Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần Khí Các là một chỉnh thể, Thiên Huyễn Hàn, Lục Ly có thứ hạng tốt, bọn họ đều vẻ vang. Có thể dạy ra đồ đệ giỏi, cũng đại biểu trình độ bọn họ cao không phải sao?
Ba đại Thần Tượng Tông Sư đi và suốt ba nén hương, khi đi ra, phía sau ba người có một lão nhân tóc lam, râu trắng đi ra.
- Hạc trưởng lão!
Trong đại điện, rất nhiều trưởng lão nghiêm nghị đứng dậy, một vài người kinh hô, Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn liếc nhau, trên mặt hơi tò mò.
Thấy vẻ mặt cung kính của nhiều cường giả, thật rõ thân phận địa vị của Hạc trưởng lão cao thế nào, phỏng chừng còn cao hơn đám người Sư trưởng lão Ưng trưởng lão.
Mấy trưởng lão đều là Thần Tượng Tông Sư, khác biệt duy nhất phỏng chừng là về chiến lực, rất có thể chiến lực siêu cường!
Hạc trưởng lão mỉm cười gật đầu với nhiều người, thoạt nhìn mặt mũi hiền lành, không tạo cảm giác áp lực.
Hắn nhìn quét qua một vòng, ánh mắt dừng trên người Lạc Hoàng. Ánh mắt hắn càng thêm hiền lành, cười nói:
- Chư vị đều ngồi xuống đi, lần này ta chỉ đi ngang qua, tùy tiện xem thử, không cần quá ngạc nhiên.
Nói xong, ánh mắt Hạc trưởng lão hướng về Sư trưởng lão, Sư trưởng lão bắt đầu công bố kết quả đấu bán kết.
- Được rồi, hiện tại công bố kết quả cuối cùng Vạn Tượng Đấu Pháp lần này, hơn nữa còn ban thưởng.
Sư trưởng lão chuẩn bị công bố, toàn trường nhất thời khẩn trương, nếu có thể tiến vào ba hạng đầu, có thể lập tức danh dương thiên hạ.
- Hạng mười, Vương Hoành, luyện ra thần khí trưng phẩm, phẩm cấp hạ đẳng, được thưởng mười Hắc Lô Thạch.
- Hạng chín, Tôn Dương, luyện chế thần khí trung phẩm, phẩm cấp hạ đẳng!
- Hạng tám!
Sư trưởng lão tuyên bố khiến toàn trường càng thêm chờ mong, toàn trường lặng ngắt như tờ, đợi danh ngạch xuất hiện. Người không được gọi tên đều hưng phấn, bởi vì càng về trước không xuất hiện càng đại biểu thứ tự càng tốt.
Đương nhiên người được gọi tên kỳ thật cũng không buồn bực hay cảm thấy ngoài ý muốn, bởi vì bọn họ đã sớm biết kết cục của mình. Bọn họ biết rõ trình độ của mình hoặc lần này phát huy không tốt, thứ tự thấp cũng nằm trong dự kiến.
- Hạng sáu, Trương Hợp, luyện chế thần khí thượng phẩm phẩm cấp hạ đẳng, đạt được mười gốc Tử Kì Căn!
Sau khi hạng sáu được tuyên bố, ánh mắt Thiên Huyễn Hàn và Lục Ly đều sáng lên. Trên mặt đám người Cổ trưởng lão cũng hơi động dung. Ngay cả Long Huyết Sát, sắc mặt cũng hồng nhuận hơn vài phần.
Năm người phía trước vẫn không tuyên bố tên của Thiên Huyễn Hàn, nói rõ Thiên Huyễn Hàn đã được năm hạng đầu, đã là thành tích rất tốt.
Thiên Huyễn Hàn mới tiến vào Thần Khí Các bao lâu? Tin tưởng sau khi việc này được truyền ra, thanh danh của Thần Khí Các sẽ nổi lên, thứ tự của Thiên Huyễn Hàn càng cao, mọi người lại càng vẻ vang.
Mấy người chưa được tuyên bố tên cũng hưng phấn vô cùng, chỉ có Lạc Hoàng đứng an tĩnh, bởi vì nàng đeo khăn che mặt, ai cũng không biết biểu tình hiện giờ của nàng.
- Không phải sẽ được hạng nhất, trở thành Tượng Vương chứ?
Cổ trưởng lão nghĩ đến đây, cơ mặt cũng run lên. Tiếc nuối lớn nhất đời này của hắn có hai cái, một là không thể trở thành Thần Tượng Tông Sư, chuyện này hắn đã xác định không có hy vọng, nên mới tiếc nuối.
Còn có một chuyện là năm đó không trở thành Tượng Vương. Thành tựu tốt nhất là tiến vào năm hạng đầu. Nếu đệ tử của hắn trở thành Tượng Vương, chẳng khắc nào bù lại tiếc nuối đó của hắn.
- Hạng năm!
Sư trưởng lão dừng lại, ánh mắt nhìn quét mấy người, dừng trên người Thiên Huyễn Hàn một chút. Khóe miệng Thiên Huyễn Hàn chợt cong lên nụ cười khổ, không phải là hạng năm chứ?
Ánh mắt Sư trưởng lão di chuyển sang bên cạnh một chút, dừng trên người một người trẻ tuổi mặc cẩm bào, hắn mở miệng nói:
- Hạng năm, Phó Hòa, Thiếu cốc chủ Phó Thần Cốc, chúc mừng.
Sau khi Sư trưởng lão nói xong, nhìn về phía lão giả đang ngồi vuốt cằm ở trong thính phòng. Lão giả kia vội vàng đứng dậy, gật đầu đáp lễ, trên mặt là vẻ mặt thật vừa lòng.
- Phó Thần Cốc?
Lục Ly nhớ tới lúc trước đã từng nghe thấy một tin tức, hình như Phó Thần Cốc giống Thần Khí Các, đều thuộc thế lực của Thần Tượng Tông. Phó Hỏa này có thể được hạng năm, về sau tiếp quản Phó Thần Cốc khẳng định là chuyện ván đã đóng thuyền. Phỏng chừng hơn trăm năm sau sẽ trở thành nhân vật vẻ vang Thần Giới.
- Hạng tư!
Sư trưởng lão tiếp tục công bố, đám người Thiên Huyễn Hàn càng thêm khẩn trương, bởi vì mười hạng đầu, năm hạng đầu là một cột mốc, ba hạng đầu lại một cột mốc nữa. Nếu có thể tiến vào ba hạng đầu, vậy là khái niệm hoàn toàn bất đồng với năm hạng đầu.
- Hạng tư, Mạc Mạch!
Lúc Sư trưởng lão vừa hô lên, hai gối Thiên Huyễn Hàn thiếu chút nữa mềm nhũn quỳ rạp xuống, ánh mắt hơi mờ sương. Nếu không phải Lục Ly vỗ lưng hắn, phỏng chừng hắn sẽ lệ nóng doanh tròng.
Ba hạng đầu Vạn Tượng Đấu Pháp, cho dù cuối cùng có thể đi bao xa, từ hôm nay, cái tên Thiên Huyễn Hàn hắn nhất định danh dương Thần Giới. Kỳ thật đều không quan trọng, quan trọng nhất là Mạnh Phỉ Nhi.
Mạnh Phỉ Nhi đang ngồi bên trên, nhìn thấy hắn đứng ở vị trí cao như thế, trong lòng sẽ nghĩ thế nào? Có hối hận không? Có cảm thấy khó chịu không? Có cảm giác mặt đau rát không?
Thiên Huyễn Hàn không biết, hắn cũng rõ ràng thành tích này không phải do bản thân hắn, nhưng hắn vẫn vui vẻ khó hiểu, cảm giác hôm nay là ngày thống khoái nhất mấy năm qua.
Tinh thần hắn vẫn đang ngẩn ngơ, không để ý Sư trưởng lão đang nói cái gì. Hắn hơi quay đầu nhìn nhã các, khóe miệng tươi cười nhàn nhạt, giống như không tiếng động nói, Mạnh Phỉ Nhi, ngươi sai lầm rồi!
Thời khắc này, Thiên Huyễn Hàn cũng âm thầm hạ quyết tâm, sau khi trở lại Thần Giới Các, hắn sẽ bỏ ra mọi tâm huyết, hắn phải cố gắng nghiên cứu luyện khí, hắn muốn trở thành Thần Tượng Tông Sư, muốn trở thành Thần Tượng Đại Tông Sư. Hắn phải tiếp tục bảo trì vinh quang, cuối cùng có một ngày phải khiến Mạnh Phỉ Nhi quỳ gối khóc ròng trước mặt hắn.
Thiên Huyễn Hàn trào dâng cảm xác, Lục Ly lại không quá hưng phấn và kích động, ngược lại thật bình tĩnh. Hắn biết rõ Thiên Huyễn Hàn có được thành tích hôm nay cũng không phải công lao của hắn, cũng không phải toàn là công lao của Huyết Linh Nhi, vận khí chiếm bộ phận lớn nhất.