tới kết quả xử phạt sao? Nếu như ta nói gì cũng không có tác dụng, vậy ta thôi ta không nói làm gì, tránh làm lãng phí thời gian của mọi người.
- A?
Lời nói và sự bình tĩnh của Lục Ly khiến rất nhiều trưởng lão kinh ngạc, bọn họ gặp rất nhiều tình huống như thế này, phần lớn mọi người đều kêu oan hoặc là cầu xin tha thứ, cũng có thể là chửi ầm lên. Nhưng không nghĩ rằng Lục Ly lại bình tĩnh đến như thế? Còn không định giải thích là sao?
- Tiểu tử này thông minh…
Tôn trưởng lão của Hình Luật Đường và mấy vị trưởng lão khác nhìn nhau, âm thầm cảm khái một câu, lời nói của Lục Ly mặc dù bình thản, nhưng lại đẩy các chủ vào ngõ cụt. Chẳng lẽ để các chủ nói Lục Ly giải thích gì cũng vô dụng à? Các chủ sẽ không thể nào nói như vậy, nếu như các chủ nói lời giải thích của Lục Ly có tác dụng, vậy chính là chui vào bẫy của Lục Ly.
Có thể trở thành Các chủ của Thần Khí Các, còn có thể trở thành Thần Tượng Tông Sư, đương nhiên Các chủ vô cùng thông minh. Hắn chắc chắn sẽ không chui vào bẫy của Lục Ly, vẻ mặt của hắn không thay đổi nói:
- Có ý nghĩa hay không, ngươi phải nói mới biết. Nếu ngươi không nói, ta sẽ coi như ngươi đồng ý với phán quyết của ta.
- Ta nói!
Lục Ly chắp tay, nhìn lướt qua tất cả các trưởng lão trong điện một chút, lời nói lúc này như chém đinh chặt sắt:
- Ta không phục, cách xử phạt của các vị trưởng lão khiến ta không phục! Các vị không xử phạt một cách công bằng, các vị sờ lên lương tâm của mình mà nói chuyện, nếu như ta và Giang Liên Tuyết đổi thân phận thử, các vị vẫn còn xử phạt như vậy sao?
Lục Ly vạch trần mọi người, chỉ ra cảnh tượng chân thật nhất. Nếu hắn và Giang Liên Tuyết đổi thân phận, kết quả phán phạt khẳng định là không đồng dạng. Đến lúc đó mọi người chỉ biết nói Giang Liên Tuyết hồ nháo, cuối cùng nhốt một đoạn thời gian.
Giang Liên Tuyết là họ Giang, các chủ cũng họ Giang, ai dám xử tử tộc nhân của các chủ? Ai dám đuổi tộc nhân của các chủ? Rất nhiều chuyện trong lòng mọi người biết rõ ràng, cũng không nói ra bên ngoài. Lục Ly vạch trần chuyện này, mơ hồ vả vào mặt mấy trưởng lão.
Lục Ly không đợi đám trưởng lão mở miệng phản bác, mở miệng nói:
- Ta cảm thấy môn quy hẳn là nên đối xử bình đẳng, không nên lấy thân phận địa vị luận xử. Vương tử phạm pháp, đồng tội thứ dân. Nếu không không chỉ ta không phục, toàn bộ đệ tử cũng không phục.
Lục Ly hít sâu một hơi, tiếp tục lớn tiếng nói:
- Nếu mọi người đổi thành vị trí của ta, có người cưỡng ép hủy diệt trí nhớ của ngươi, còn muốn hung hăng hạ nhục ngươi, muốn giết ngươi, các ngươi có chịu để người khác làm nhục không, để người khác nắm giữ vận mệnh của mình? Đứng yên để người ta giết chết?
- Lí Phong vận dụng công kích linh hồn ta thất bại, còn muốn động thủ. Khi ta lớn tiếng kêu la kinh động người toàn cốc, Giang Liên Tuyết vẫn hạ lệnh để hắn động thủ, hơn nữa còn lấy ra binh khí muốn giết ta. Chư vị… Các ngươi nói ta biết ta nên làm gì đây? Nếu ta không thúc dục Thiên Lôi Dẫn, hiện giờ không tới phiên chư vị phán phạt, ta đã chết rồi! Chẳng lẽ ta nên chết sao? Chẳng lẽ Giang Liên Tuyết và Lí Phong muốn giết ta, ta không thể phản kháng, mặc cho bọn họ đánh chết sao? Các ngươi nói ta biết đây là đạo lý gì?
- Cổ trưởng lão từng nói, Thiên Lôi Dẫn rất lợi hại, nhưng nếu cường giả muốn động thủ, chỉ có thể phong ấn trong nháy mắt. Hắn từng nói, trong các ít nhất có ba người có thể phong ấn Thiên Lôi Dẫn, ta mới thúc giục Thiên Lôi Dẫn. Ta không phải muốn lôi kéo mọi người chôn cùng, ta chỉ muốn tự bảo vệ mình. Nếu ta muốn hủy diệt mọi thứ, vì ta còn kêu la kinh động các chủ và chư vị trưởng lão? Các ngươi có từng nghĩ đến điều này không?
- Lục Ly ta ở trong các chỉ là một đệ tử bình thường, thân phận thấp hèn. Nhưng ta muốn hỏi chư vị tiền bối một chút, thời điểm mọi người ở tuổi ta, chẳng lẽ chư vị đã là đường chủ và trưỡng lão rồi sao? Trong các còn có mấy vạn đệ tử, chẳng lẽ bọn họ đều gặp đãi ngộ không công bình sao? Chẳng lẽ thời điểm các ngươi còn trẻ, còn là đệ tử, đều gặp đãi ngộ như thế? Thần Khí Các uy danh hiển hách ở phía nam thần giới, làm gương cho tông pháp thần giới, có khí độ bao dung thiên hạ, sao lại không chứa chấp được đệ tử nho nhỏ như ta?
- Ta còn chưa nói hết, mặc kệ có ý nghĩa hay không, ta chỉ muốn biểu đạt thái độ của mình thôi. Nếu các ngươi cố ý muốn giết ta, Lục Ly ta cũng không còn gì để nói, cũng sẽ không phản kháng. Ta không cầu xin cái gì, chỉ cầu các ngươi đừng nói đạo lý nữa, trong lòng mỗi người đều có đạo lý riêng, thị phi đúng sai mọi người đều rõ ràng trong lòng, không cần làm nhục chỉ số thông minh lẫn nhau, được không?
Lục Ly nói một hơi dài, ngữ khí cũng không quá kịch liệt bay bi phẫn, biểu tình vẫn rất bình tĩnh, như đang tự thuật chuyện của người khác.
Sau khi Lục Ly nói chuyện, cả đại điện an tĩnh lại, như Lục Ly nói, thị phi đúng sai, mọi người kỳ thật đều hiểu rõ trong lòng. Hiện giờ còn nhục mạ, vậy như thằng hề trong vở hài kịch rồi, có thể tu luyện đến cảnh giới nhất định, cũng không phải ngu xuẩn.
Thần Khí Các vẫn luôn quy củ, cũng tự xưng là danh môn chính phái. Mọi người giảng đạo lý, chư vị trưởng lão đều thật để ý thanh danh của mình, bây giờ bị vạch trần người ta sẽ đánh giá thế nào?
- Nhanh mồm nhanh miệng thật!
Lời editor: Ngày 1 đầu tháng muội sẽ bạo 40c, các đại thần để dành KP lại đầu tháng ủng hộ muội nha nha nhaaaaaaa!!!