Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nếu Lăng Vạn Kiếm không có giải thích, Long Huyết Sát tự nhiên mượn cơ hội khiến Lăng Vạn Kiếm nếm mùi đau khổ.
- Ha hả!
Vốn nghĩ rằng Lăng Vạn Kiếm sẽ tìm cớ qua loa tắc trách, ai ngờ hắn cười nhẹ nhàng, lạnh lùng nói:
- Lời nói hoang đường cũng đừng nói nữa, Huyết Sát huynh muốn gì? Cứ đề ra biện pháp, hôm nay Vạn Kiếm đều theo là được rồi
Hai hổ tranh chấp, tất có bị thương!
Thần Khí Các dựa vào Thần Tượng Tông, sau lưng Lăng Tiêu Các cũng có thế lực lớn duy trì, một khi đấu nhau, đối với hai bên cũng không phải là chuyện tốt.
Nếu hai cự vô bá khai chiến, hậu quả không thể tưởng nổi. Có lẽ hai đại thế lực đều sẽ nguyên khí đại thương, không biết bao nhiêu người chết đi, bao nhiêu cường giả ngã xuống.
Cho nên dưới tình hình chung, khi hai đại thế lực phát sinh tranh cãi, nếu là tình huống một bên có lý, bên còn lại phải thoái nhượng, phải thỏa hiệp. Thua thiệt một chút không sao, chỉ cần không thương cân động cốt thì không tính là chuyện lớn, sau này còn có cơ hội đòi về là được.
Giờ đây, Lăng Vạn Kiếm đang không dễ thương lượng, đập nồi dìm thuyền, bày ra tư thế phải huyết chiến. Nếu Long Huyết Sát tiếp tục bức ép, vậy chỉ có thể là kết quả cá chết lưới rách.
Lăng Vạn Kiếm kỳ thật cũng không có biện pháp. Cháu hắn bị Lục Ly đánh chết, mất hết mặt mũi. Lần trước ở Hạt Huyết Sơn không chỉ không đánh chết Lục Ly, ngược lại Lăng Tiêu Các còn bị Thần Khí Các trả thù, tổn thất không ít đệ tử, còn bị vả mặt. Bố cục lần này rất lớn, vẫn thất bại như trước, Lăng Vạn Kiếm sao không tức giận. Hơn nữa, Long Huyết Sát còn là người gây sự, nếu hắn không cường ngạnh, không chỉ mất hết mặt mũi, rất có thể không thể bảo hộ được Lăng Hồng.
Đứa cháu yêu thương nhất là đã chết, đứa con duy nhất hiện tại cũng phải gánh tội sao? Vậy hắn còn sống còn có ý nghĩa gì? Không bằng oanh oanh liệt liệt chết trận cho rồi.
Cường ngạnh đột ngột của Lăng Vạn Kiếm khiến Long Huyết Sát nổi giận, trong mắt Cổ trưởng lão đằng đằng sát khí. Ba vị trưởng lão còn lại có chút không yên. Một khi Long Huyết Sát và Lăng Vạn Kiếm đại chiến, nói không chừng sẽ dẫn đến đại chiến giữa Lăng Tiêu Các và Thần Khí Các.
Cường giả đều có tôn nghiêm và ngông nghênh. Lăng Vạn Kiếm không chịu cúi đầu, Long Huyết Sát cũng không chịu nhường nhịn, hắn chỉ có thể cười lạnh nói:
- Vạn Kiếm huynh, Hỏa Diễm Chân Ý của ngươi nghe nói vô hạn tiếp cảnh giới đại viên mãn? Nếu không để Huyết Sát lĩnh giáo thử đi? Vừa lúc Thiên Sát Chân Ý của ta cũng đã sắp đạt đại viên mãn đỉnh phong.
Long Huyết Sát nói ra biện pháp, hắn là cường giả đệ nhất Thần Khí Các, ở cục diện như thế tự nhiên tuyệt đối sẽ không cúi đầu. Nếu không không chỉ mất mặt một mình hắn mà cả Thần Khí Các, thậm chí là mặt mũi của cả Thần Tượng Tông.
- Ha ha ha!
Lăng Vạn Kiếm cười lớn, ngạo nghễ, không chút sợ hãi nhìn Long Huyết Sát, nói:
- Huyết Sát huynh, một khi đã thịnh tình như vậy, Vạn Kiếm làm sao dám bất kính từ chối, ra ngoài thử đi!
Long Huyết Sát hơi vuốt cằm, chiến ý trên người bùng lên. Hắn cũng không tin tưởng sẽ đánh bại hay đánh chết Lăng Vạn Kiếm, nhưng bị ép đến tình cảnh này, hắn chỉ có thể nghênh chiến.
Vù vù!
Ngay lúc này, Truyền Tống Trận sau lưng đám người Long Huyết Sát chợt sáng lên. Long Huyết Sát vốn bay lên trời, theo bản năng ngừng cước bộ, liếc mắt nhìn phía sau.
Ba thân ảnh trong Truyền Tống Trận ngưng hiện ra, đám người Long Huyết Sát nhìn thoáng qua, trong mắt tràn ngập kinh ngạc. Đám người Lạc Thác và Bộ lão ngẩn ra, sau đó nhanh bước lên, toàn bộ khom người hành lễ.
- Bái kiến Hạc trưởng lão, bái kiến Ưng trưởng lão!
Đám người Long Huyết sát, Cổ trưởng lão cũng hành lễ. Hạc trưởng lão là cường giả nổi danh của Thần Tượng Tông. Thân phận của Ưng trưởng lão không cần nhiều lời, đó là Thần Tượng Tông Sư.
Còn có một người nữa, chính là Lạc Hoàng, Tượng Vương thế hệ mới. Bối phận đám người Long Huyết Sát tương đối cao, cho nên không hành lễ với Lạc Hoàng, chỉ khẽ gật đầu.
Hạc trưởng lão tóc lam, tươi cười đầy mặt, thoạt nhìn như lão nhân hiền từ vô hại. Hắn cười tủm tỉm nhìn toàn trường một phen, nói:
- Sao náo nhiệt như vậy? Huyết Sát, nghe nói ngươi muốn đấu với người khác? Lão nhân cả đời thích nhất là đấu nhau, nếu không nhường cơ hội này cho lão nhân đi, thế nào?
Ào ào!
Nháy mắt, sắc mặt đám người Lăng Hồng, Lăng Vạn Kiếm trở nên trắng bệch, trên mặt Lăng Vạn Kiếm còn lộ vẻ bi phẫn.
Người bình thường không biết thân phận của Hạc trưởng lão, hắn lại rõ ràng nhất. Hạc trưởng lão bài danh một trăm linh ba trên Thần Bảng, cấp bậc sắp đạt Chí Tôn Thần Giới.
Hạc trưởng lão đánh với hắn?
Đây không phải ức hiếp người sao? Hơn nữa việc này là ân oán giữa hắn và Thần Khí Các, Hạc trưởng lão xen vào, thì đó là ân oán giữ Lăng Tiêu Các và Thần Tượng Tông, hắn sao dám đối địch với Thần Tượng Tông?
Đám người Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão hơi kinh ngạc, đám người Lạc Thác cũng vẻ mặt kinh nghi. Nhưng Lạc Thác âm thầm cảm thấy may mắn, vừa rồi không lập tức đánh chết Lục Ly, nếu không đã gây họa lớn rồi.
Lục Ly nói hắn và Ưng trưởng lão có chút quan hệ, xem ra quan hệ này cũng không hề mỏng, nếu không Ưng trưởng lão sao có thể mời Hạc trưởng lão ra mặt trấn áp Lăng Vạn Kiếm?
Sau khi Long Huyết Sát sửng sốt, nội tâm liền mừng rỡ. Chiến lực của Lăng Vạn Kiếm hẳn cao hơn hắn, không may có thể bị Lăng Vạn Kiếm đánh bại, thậm chí đánh chết. Hiện tại Hạc trưởng lão ra mặt, hắn tự nhiên cầu không được.
Hắn vội vàng khom người nói:
- Hạc lão đã nhã hứng như thế, Huyết Sát làm sao dám không nghe?
Hạc trưởng lão cười tủm tỉm gật đầu, sau đó nhìn Lăng Vạn Kiếm nói:
- Lăng Vạn Kiếm phải không? Nếu ngươi dám ở địa bàn Thần Tượng Tông chúng ta gây sự, vậy khẳng định phải có chuẩn bị? Không bằng ngươi chịu mười công kích của lão nhân, chỉ cần ngươi có thể không chết, ta tha các ngươi rời đi, sao hả?
Hạc trưởng lão nói chuyện nhẹ nhàng, trên mặt vẫn luôn mỉm cười, nhưng lời nói lại khiến đám người Lăng Vạn Kiếm cảm thấy bị đổ một thau nước đá từ đầu đến chân.
Cường giả sắp Chí Tôn Thần Giới, Lăng Vạn Kiếm chỉ hạng mấy trăm trên Thần Bảng, đừng thấy bài danh chỉ kém mấy trăm, chiến lực tuyệt đối kém mấy bậc.