Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mấy tưởng lão mang theo Đan tiểu thư, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly vào trong quảng trường nội thành. Lần đấu pháp này có hơn ngàn người, đại điện bình thường đều chứa không nổi. Thần Tượng Tông nhiều lần đấu pháp đều lựa chọn cử hành trong quảng trường.
- Thiên Huyễn Hàn, ngày hôm qua ngươi làm mất mặt Thần Khí Các chúng ta.
Đan tiểu thư lặng yên đến gần Thiên Huyễn Hàn, đùa cợt nói. Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn khẽ biến, dù sao Long Huyết Sát và chư vị trưởng lão đều ở phía trước.
- Ha hả!
Nhìn thấy Thiên Huyễn Hàn không nói gì, Đan tiểu thư càng thêm đắc ý, nàng liếc mắt nhìn Lục Ly phía sau, hừ lạnh nói:
- Chỉ bằng ngươi cũng dám đi đấu pháp? Các ngươi là chê Thần Khí Các không đủ mặt để các ngươi làm mất sao?
Lục Ly trầm mặc không nói, Thiên Huyễn Hàn vốn định phản bác vài câu, Lục Ly ra hiệu Thiên Huyễn Hàn bình tĩnh, nên hắn chỉ có thể xem như không thấy gì.
Khi đến quảng trường, Lục Ly nhìn lướt về phía xa, đột nhiên thở phào nhẹ nhõm. Bởi vì trên quảng trường xuất hiện một tiểu tháp màu đen, rõ ràng chuẩn bị để người ta đi vào luyện khí.
Lục Ly lo lắng nhất là hắn phụ trợ Thiên Huyễn Hàn luyện khí bị người phát hiện, vạn nhất hắn vận dụng Thiên Tà Châu hay Huyết Tiên Đằng bị người có tâm để ý, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.
Dư quang Cổ trưởng lão phát hiện thần sắc của Lục Ly, truyền âm nói:
- Lục Ly, ngươi có thủ đoạn gì thì cứ dùng đi, trong luyện khí tháp không ai có thể thăm dò. Đây là quy củ của luyện khí, dù sao mỗi người đều có thủ đoạn độc môn, luyện khí tháp là vì bảo vệ thủ đoạn bí mật của người dự thi, để bọn họ không bị quấy nhiễu.
Lục Ly hoàn toàn yên tâm, Cổ trưởng lão suy nghĩ một chút, lại dặn dò:
- Nhưng có chuyện ngươi phải nhớ kỹ, chỉ có thể sử dụng thần tài trong luyện khí tháp, nếu ngươi vận dụng thần tài của mình, khẳng định sẽ bị phát hiện, đến lúc sẽ bị phán là gian dối!
Lục Ly lặng yên gật đầu, mọi người đi vào trong quảng trường. Bốn phía quảng trường đều là thính phòng, giờ phút này đã có vô số người ngồi kín, liếc mắt tính toán ít nhất có trên vạn người.
Lục Ly ẩn mình đứng phía sau Thiên Huyễn Hàn, mặc thanh bào bình thường, thu lại khí tức, khuôn mặt thoạt nhìn hơi khẩn trương, giả vờ thật giống tôi tớ.
- Bọn Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ đã đến đây rồi!
Hắn lặng yên liếc mắt nhìn, phát hiện Lâu Thập Nhị và Tuyết Thánh Nữ, hai người liếc mắt nhìn hắn, lặng yên dùng ánh mắt trao đuổi, cũng không có thần sắc khác thường gì.
Trên quảng trường đứng rất nhiều quân sĩ, khí tức cũng không tệ, toàn bộ đều mạnh hơn Phủ Quân, có thể tùy tiện nhìn thấy trên Thần Bảng. Trên thính phòng, cường giả nhiều như mây, phỏng chừng Thần Giới Đại Năng cũng đến không ít. Cấp bậc đại năng như Long Huyết Sát phỏng chừng cũng đến mấy chục người.
- Thiên Huyễn Hàn, ngươi số ba trăm bảy mươi! Giang Nhược Đan, ngươi số ba trăm bảy mươi mốt!
Có quản sự giao cho Thiên Huyễn Hàn một khối lệnh bài, Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đi đến một tòa luyện khí tháp. Mặt ngoài Lục Ly biểu hiện thật ẩn mình, thoạt nhìn toàn thân căng thẳng, giống như hoảng sợ khi nhìn thấy toàn người xa lạ. Hắn kỳ thật vẫn luôn âm thầm quan sát, muốn tìm kiếm thân ảnh ngày nhớ đêm mong kia.
Đáng tiếc…
Nhìn hết vạn người trên quảng trường, Lục Ly cũng không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia, hắn hơi thất vọng.
Đứng ở tháp bảy trăm ba mươi, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn lẳng lặng chờ đợi. Giang Nhược Đan tỏ vẻ khinh thường nhìn hai người. Ngẫu nhiên sẽ nhìn về Lâu Thập Nhị trên thính phòng, chờ Lâu Thập Nhị đi qua, nàng lập tức tỏ ra không có việc gì, vuốt vuốt tóc.
- Đan tiểu thư, ngươi không hy vọng!
Nhàn rỗi đến nhàm chán, Lục Ly nhìn thoáng qua Đan tiểu thư, thấp giọng nói:
- Lâu công tử chỉ thích nhân thê, rất nhiều tiểu thư danh môn đều theo đuổi hắn, hắn cũng không để ý. Theo lời hắn nói, các ngươi chỉ là cây táo xanh, xinh đẹp, lạnh lẽo, nhìn chứ không thể ăn. Nhân thê mới là táo chín, mọng nước tròn trịa thơm ngon, ngươi vẫn là chết tâm này đi…
Phụt!
Sắc mặt Đan tiểu thư lập tức đỏ bừng, khẽ ho, cả giận nói:
- Ngậm miệng chó của ngươi lại, Lục Ly, ta khi nào nói thích Lâu Thập Nhị rồi? Hắn, chỉ là một tên lưu manh, một tay ăn chơi lỗ mãng, ta chán ghét người như vậy nhất…
- Phải không?
Lục Ly cười như không cười, ánh mắt nhìn về phía Lâu Thập Nhị, kinh nghi nói:
- Hả? Lâu công tử đang nhìn ngươi kìa? Chẳng lẽ hắn đổi khẩu vị rồi?
- Hả?
Đan tiểu thư chấn động như con thỏ nhỏ, lập tức nhìn lại Lâu Thập Nhị, phát hiện Lâu Thập Nhị đang thấp giọng nói chuyện với một phu nhân bên cạnh. Nàng rất nhanh tỉnh ngộ lại, đằng đằng sát khí hướng đến Lục Ly, muốn nổi giận.
- Đừng nổi giận!
Lục Ly mỉm cười tủm tỉm nhìn nàng, nói:
- Ngươi đừng trêu chọc ta, nếu không ta nói xấu ngươi vài câu với Lâu Thập Nhị, ngươi sẽ hoàn toàn không còn hy vọng.
- Ngươi…
Đan tiểu thư bị Lục Ly đùa giỡn, đôi mắt xếch mở ra tròn xoe, hào quang không giang giới sáng lên, giống như có thể lấy ra binh khí liều mạng với Lục Ly bất cứ lúc nào.
Thiên Huyễn Hàn vừa thấy tình huống không đúng, liếc mắt nhìn xa xa, liên thanh nói:
- Đừng náo loạn, người của Thần Tượng Tông đến rồi.
Thiên Huyễn Hàn không gạt người, phía bắc quảng trường đi tới một đám người, đều mặc trường bào màu đen của Thần Tượng Tông. Có tuổi rất lớn, có người bề ngoài thoạt nhìn như trung niên, một đám người khí độ phi phàm, rõ ràng là người có địa vị cao.
- Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão, Xà trưởng lão đều đến đây?
- Ba vị này đều là Thần Tượng Tông Sư, không nghĩ đến coi trọng lần Vạn Tượng Đấu Pháp này như vậy!
- Chậc chậc, nếu đợi lát nữa chúng ta biểu hiện, được ba vị trưởng lão thu làm đệ tử, chúng ta sẽ thăng chức rất nhanh.
- Đừng có nằm mơ, Thần Tượng Tông Sư làm sao có thể tùy ý thu đồ đệ?
- Vì sao gọi là Sư trưởng lão, Ưng trưởng lão và Xà trưởng lão vậy?
- Đây là danh hiệu của ba người, ba người đều là đệ tử của tông chủ Thần Tượng Tông, là danh hiệu Thần Tượng Tông cho bọn họ lúc trẻ.
Trong quảng trường trở nên huyên náo, Lục Ly nhìn ba người vài lần, một bạch lão giả chống trượng, còn có một hắc trung niên mắt sắc như ưng, hơi thở khiếp sợ, vị còn lại khoác hắc bào, cảm giác hơi âm lãnh.
Lời editor: Hôm nay muội bạo 40c nha các đại thần ơi!!! Xin các đại thần hãy thương xót cho muội mà ném ít KP tới đây điiiiiiiiii, làm gần 2k chương rồi mà chưa hồi được 1/10 vốnnnnnnnnnn!!! Huhuhuuuuuuuuuuu... Còn 3K chương nữa mới full, khóc hết nước mắttttttttttttttt... :'((((((((((((((