Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhưng tiến vào đấu bán kết, Thần Tượng Tông sẽ có trọng thưởng, hơn nữa sẽ được các thế lực lớn theo đuổi, xem như thanh danh phất lên ở Thần Giới. Lục huynh không cần miễn cưỡng, tận lực là được. Ngươi muốn gặp Lục Linh, về sau vẫn sẽ có cơ hội.
- Ta biết rồi!
Lục Ly cắn răng hạ quyết định, ngày mai phải tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp, dùng toàn lực tiến vào đấu bán kết. Dù sao, mặt ngoài hắn vẫn là tôi tớ của Thiên Huyễn Hàn, hết thảy đều do Thiên Huyễn Hàn gánh vác.
Đấu vòng loại, cho dù có trưởng lão Thần Tượng Tông quan sát, nhưng nhiều người đấu như vậy, chỉ cần cẩn thận chút có thể sẽ không bị chú ý quá. Chỉ cần tiến vào đấu bán kết, vậy hắn không cần làm gì, chỉ cần gặp Lục Linh một lần là được.
- Được, đa tạ Thập Nhị huynh, ngày mai ta sẽ tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp, thử hết sức xem!
Lục Ly chắp tay, đứng dậy rời đi, trở về chuẩn bị đàng hoàng. Lâu Thập Nhị vẫn không thể nhịn được lòng tò mò, dò hỏi:
- Lục huynh, Lục Linh rất quan trọng với ngươi sao?
Lục Ly nghĩ nghĩ, gật đầu nói:
- Nếu nàng là người ta muốn tìm, vậy phi thường quan trọng, quan trọng hơn cả sinh mệnh của ta!
- Chúc ngươi may mắn, thành công tiến vào đấu bán kết!
Lâu Thập Nhi vỗ bả vai của Lục Ly, mang Lục Ly ra ngoài.
Lục Ly không tiến vào đại điện, ở bên ngoài chờ Thiên Huyễn Hàn. Khi ở Đấu Thiên Giới, hắn đã chán ghét loại yến hội này. Giờ đây càng không có tâm tư đi gặp mỹ nhân của Mỹ Nhân Bảng.
Xột xoạt!
Sau một lát, Thiên Huyễn Hàn đi ra, nhưng cũng bị người nâng tới. Sắc mặt hắn như hỏa thiêu, ánh mắt mê ly, thân thể chớp nhoáng, cước bộ nhuần nhuyễn, rõ ràng đã uống say như chết.
- Ta không có say, ta còn có thể uống, kính rượu của Kì tiểu thư, đừng nói là mỹ tửu, cho dù là độc dược ta cũng phải uống.
Thiên Huyễn Hàn được đỡ đi, nói thì thào không ngừng. Lục Ly thấy thì liên tục lắc đầu. Tên này nói không chừng đã nhìn trúng mỹ nhân này, khống chế không được mình, bản thân quá chén rồi đi?
Đi đến bên người Lục Ly, cước bộ Thiên Huyễn Hàn mềm nhũn, ôm lấy Lục Ly, vẻ mặt mê say nhìn Lục Ly nói;
- Kì tiểu thư, nàng thật đẹp quá! Như là trăng sáng trên bầu trời!
Chát!
Lục Ly quyết đoán đấm vào bụng hắn một quyền, khiến hắn thanh tỉnh trở lại. Thần giáp của Thiên Huyễn Hàn không hiển lộ ra, đau đớn đến cong lưng, giống như một con tôm.
- Khụ khụ, kia cái gì?
Nhìn thấy Lục Ly ngồi đó, mặt không chút biểu tình, Thiên Huyễn Hàn xấu hổ vuốt tóc, nói:
- Ly ca, ta có phải uống nhiều rồi không? Vừa rồi có làm nên chuyện mất mặt gì không?
Lục Ly tỏ ra xem thường, nói:
- Ngươi mất mặt thế nào ở yến hội ta không biết. Dù sao, sau khi ngươi đi ra đã thật mất mặt. Vừa rồi, ta thiếu chút nữa vứt bỏ ngươi, bởi vì đứng một chỗ với ngươi, ta thật mất mặt…
“Khụ khụ!”
Thiên Huyễn Hàn sờ sờ mặt, sau đó buồn bực nói:
- Ta chỉ là chọc tức Đan tiểu thư thôi! Ở yến hội, nàng chủ động khiêu khích ta, cổ động Kì tiểu thư rót rượu cho ta? Rượu của Lâu Thập Nhị thật lợi hại, ta chỉ uống một vò đã cảm thấy thần chí không rõ. Kì tiểu thư kia tửu lượng thật tốt, uống hết một vò cũng mặt không đổi sắc…
- Ngu ngốc, ngươi bị đùa giỡn như khỉ rồi!
Lục Ly hết lời để nói, chỉ số tình cảm của Thiên Huyễn Hàn này có vấn đề mà. Thủ đoạn đơn giản vậy cũng không nhìn ra? Kì tiểu thư kia khẳng định đã động tay động chân. Thiên Huyễn Hàn ngu ngốc còn tự động chui vào bẫy của người ta. Nói không chừng là Đan tiểu thư tính kế, là vì khiến Thiên Huyễn Hàn xấu mặt.
- Bị đùa giỡn?
Thiên Huyễn Hàn đứng lên, đi lại vài vòng, sau đó đôi mắt lạnh lùng, nói:
- Thật có thể, Đan tiểu thư và Kì tiểu thư còn trao đổi ánh mắt, giống như thầm thì một trận…
- Không được!
Thiên Huyễn Hàn oán hận vỗ bàn:
- Thù này ta phải trả, vừa rồi khẳng định mất hết mặt mũi. Con bà nó, anh danh một đời của Thiên Huyễn Hàn ta lại bị hủy như vậy.
- Ngươi có anh minh cái rắm!
Lục Ly bất đắc dĩ thở dài:
- Được rồi, đừng nghĩ chuyện đó nữa, sau này có cơ hội giúp ngươi trút giận. Hiện tại nói chuyện Vạn Tượng Đấu Pháp ngày mai đi.
- Đấu pháp? Đấu pháp gì?
Thiên Huyễn Hàn mơ hồ trừng mắt, sau đó cười khổ nói:
- Ly ca, hay là thôi đi, ta hôm nay đủ mất mặt rồi, ngày mai không cần phải đi mất mặt nữa! Tuy ngươi rất lợi hại, nhưng lần này cao thủ nhiều như mây, chút năng lực ấy của chúng vẫn là không đủ.
- Ngươi có muốn nổi bật một phen?
Lục Ly nhìn chằm chằm Thiên Huyễn Hàn, nói:
- Ngươi có muốn danh dương thiên hạ? Có muốn vô số tiểu thư xinh đẹp thích ngươi? Có muốn tiểu thư Mỹ Nhân Bảng kính trọng ngươi? Có muốn áp chế Đan tiểu thư một phen? Có muốn trút giận?
Mấy câu của Lục Ly khiến Thiên Huyễn Hàn kích động không thôi, giống như được khích lệ, toàn bộ cảm giác say đều biến mất, hai mắt hắn tỏa sáng:
- Muốn, muốn! Ly ca, ta nghe lời ngươi, ngươi nói làm sao đây, ta phải làm sao bây giờ?
- Tốt lắm!
Lục Ly gật đầu, thấp giọng nói bên tai Thiên Huyễn Hàn. Thiên Huyễn Hàn gật đầu như gà mổ thóc, tỏ vẻ vô cùng tôn sùng Lục Ly.
………….
Ngày hôm sau, trời vừa sáng, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly ra ngoài, tìm Cổ trưởng lão yêu cầu đi Vạn Tượng Đấu Pháp. Cổ trưởng lão rất rõ ràng Thiên Huyễn Hàn là mấy cân mấy lượng, hắn nhìn thấy Lục Ly lặng yêu nháy mắt ra hiệu, biết là chủ ý của Lục Ly.
Tuy Cổ trưởng lão không biết Lục Ly vì sao làm như vậy? Nhưng nếu là yêu cầu của Lục Ly, Cổ trưởng lão sẽ không hỏi nhiều, trầm mặc gật đầu để Lý trưởng lão đi an bài.
Đan tiểu thư không cần phải nói, đã sớm thỉnh cầu tham gia đấu pháp. Chúng trưởng lão cũng không định ngăn cản. Dù sao Đan tiểu thư có thiên phú luyện khí rất cao, tham gia mấy trận đấu pháp cũng là chuyện tốt với nàng.
Lý trưởng lão nhanh chóng đi tìm người của Thần Tượng Tông an bài. Sau nửa canh giờ, thông tri mọi ngươi có thể đến. Long Huyết Sát vốn không có hứng thú quá lớn, lần này bởi vì Thiên Huyễn Hàn ngoài ý muốn vào nội thành, còn đi tham gia Vạn Tượng Đấu Pháp nên mới nổi dậy chút hứng thú, muốn đi xem thử.