Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tiếng quát như dã thú gầm nhẹ vang lên, sát khí nồng đậm ập đến, hai tên Thần Linh khẽ run, như thể về lại lúc nhỏ khi lần đầu tiên gặp phải dã thú cường đại, cảm giác sợ hãi đến từ bản năng khiến hai người cứng lại.
- Hưu!
Cả hai gần như không chút do dự, mặc dù khí tức người này nhìn qua không mạnh, song bọn họ vẫn cảm thấy cực kỳ nguy hiểm. Nếu còn không đi, rất có thể sẽ bị giết chết trong nháy mắt.
Hô hô...
Đợi hai người kia đi rồi, thanh niên tóc trắng mới khẽ thở ra một hơi, cơ thịt trên mặt vặn vẹo hết cả, miệng thì thào tự nhủ:
- Nơi này không thể ở lâu, không thì rắc rối to.
Ông!
Chiếc nhẫn trên tay hắn sáng lên lấp lánh, một viên hạt châu hiện ra, tiếp đó từ trong hạt châu đi ra một lão đạo sĩ, lão đạo sĩ vừa xuất hiện liền lập tức khom lưng nói:
- Chủ nhân.
- Lung đạo nhân, dùng Hư Không Thú bay về hướng bắc, ta cần nghỉ ngơi!
Thanh niên tóc trắng vô lực khoát tay, người này tự nhiên chính là Lục Ly mới dùng Phi Độ Hư Không đi ra từ Thần Khí Cốc. Mặc dù hắn sớm có tâm lý chuẩn bị, lại không ngờ sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không lại thống khổ đến vậy, vừa nãy hắn cảm giác linh hồn mình như bị xé nứt, cả người đau đến hận không thể đập đầu chết quách cho xong.
Ông!
Lung đạo nhân đang một mực tu luyện, đây là lần đầu tiên Lục Ly thả hắn ra, hắn không nói nhảm nửa lời, lập tức lấy ra Hư Không Thú mang lên Lục Ly, sau đó điều khiển Hư Không Thú bay về hướng bắc.
Hô hô!
Lục Ly nằm xuống bên trong Hư Không Thú, ngực phập phồng kịch liệt, miệng không ngừng thở dốc hổn hển, trong đầu hồi ức lại chuyện xảy ra vừa nãy.
Sau khi sử dụng thần thuật Phi Độ Hư Không, Lục Ly cảm giác như tiến vào một đường hầm không gian, bên trong là một mảnh đen kịt, không biết thông đi đâu, càng không biết phải đợi ở trong đó bao lâu. Lục Ly chỉ cảm thấy cả người mất đi khống chế, cứ thế men theo đường hầm không thời gian một mực xuyên thẳng về phía trước.
Xuyên thẳng đi qua không sao cả, thời gian dài ngắn cũng không sao cả, nhưng ở trong đó Lục Ly không chỉ cảm giác được thân thể bị lực lượng cường đại kéo xé, mà linh hồn cũng bị kéo xé kịch liệt.
Cảm giác đó cực kỳ khó chịu, Lục Ly hẳn là đợi ở bên trong không quá lâu, nhưng bởi vì đau đớn quá khủng khiếp mà cảm thấy như phải chịu đựng mấy năm. Vừa rồi khoảnh khắc đi ra từ trong hư không, nếu không phải hắn còn bảo trì một tia lý trí sau cùng thì tuyệt đối sẽ ngất đi.
May mắn hắn không ngất đi, bằng không không biết sẽ xảy ra chuyện gì, hắn khoác chiến giáp siêu phẩm, hai người kia Thần Linh hẳn không giết được hắn, nhưng nếu bọn hắn mời tới cường giả thì sao?
- Linh hồn của ta vẫn còn quá yếu.
Lục Ly không khỏi cảm khái, lúc Phi Độ Hư Không, nhục thân bị kéo xé, tuy thống khổ song hắn vẫn có thể chịu đựng được, nhưng thống khổ truyền đến từ linh hồn lại quá mức khó chịu, đồng thời rất dễ dẫn đến ngất đi.
Lục Ly nuốt vào mấy viên đan dược linh hồn, lúc này mới dễ chịu hơn phần nào, hắn nghĩ nghĩ liền quay sang dò hỏi Lung đạo nhân:
- Tìm một thành trì nào đó gần đây, xác định xem rốt cục chúng ta đang ở đâu?
Lung đạo nhân không biết trên người Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, chẳng qua vẫn tuyệt đối tuân lệnh Lục Ly, không hỏi thêm nửa lời, bắt đầu điều khiển Hư Không Thú dạo quanh phụ cận.
- Nơi này là bắc bộ Tây Nhạc Phủ.
Nửa canh giờ sau, Điếc đạo nhân đối chiếu địa đồ, xác định ra địa điểm, Lục Ly miễn cưỡng ngồi dậy, cầm lấy địa đồ nhìn một phen, trên mặt lộ ra vẻ kinh sợ.
Bí thuật cường giả thần bí kia đưa cho hắn đến cùng là cấp bậc gì? Sao vừa mới sử dụng Phi Độ Hư Không một lần, đã trực tiếp xoải ngang qua một nửa phủ vực?
Phủ vực Thần Giới cực kỳ rộng lớn, trước đó Lục Ly muốn từ Thương Viêm Phủ đi Thần Kiếm Tông, nếu chỉ dựa vào Hư Không Thú thì phải cần đến thời gian hai năm. Nói cách khác Lục Ly sử dụng Phi Độ Hư Không một lần, lại vượt qua khoảng cách ngang với Hư Không Thú phi hành hai năm rưỡi.
- Tốt quá!
Lục Ly thoáng yên tâm phần nào, Phi Độ Hư Không lợi hại như vậy, dù Thần Giới Chí Tôn có một đường truy tung cũng khó mà theo gót hắn được, xem ra hi vọng sống tiếp lại tăng cao. Chẳng qua, vừa nghĩ đến thống khổ phải chịu khi Phi Độ Hư Không, Lục Ly lại không khỏi mặt ủ mày chau.
- Nghỉ ngơi nửa ngày, sau đó tiếp tục Phi Độ Hư Không, giờ phải rời Thần Khí Cốc càng xa càng tốt!
Lục Ly tính toán một lúc, sau đó phân phó mấy câu với Lung đạo nhân rồi trực tiếp ngã đầu ngủ say.
Lục Ly Phi Độ Hư Không rời đi, sự tình truyền đến Thần Tượng Tông, lập tức dẫn lên mấy vị đại nhân vật phẫn nộ.
Loại người không biết điều như thế, có giữ lại cũng không ích gì? Rốt cuộc rất có thể Lục Ly nắm trong tay phương pháp luyện chế Lôi Thần Nộ, đến lúc đó lỡ bị địch nhân lợi dụng, vậy liền sẽ tạo thành uy hiếp nhất định đối với Thần Tượng Tông.
Một vị đại nhân vật Thần Tượng Tông lập tức hạ lệnh truy sát, Chiến Đường Thần Tượng Tông được điều động, vô số trinh sát tán rải ra, vô số thế lực trong bóng tối cũng xuất động, bắt đầu tứ xứ tìm kiếm Lục Ly.
Theo như bọn hắn nghĩ, dù Lục Ly thoát đi, phỏng chừng cũng sẽ cách Thần Khí Cốc không xa, bởi thế chỉ tập trung tìm kiếm trong phạm vi Thần Khí Các Nam Dương Phủ.
Một vị đại nhân vật khác của Thần Tượng Tông đích thân đưa tin cho phủ chủ Nam Dương Phủ, phủ chủ kia rất phối hợp, truyền lệnh đi xuống, tiếp đó, phủ quân trên khắp Nam Dương Phủ Quân được điều động, bắt đầu tìm kiếm Lục Ly.
Kết quả...
Liên tục tìm kiếm mười ngày vẫn không thu được bất kỳ tin tức nào, Lục Ly cứ như thể bốc hơi khỏi thế gian, cảnh này khiến phủ chủ Nam Dương Phủ không khỏi có chút lúng túng, tưởng rằng thủ hạ dưới tay hành sự bất lực.
Trưởng lão Chiến Đường Thần Tượng Tông Báo trưởng lão cảm thấy không thể tiếp tục chờ đợi thế này. Nếu vạn nhất Lục Ly bị những đại thế lực khác tiếp dẫn đi, vậy thì bọn hắn sẽ không còn cơ hội đánh chết Lục Ly nữa.
Bởi thế, hắn quyết đoán đi Thiên Cơ Các một chuyến!