Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc dù có ý tưởng lợi dụng hắn báo thù, nhưng Lục Ly vẫn có thể cảm nhận được nội tâm chân thành dưới bề ngoài già dặn của lão Cổ.
Cổ trưởng lão đi rồi, cấm chế lại mở ra. Lục Ly cảm ứng một chút, sau khi xác định gần đó không có ai, hắn mở ra cấm chế cách âm. Sau đó hắn thu mười viên Băng Phách Thạch vào trong Thiên Tà Châu, hắn truyền âm nói với Huyết Linh Nhi:
- Huyết Linh Nhi, đây là mười viên Băng Phách Thạch, ngươi hấp thu năng lượng bên trong đi, tranh thủ tiến hóa thêm, chỉ như vậy ngươi đã giúp ta thật lớn rồi.
- Đa tạ chủ nhân!
Thần thi trong Thiên Tà Châu ôm Băng Phách Thạch, Huyết Linh Nhi kích động nói:
- Có mười viên Băng Phách Thạch này, ta hẳn có thể tiến hóa nữa. Đến lúc đó, luyện hóa pháp trận trong thần thi sẽ càng thêm dễ dàng. Chờ tất cả pháp trận thần thi đều có thể khống chế, chiến lực thần thi của ta phỏng chừng có thể tăng lên gấp trăm lần!
- Gấp trăm lần?
Nội tâm Lục Ly hơi chấn động, chiến lực hiện tại của thần thi hẳn có thể sánh bằng Phủ Quân? Nếu tăng lên gấp trăm lần, chiến lực còn mạnh hơn Thần Giới Đại Năng bình thường?
Có con rối Thần Giới Đại Năng, Lục Ly càng có tự tin tự bảo vệ mình. Đương nhiên, Lục Ly không muốn hoàn toàn ỷ lại ngoại vật, chiến lực bản thân mới là mấu chốt. Hắn phải tìm hiểu Sát Đế Chân Ý, Phong Hệ Chân Ý, tranh thủ để chiến lực của mình mạnh hơn.
- Sát Đế Chân Ý, nếu ta có thể có thêm một giọt Sát Đế Huyết thì càng dễ cảm ngộ hơn.
Lục Ly càng nghĩ, quyết định sau khi rời khỏi đây sẽ để Cổ trưởng lão hỗ trợ tìm kiếm một giọt Sát Đế Huyết. Xem có thể để Sát Đế Chân Ý tiến cấp, chiến lực bản thân tăng lên mới là vương đạo.
Ừm!
Hiện giờ, Lục Ly đột nhiên phát hiện một vấn đề, tư tưởng gần đây của hắn hơi nguy hiểm. Hắn vậy mà muốn trở thành Thần Tượng Tông Sư, bất tri bất gác dùng ngoại lực, muốn mượn lực thần thi, mượn dùng khô lâu Chiến Thần mà quên phát triển bản thân.
Sau khi đến Thần Giới, địch nhân hắn gặp quá mạnh, dựa vào thực lực tự thân hoàn toàn không thể đối chiến, đều dùng ngoại lực, dựa vào Lung đạo nhân, dựa vào thần thi, dựa vào khô lâu Chiến Thần. Cho nên, thực lực của mình cũng không tăng lên quá nhanh, gần đây còn một lòng chỉ nghĩ đến luyện khí, trở thành Thần Tượng Tông Sư, thực lực có tăng hay không cũng không quá để ý.
Bởi vì thực lực hiện tại của hắn tăng lên thế nào cũng kém xa thần thi, không nhanh bằng khô lâu Chiến Thần, điều này khiến hắn lười biếng.
Hắn nhớ tới mình từ Bắc Mạc đi đến đây, một đường đi đến Cửu Giới đỉnh phong, hoàn toàn không phải dựa vào ngoại lực, hoàn toàn dựa vào thực lực tự thân, tiến bộ từng bước. Thực lực tự thân mới là căn bản, hết thảy còn lại đều là mây bay, cho dù trở thành Thần Tượng Tông Sư thì sao?
Thần giới toàn là sát khí, cho dù vào Thần Tượng Tông trở thành trưởng lão thì sẽ tuyệt đối an toàn sao? Không có chiến lực tuyệt đối, vận mệnh của mình còn không thể nắm giữ trong lòng bàn tay, tùy thời đều có thể chết.
- Về sau phải cố gắng tăng lên chiến lực tự thân, không được giậm chân tại chỗ!
Lục Ly âm thầm quyết định, lắc đầu dẹp bỏ tạp niệm, bắt đầu xem sách, an tĩnh trở lại.
Thần Khí Cốc gần đây thật náo nhiệt, trên lịch sử lần đầu tiên xuất hiện chuyện kỳ quái như vậy, muốn không náo loạn cũng khó.
Một đệ tử bình thường chống lại đệ tử trung tâm, đệ tử trung tâm kia còn là họ hàng xa của các chủ, kết cục vẫn là đệ tử trung tâm hoàn bại.
Kết cục này khiến nhiều người nghĩ không thông, cho nên mới dẫn đến nghị luận nóng bỏng. Lục Ly rõ ràng phạm tội lớn, thiếu chút nữa gây thành đại họa, kết quả chỉ bị cấm đoán nửa năm. Ngược lại Giang Liên Tuyết, đệ tử trung tâm, bình thường cao cao tại thượng, không ai bì nổi, không chỉ bị hủy bỏ thân phận đệ tử trung tâm, còn bị cấm đoán năm nam.
Rất nhiều người đoán, Lục Ly có phải con riêng của các chủ không? Nếu không, sao lại được ưu đãi như thế? Tính tình Cổ trưởng lão cổ quái, sao lại bảo hộ Lục Ly như thế?
Hung danh của Lục Ly đã truyền khắp cả Thần Khí Cốc, dám thúc giục Thiên Lôi Dẫn đồng quy vộ tận với đám Giang Liên Tuyết, Long Vân Hải, ai dám trêu chọc hắn?
Ngay cả Đan tiểu thư đang bế quan, nghe thấy việc này, tuy nổi giận đùng đùng tìm các chủ lý luận, nhưng trong lòng vẫn đặt Lục Ly vào danh sách người không thể trêu chọc. Dù sao, người không muốn sống, Đan tiểu thư mạnh thế nào cũng sẽ không liều mạng với đệ tử cấp thấp này!
Đan tiểu thư tìm các chủ lý luận, muốn thả ra Giang Liên Tuyết, các chủ căn bản không để tâm đến nàng. Đan tiểu thư tức giận đến mức gan ruột lộn ngược, muốn gặp Giang Liên Tuyết lại bị đẩy ra ngoài, các chủ đã sớm hạ lệnh không để nàng đi vào.
Đan tiểu thư tức giận đến mức khóc lớn chạy về, bị các chủ giam lỏng lại. Đệ tử và trưởng lão cả Thần Khí Các lập tức đều trở nên ngoan ngoãn. Các chủ thật giận dữ rồi, hiện giờ ai dám gây chuyện là bị chặn họng ngay.
Thời gian êm đềm trôi qua, ba tháng sau, Thiên Huyễn Hàn được thả ra. Hắn giống như mới đánh thắng trận, vênh váo trở về, vừa mới vào cửa đã bị Cổ trưởng lão một chưởng đánh bay.
Nửa năm cũng trôi qua trong nháy mắt, Lục Ly tính toán thời gian, cũng chuẩn bị ra ngoài. Nhưng hôm nay lại xảy ra một chuyện ngoài ý muốn, Huyết Linh Nhi lại có tiến hóa!
Huyết Linh Nhi trong khoảng thời gian này liên tục cắn nuốt năng lượng của bảy miếng Băng Phách Thạch. Sau khi tiến hóa, năng lượng cắn nuốt Băng Phách Thạch cũng tăng lên nhiều, nhưng nửa năm đã cắn nuốt bảy miếng Băng Phách Thạch, cuối cùng hôm nay thành công tiến hóa.
Sau khi nàng tiến hóa, truyền âm với Lục Ly, chủ động vươn ra xúc tua, tiến vào trong cơ thể Lục Ly, sau đó đâm vào trong đầu Lục Ly, khiến Lục Ly hoảng sợ, tưởng Huyết Linh muốn làm loạn.
Sau khi xúc tua tiến vào trong linh hồn của Lục Ly, tỏa ra hào quang đỏ chói, ấn ký Ngân Long trong đầu hắn lại không có chút phản ứng, khiến hắn hơi thả lỏng. Nếu Huyết Tiên Đằng muốn công kích linh hồn hắn, Ngân Long Kí khẳng định phải hộ chủ.
Vù!
Cấm chế trong phòng hơi dao động, sau đó mở cửa ra, một đệ tử đi đến nói:
- Lục Ly, ngươi có thể ra ngoài!