Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1854 - Chương 1842: Không Biết Xấu Hổ (26/40)

Bất Diệt Long Đế Chương 1842: Không biết xấu hổ (26/40)

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Một là chụp võ Thần Đan, để thần lực một thân hóa thành hư vô, hai là chụp võ thần hồn, vậy sẽ biến thành người thực vật, về sau mặc dù có cơ hội ngưng tụ thần hồn lần nữa, nhưng khả năng chết đi phi thường lớn.

Chụp vỡ thần đan khiến thần lực toàn thân hóa thành hy vọng, còn có hy vọng trùng tu. Chỉ cần tìm được thần tài cao nhất ngưng tụ thần đan lần nữa, lại tu luyện thần lực, còn có hy vọng khôi phục chiến lực hiện tại.

Nhưng!

Một khi thần đan nát rồi, tu luyện về sau rất có thể gặp ảnh hưởng. Dù sao không phải thần đan ban đầu, còn có thể tổn thương căn nguyên thân thể.

Bịch!

Lăng Hồng cắn chặt răng, vỗ mạnh lên bụng mình, so với việc Lăng Vạn Kiếm động thủ, khiến hắn càng thêm thống khổ, Lăng Hồng thà tự mình phế đi thần đan.

Phốc!

Lăng Hồng phun ra máu tươi, hai chân lảo đảo lui về sau vài bước, cắn răng liếc nhìn Long Huyết Sát, Lục Ly và hạc trưởng lão.

- Đi thôi!

Hạc trưởng lão cười mỉm, không nhìn ánh mắt của Lăng Hồng, hắn vỗ bả vai của Lạc Hoàng, vừa đi đến Truyền Tống Trận, vừa lẩm bẩm:

- Hoàng Nhi, thế giới này tàn khốc hơn con tưởng tượng. Trong thế giới này, con không ức hiếp người, người ta cũng sẽ ức hiếp con. Cho nên về sau con phải cố gắng tu luyện, như vậy mới không bị người khác ức hiếp.

Phốc!

Nghe câu như vậy, Lăng Hồng ngửa mặt lên trời, ói ra một ngụm máu, té ngã trên mặt đất, lâm vào hôn mê.

Lăng Vạn Kiếm càng cười thảm, hắn cười to vài tiếng, ôm thân mình Lăng Hồng bay đi, rất nhanh biến mất ở phương xa, không lưu lại cái gì.

Lục Ly nhìn theo phương hướng Lăng Vạn Kiếm rời đi, hắn biết chó cắn người là chó không sủa, Lăng Vạn Kiếm không nói gì, nhất điịnh đã âm thầm hận mình. Sau này nếu có cơ hội, Lăng Vạn Kiếm khẳng định trăm phương ngàn kế đánh chết mình.

- Thật đau đầu!

Đã chết một Nhan Thiên Cương, thiếu đi một kẻ thù, hiện tại lại thêm một tử địch đại năng Thần Giới. Sau này hắn sợ không dám tùy ý loàm loạn, không muốn đang ngủ lại bị lén bắn chết...

- Đi thôi, trở về Thần Tượng Thành!

Long Huyết Sát thản nhiên liếc nhìn Lục Ly, chắp tay với đám người Lạc Thách, đi theo đám người Hạc trưởng lão đến Truyền Tống Trận.

Lục Ly vội đuổi theo, một đám người tiến vào Truyền Tống Trận. Lạc Thác vội vàng phái người mở Truyền Tống Trận, một luồng bạch quang hiện lên, mọi người đến Thần Tượng Thành.

Đám người Ưng trưởng lão, Hạc trưởng lão đi ra, quảng trường Thần Tượng Thành nhất thời có vô số người hành lễ. Vài vị đại nhân vật không muốn phiền phức, trực tiếp bay lên trời, phóng vào nội thành.

- Trở về trang viên!

Long Huyết Sát liếc mắt nhìn Lục Ly cảnh cáo, cùng đám người Cổ trưởng lão bay đi. Lạc Hoàng không bay đi mà đi song song với Lục Ly.

Lục Ly chắp tay với Lạc Hoàng, sau đó muốn ẩn mình đi vào nội thành, ai ngờ Lạc Hoàng lại hành tẩu song song với hắn.

- Ta thật tò mò.

Lạc Hoàng cũng không nhìn Lục ly, nàng giống như thầm thì, giọng nói nhẹ nhàng, phi thường dễ nghe:

- Một đệ tử Thần Khí Các bình thường như ngươi, có tài đức gì có thể khiến nhiều cường giả như vậy mưu hại ngươi, còn có thể khiến nhiều người như vậy giúp ngươi?

Ở Vạn Tượng Đấu Pháp, Lạc Hoàng từng gặp Lục Ly, chỉ là tôi tớ của Thiên Huyễn Hàn, là nhân vật tầng thấp nhất trong mắt nàng.

Không nghĩ rằng không chỉ kinh động đám người Long Huyết Sát, còn kinh động Ưng trưởng lão, mời gia gia nàng ra mặt. Một đệ tử Thần Khí Các nhỏ nhoi cũng quá có mặt mũi rồi?

Lạc Hoàng cảm thấy tò mò cũng thật bình thường, đổi lại là người khác cũng sẽ tỏ ra ngờ vực. Lục Ly không biết trả lời ra sao, trên thực tế hắn cũng không nghĩ rằng Ưng trưởng lão sẽ coi trọng hắn như thế, chính mình ra mặt thì thôi, còn mời cả Hạc trưởng lão.

- Tài đức gì?

Lục Ly trầm ngâm một lát, ngượng ngùng sờ mũi, quay đầu cười với Lạc Hoàng, lộ ra hàm răng trắng noãn, hắn nhún vai nói:

- Có lẽ bởi vì bộ dáng ta có chút đẹp trai?

- Phi, không biết xấu hổ!

Lạc Hoàng ngắt lời, nghênh ngang bỏ đi.

Lục Ly trở về trang viên, đám người Long Huyết Sát đã sớm trở lại, Thiên Huyễn Hàn vui sướng nhìn thấy Lục Ly trở về, bởi vì bọn người Long Huyết Sát ở đây, hắn cũng không nói gì thêm.

Sắc mặt Long Huyết Sát hơi âm trầm, ngửa đầu, râu dựng thẳng lên trời. Hắn dùng dư quang liếc mắt nhìn Lục Ly xem xét, hừ lạnh nói:

- Lục Ly, ngươi vì sao vô cớ chạy đến Tinh Mang Thành?

Lần này là Long Huyết Sát dẫn đội, thiếu chút nữa lại náo loạn chuyện lớn, không cần tính cũng biết giá bồi thường mấy vạn khí nối là giá trên trời. Nếu Lục Ly không phải đệ tử thân truyền của Cổ trưởng lão, lần này còn giúp Thiên Huyễn Hàn chiếm bài danh thứ ba trên Vạn Tượng Đấu Pháp. Long Huyết Sát khẳng định phải thẳng tay trách phạt Lục Ly, thậm chí sẽ không cứu hắn.

- Thật có lỗi, Long trưởng lão!

Lục Ly thành khẩn giải thích, khom người hành lễ nói:

- Ta vẫn còn thiếu kinh nghiệm, bị Lăng Hồng và Nhan Thiên Cương tính kế, lần sau ta sẽ cẩn thận hơn gấp bội, có gì đều sẽ hỏi ý kiến Long trưởng lão.

Sắc mặt Long Huyết Sát hơi tốt hơn, Cổ trưởng lão liếc mắt nhìn Long Huyết Sát, giả vờ tức giận nói:

- Lục Ly, chuyện lần này chưa tính xong, trở về còn phải bẩm báo các chủ. Lần này công lao của ngươi và Thiên Huyễn Hàn cũng đừng mong được ban thưởng. Nói không chừng các chủ sẽ giận dữ giam các ngươi lại. Chuyện lần này phải nhớ kỹ, nếu có lần sau, không ai sẽ cứu ngươi.

- Dạ dạ!

Lục Ly khom người liên tục nói:

- Cổ trưởng lão giáo huấn đúng, Lục Ly nhất định ghi nhớ trong lòng.

Long Huyết Sát phất tay, không muốn nói thêm nữa, để Lục Ly đi xuống. Nhưng lúc này bên ngoài vang lên tiếng bước chân. Thần niệm của đám người Long Huyết Sát lan tỏa ra bên ngoài, toàn bộ đứng lên, chạy ra ngoài.

Lục Ly cũng phóng ra thần niệm, tra xét người đến là Ưng trưởng lão. Hắn nhướng mày có dự cảm không tốt, Ưng trưởng lão đến muốn nhận hắn là đồ đệ phải không?

Hắn đi ra ngoài nghênh đón, Ưng trưởng lão và Long Huyết Sát vừa nói vừa cười tiến vào, đều không liếc mắt nhìn Lục Ly. Sau khi ngồi ở chủ vị, Ưng trưởng lão nhìn sang Lục Ly và Thiên Huyễn Hàn, nói:

- Hai vị đều là thiếu niên anh tài, thiên tài luyện khí, Huyết Sát, không biết hai vị này có bái sư chưa?

Ách...

Bình Luận (0)
Comment