Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1844 - Chương 1832: Ngày Báo Thù (16/40)

Bất Diệt Long Đế Chương 1832: Ngày báo thù (16/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Cho nên việc này cũng không đáng kiêu ngạo, hắn cũng không có cảm giác thành tựu quá lớn.

Hơn nữa!

Chuyện hắn để ý nhất không phải chuyện này mà là Lục Linh!

Tuyết Thánh Nữ biến mất, không biết đi đâu, bây giờ còn chưa trở về, nàng rốt cuộc gặp Lục Linh rồi chưa? Lục Linh này rốt cục có phải tỷ tỷ hắn không?

Ánh mắt hắn lần nữa nhìn quét qua nhã các phía trên, cho đến khi Sư trưởng lão hét lên tên của Thiên Huyễn Hàn, hắn mới bừng tỉnh lại.

Hạng ba.

Thiên Huyễn Hàn cuối cùng dừng ở hạng ba, điều này khiến Cổ trưởng lão rất thất vọng, Long Huyết Sát và mấy trưởng lão cũng hơi thất vọng. Nhưng mọi người ngẫm lại cũng có thể lý giải, Thiên Huyễn Hàn luyện chế thứ này, thủ pháp thật thô, hơn nữa xuất hiện công năng kỳ dị là bởi vì biến trận, chỗ này là nhờ vận khí.

Thiên Huyễn Hàn bừng tỉnh, hắn cũng không lộ vẻ thất vọng, ngược lại cảm kích nhìn Lục Ly. Có thể được hạng ba, hắn đã phi thường vừa lòng. Nếu thật sự cho hắn vị trí Tượng Vương, hắn sợ sẽ trèo cao té đau.

Hiện tại chỉ còn lại hai người, một công tử phi thường tuấn tú, trông giống nữ nhân, người này còn mặc trường bào xanh nhạt, tuấn mỹ thanh tú đến mức khiến nhiều nữ tử ghen tị. Còn có một người là Lạc Hoàng, dựa theo Lục Ly dự đoán, Tượng Vương lần này hẳn là Lạc Hoàng.

Ai là Tượng Vương, Lục Ly cũng không thèm để ý, hắn để ý chính là Lục Ly. Ánh mắt hắn nhìn Lâu Thập Nhị. Lâu Thập Nhị nhìn thấy Lục Ly sốt ruột như thế, nghĩ nghĩ, lấy ra một miếng ngọc phù, truyền thần lực vào, ở trên mặt viết vài chữ.

- Tượng Vương lần này là Lạc Hoàng, vài người có lẽ không biết, Lạc Hoàng là cháu gái của Hạc trương lão, cũng là thiên tài luyện khí mười vạn năm khó xuất hiện của Thần Tượng Tông chúng ta. Tông chủ từng nói, thiên phú của nha đầu kia về luyện khí còn mạnh hơn hắn rất nhiều!

Sư trưởng lão rốt cuộc tuyên bố kết quả, kết cục không ngoài dự liệu của nhiều người. Bởi vì Lạc Hoàng đã luyện chế thần khí siêu phẩm, nếu nàng không gây náo, Tượng Vương khẳng định trốn không thoát.

Sư trưởng lão đến tông chủ Thần Tượng Tông cũng nhắc tới, sự thật chứng minh, Lạc Hoàng đích xác không gây náo, nếu không việc này khẳng định sẽ chọc giận tông chủ Thần Tượng Tông, Sư trưởng lão không có lá gan này.

- Thiên phú còn mạnh hơn tông chủ?

Bọn người Long Huyết Sát, Cổ trưởng lão hít khí lạnh, ánh mắt nhìn Lạc Hoàng trở nên cung kính. Nếu Lạc Hoàng thật sự mạnh như vậy, nói không chừng Thần Tượng Đại Tông Sư thứ hai rất nhanh sẽ xuất hiện.

Giữa sân có rất nhiều công tử nhìn Lạc Hoàng với ánh mắt cực nóng, không chỉ bởi vì gia gia Hạc trưởng lão của Lạc Hoàng là cường giả nổi danh trong Thần Tượng Tông. Còn bởi vì thiên phú luyện khí của nàng. Nếu có thể cưới một Thần Tượng Đại Tông Sư, vậy không khác biệt gì cưới được một nửa Thần Tượng Tông.

Xào xạc.

Lúc mọi người còn đang cảm khái, ngoài ý muốn vang lên một trận bước chân, rất nhiều người ngạc nhiên nhìn quét qua, nhìn thấy Lục Ly rời khỏi truyền tống môn, thân mình biến mất trong đại điện.

Ách?

Rất nhiều người tỏ vẻ kinh ngạc, thời khắc như vậy lại có người rời đi trước mặt mọi người? Chẳng lẽ hắn không hề để ý Lạc Hoàng chút nào sao?

Hơn nữa, Lục Ly rõ ràng là tôi tớ, Vạn Tượng Đấu Pháp còn chưa chấm dứt, nhiều đại nhân vật như vậy còn chưa rời đi, hắn lại dám rời đi như vậy? Đây là đại bất kính. Hắn không sợ bị đại nhân vật ghi hận, một chưởng đánh chết sao?

Vạn Tượng Đấu Pháp vừa mời đến thời khắc náo nhiệt, một nhân vật nhỏ lại dám rời đi, nhiều cường giả đại nhân vật như vậy còn chưa đi. Rời đi của Lục Ly có thể nói là phi thường vô lễ. Cho dù ngươi có chuyện, không thể đợi thêm lát nữa sao? Không thể rời đi từ truyền tống môn phía sau?

Có cường giả sắc mặt đã lạnh xuống, tuy kỳ thật đây chỉ là chuyện nhỏ, nhưng bọn họ vẫn cảm thấy không thoải mái. Có thể có người giả đã để người điều tra thân phận của Lục Ly, có cơ hội, bọn họ không ngại một chưởng đánh chết Lục Ly.

Hừ!

Long Huyết Sát rõ ràng bất mãn rồi. Mấy trưởng lão đồng dạng cảm thấy mất mặt, Lục Ly không hiểu quy củ, đại biểu bọn họ không dạy tốt.

Hửm?

Mâu quang Cổ trưởng lõa hơi lóe lên, Lục ly không phải không biết đạo làm người, rời đi vội vàng như thế, khẳng định đã gặp chuyện gì. Trong ánh mắt lạnh lùng của Thiên Huyễn Hàn cũng tràn ngập lo lắng, Vạn Tượng Đấu Pháp còn chưa chấm dứt, bọn họ sao lại rời đi?

Lâu Thập Nhị không đi, nội tâm hắn cũng không quá lo lắng, bởi vì Lục Ly rời đi là do hắn truyền tin tức.

Tuyết Thánh Nữ vừa mới truyền tin tức, để Lục Ly đi ra bên ngoài.

Lâu Thập Nhị thông qua ánh mắt truyền tin tức này, Lục Ly cơ hồ không có do dự gì. Trong mắt hắn, Tuyết Thánh Nữ gọi hắn ra ngoài, khẳng định phát hiện chuyện trọng đại, nói không chừng Lục Linh đang ở bên ngoài chờ hắn.

So sánh với việc nhận lại tỷ tỷ, sự tình còn lại trong mắt Lục Ly đều không quan trọng.

Sau khi hắn truyền tống đi ra, phát hiện ra bên ngoài Bạch Ngọc Lâu, thần niệm hắn quét khắp bốn phía, rất nhanh tập trung lên người Tuyết Thánh Nữ.

Bạch Ngọc Lâu không có mấy người, Tuyết Thánh Nữ lặng yên đi ra. Lục Ly sải bước đến Tuyết Thánh Nữ, đến bên người nàng, ánh mắt nhìn khắp bốn phía, nhưng không nhìn thấy thân ảnh quen thuộc kia.

- Tuyết Thánh Nữ!

Hắn tiến đến bên người Tuyết Thánh Nữ, cũng không hỏi chuyện Lục Linh, chỉ truyền lại một ánh mắt. Tuyết Thánh Nữ không nói gì, chỉ nháy mắt ra hiệu, nhìn ra xa.

Hửm?

Nội tâm Lục Ly khẽ run lên, chẳng lẽ Lục Linh không tiện lộ diện, cho nên để Tuyết Thánh Nữ mang đến địa điểm bí mật để gặp lại?

Hắn vội vàng đuổi theo, hô hấp hơi dồn dập, nhưng đi một thời gian, hắn chợt phát hiện không đúng, bởi vì Tuyết Thánh Nữ dẫn hắn ra ngoài thành. Hắn nhíu mày nhìn Tuyết Thánh Nữ, thấy sắc mặt nàng rất sốt ruột, nội tâm Lục Ly lộp bộp, chẳng lẽ đã xảy ra chuyện gì? Hắn không dám hỏi nhiều, vội vàng đi theo Tuyết Thánh Nữ ra ngoài. Từ ngoại thành tiến vào nội thành cần thân phận hoặc khảo hạch, từ trong ra ngoài lại rất thoải mái, hai người rất nhanh đi ra khỏi nội thành.

Khi đến một quảng trường ngoại thành, Tuyết Thánh Nữ nhìn quét qua, ánh mắt đột nhiên hướng đến một Truyền Tống Trận, Truyền Tống Trận kia vừa vặn sáng lên hào quang tận trời.

Bình Luận (0)
Comment