#share_by_CandyFamily
#t.me/tutiengioi
Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vẻ mặt Lục Ly bình tĩnh, trong mắt đều là hào quang tự tin, căn bản không có chút khác thường. Toàn trường huyên náo lên, rất nhiều người thấp giọng nghị luận, cũng có người bắt đầu lén đánh cược, nhìn xem rốt cuộc là ai thắng. Nhưng thật rõ ràng, đại bộ phận đều cược Giang Tổ Cường thắng.
Một đệ tử nho nhỏ như Lục Ly, tiến vào Thần Khí Các mới vài năm, ánh mắt sao có thể so với một trưởng lão? Giang Tổ Cường là Đại Thần Tượng, nghiên cứu luyện khí đã trăm năm rồi.
Bên này liên tục bắn ra tên, khiến các trưởng lão trong cốc đều kinh động. Các chủ, Long Huyết Sát và Cổ trưởng lão đều lặng yên tìm hiểu thần niệm. Nghe nói tiếng nghị luận của đệ tử này, bọn họ càng thêm tò mò, Lục Ly lại đánh cược với Giang Tổ Cường? Chuyện này vẫn là lần đầu gặp Thần Khí Các.
Thần khí hai trưởng lão đều xem xét, hắn lại nói là phế khí? Một đệ tử nho nhỏ lại có ánh mắt và tri thức về luyện khí như thế, dám so sánh với hai trưởng lão không?
Nếu là người còn lại, có lẽ các chủ, Long Huyết Sát, Cổ trưởng lão sẽ không để ý, xem như trò khôi hài. Nhưng Lục Ly bất đồng, bọn họ đều rõ ràng Thiên Huyễn Hàn làm sao được hạng ba ở Vạn Tượng Đấu Pháp, hoàn toàn là công lao của Lục Ly. Lục Ly tạo cho bọn họ rất nhiều kinh hỉ? Lần này chẳng lẽ còn có kinh hỉ.
Mũi tên thứ ba mươi...
Mũi tên thứ năm mươi...
Mũi tên thứ tám mươi...
Đan tiểu thư bắn ra rất nhanh, chỉ cần một hơi thở đã bắn ra bốn năm mũi tên. Giữa không trung, một con bạch long xoay quanh, cảnh tượng thật đẹp mắt.
Sắc mặt Thiên Huyễn Hàn đã hơi khó coi, bắn ra tám mươi mũi tên, Thần Vũ Cung không có chút khác thường. Giống lưu quang đủ màu, giống thần uy tràn ngập, giống mây mù bao phủ, không khác gì mũi tên đầu tiên.
Vài đệ tử đặt Lục Ly thắng thầm tức giận không thôi, bọn họ sao lại ngu như vậy? Hiện tại sắp thua rồi.
Phù tỷ và nữ đệ tử khác, trên mặt lộ vẻ chân chọc, thỉnh thoảng dùng dư quang liếc nhìn Lục Ly, giống như muốn chúc mừng thắng lợi trước.
Mũi tên thứ tám mươi tám!
Nội tâm căng thăng của Đan tiểu thư hơi thả lỏng, cho tới bây gì Thần Vũ Cung vẫn không có khác thường gì, xem ra bắn một trăm mũi tên hoàn toàn không có vấn đề. Lục Ly chỉ phô trương thanh thế, Thần Vũ Cung này căn bản không phải là phế khí.
Vẻ mặt Giang Tổ Cường không chút thay đổi, kỳ thật tới giờ, nội tâm hắn mới hơi trầm tĩnh lại, bởi vì nếu thua, hắn phải cúi đầu nhận lỗi với Lục Ly, ở Thần Khí Các, hắn sợ không ngóc đầu dậy nổi. Một trưởng lão lại cúi đầu nhận lỗi với một đệ tử? Ngẫm lại, Giang Tổ Cường cũng thấy hai má nóng lên...
Mũi tên thứ chín mươi ba, mũi tên thứ chín mươi sáu!
Mấy con bạch long gào thét, nội tâm Thiên Huyễn Hàn đã tuyệt vọng, hắn không thèm nghĩ đến kết quả, trong lòng nghĩ đợi lát nữa trực tiếp đi tìm Cổ trưởng lão, tận lực đi Hình Luật Đường cầu tình, để Lục Ly không cần thảm nữa...
Đám người Phù tỷ đều nhìn Lục Ly, nhìn thấy vẻ mặt hắn vẫn bình tĩnh, mọi người không thể không tán thưởng khả năng chịu đựng của Lục Ly, chết đến nơi mà mặt vẫn không đổi sắc?
Mũi tên thứ chín mươi tám!
Sau khi bắn ra tên này, sắc mặt Đan tiểu thư đột nhiên đại biến, trong mắt đều là vẻ như ban ngày gặp ma, miệng nhỏ của hơi mở ra, có thể nuốt quả trứng tiếp theo.
- Ách...
Tươi cười trên mặt đám người Phù tỷ đọng lại, lông mi Giang Tổ Cường dựng đứng như kiếm, nội tâm lộp bộp, chẳng lẽ thật sự đã xảy ra chuyện gì?
- Sao vậy, Đan muội, sao không bắn? Còn kém hai mũi tên!
Phù tỷ kinh nghi hỏi, Đan tiểu thư lại không nói gì, sắc mặt càng trở nên trắng bệch, càng ngày càng khó coi.
Nàng trợn tròn mắt đẹp nhìn cung thần trong tay. Trong mắt đều là vẻ không dám tin và chán nản, giờ như mất đi hồn phách.
- Nhược Đan, sao thế?
Giang Cổ Cường cảm thấy không thích hợp, sắc mặt hắn biến đến ngưng trọng, bước đi dò hỏi. Đan tiểu thư không đáp lời, chỉ đưa Thần Vũ Cung cho Giang Tổ Cường.
Toàn trường nhất thời lặng ngắt như tờ, toàn bộ ánh nhìn đều tập trung lên Thần Vũ Cung, trên mặt đều là vẻ khiếp sợ. Lục Ly nói chuôi cung này bắn ra trăm mũi tên sẽ thành phế khí. Hiện tại mới bắn chín mươi tám mũi tên đã xuất hiện vấn đề, chẳng lẽ bị Lục Ly nói trúng rồi?
Phù phù!
Một vài trưởng lão đều trộm tra xét bay vụt ra, bọn họ không chịu nổi tò mò trong lòng, lại đến tra xét vấn đề rốt cuộc ở đâu
Giang Tổ Cường tiếp nhận cung tên, nhìn qua vài lần, sau đó truyền thần lực cảm ứng, rất nhanh, sắc mặt hắn trở nên khó coi, hắn đột nhiên ngẩng đầu, nhìn Lục Ly nói:
- Là ngươi động tây chân vào sao? Pháp trận của cung này rõ ràng thật hoàn hảo, sau đột nhiên xảy ra vấn đề, khẳng định là ngươi lén động tay động chân.
- Đúng đúng!
Tuy Phù tỷ không rõ tình huống cụ thể, nhưng vẫn phụ họa theo:
- Lục Ly vừa rồi cầm chuôi cung này, hắn nhất định âm thầm động tay động chân, nếu không một thanh Thần Vũ Cung tốt như vậy sao lại bí phá hủy?
Mấy trưởng lão bay đến tuy không tra xét nhưng tỏ ra hoài nghi nhìn Lục Ly. Dù sao hai trưởng lão từng tra xét Thần Vũ Cung, hẳn sẽ không trông nhầm, đột nhiên xảy ra vấn đề, khả năng Lục Ly động tay động chân là rất lớn.
Lục Ly cười ảm đạm, Thiên Huyễn Hàn phản bác nói:
- Giang trưởng lão đừng ngậm máu phun người, Lục Ly chỉ nhìn thoáng qua trận pháp, sao có thể phá hủy? Hắn nếu có năng lực cường đại như vậy? Cho dù là Đại Thần Tượng bình thường cũng không thể vô thanh vô tức cải biến pháp trận.
- Được rồi, không cần tranh luận nữa!
Lục Ly phất tay áo nhìn phương bắc, nói:
- Các chủ đã đến đây, mời các chủ xem qua một lần, tự nhiên có thể nhận ra rõ ràng.
Oa oa!
Mấy chục đệ tử vây xem đột nhiên ồn ào lên, việc này còn có thể kinh động các chủ? Các chủ là Thần Tượng Tông Sư, sau khi hắn đến, Lục Ly có động tay động chân không, hắn phỏng chừng liếc mắt một cái đã nhìn ra.
Các chủ Thần Khí Các Giang Ngân Hà, kỳ thật vẫn luôn dùng thần niệm tra xét, chiến lực của hắn không quá cường đại, nhưng linh hồn rất không tệ. Hắn ít nhất tra xét Thần Vũ Cung mấy chục lần, chỉ là mọi người ở đây không biết mà thôi.