Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Không gặp!
Mưu trưởng lão khoát tay nói:
- Bọn hắn muốn mua tin tức thì cứ theo quy củ trong các. Ha ha, hi vọng Lục Ly có thể kiên trì lâu chút, như thế người mua tin tức về hắn sẽ càng nhiều. Đúng rồi, ngươi bắn tin về chuyện Thần Tượng Tông đang đuổi giết Lục Ly, cả chuyện Lục Ly sử dụng Thiên Lôi Nộ oanh sát phủ quân ở Sa Điền Phủ ra ngoài, làm vậy mới hấp dẫn càng nhiều thế lực chú ý, tin tức mới càng dễ bán...
...
Lúc này Lục Ly quả thực đang ở Hương Hoa Phủ, hơn nữa còn đang hôn mê, Hư Không Thú bị đánh nát ở Sa Điền Phủ, hiện tại hắn chỉ có thể dựa vào Lung đạo nhân cõng đi.
Lung đạo nhân cải trang, đổi lại một thân chiến giáp bình thường, cõng Lục Ly trên lưng lao nhanh mà đi, thần niệm quét quanh bốn phía, tìm kiếm nơi ẩn thân thích hợp.
Trước khi ngất đi Lục Ly không chỉ thị cho Lung đạo nhân đi về hướng bắc, mà chỉ dặn hắn tìm kiếm nơi nào đó thích hợp để ẩn núp. Dựa vào tốc độ đi đường của Lung đạo nhân, có đi cũng chẳng nghĩa lý gì, giờ điều duy nhất hắn có thể hỗ trợ chỉ là mang Lục Ly tìm nơi ẩn núp, để Lục Ly nghỉ ngơi khôi phục.
- Phía trước không sai!
Điếc đạo nhân phát hiện một sơn động rất sâu phía trước mặt, tuy đối với cường giả, dù tiềm phục sâu hơn mười dặm dưới lòng đất bọn hắn cũng có thể thăm dò ra được, nhưng chí ít ẩn núp dưới lòng đất sẽ tránh thoát được thăm dò của phủ quân bình thường.
Lục Ly chỉ cần nghỉ ngơi chừng hơn nửa ngày là có thể khôi phục, đến lúc đó liền có thể cao chạy xa bay.
Thân hình hắn chợt lóe, xông thẳng vào trong sơn động, một đường phóng vút xuống dưới. Sơn động này quả thực rất sâu, chạy dọc xuống hơn mười dặm mà mãi chưa thấy đáy. Hơn nữa trong sơn động cũng không có kỳ thú độc trùng, chỉ có một ít chim thú như dơi chuột, song đều bị khí tức Lung đạo nhân dọa chạy.
Lại bôn tẩu thêm khoảng nửa nén hương, rốt cục Điếc đạo nhân cũng đi đến tận cùng sơn động, lúc này đã cách mặt đất hơn năm mươi dặm, thần niệm phủ quân bình thường tuyệt đối không thăm dò được sâu như vậy.
Sơn động khá là âm u ướt lạnh, Lung đạo nhân nhìn qua Lục Ly, thấy hắn sắc mặt trắng bệch, cơ thịt trên mặt ẩn ẩn có chút vặn vẹo, không khỏi khẽ thở dài.
Hắn bế quan mấy năm, không biết trong thời gian đó Lục Ly đã xảy ra chuyện gì, song có vẻ vị chủ nhân này sống rất mệt mỏi.
Tới Thần Giới liền một mực bị người đuổi giết, trước kia ở Thương Viêm Phủ bị phủ quân truy sát, đến sau bị Dực Thần truy sát, tiếp sau nữa lại bị Lăng Tiêu Các truy sát, lần này lại không biết bị thế lực nào truy sát nữa đây?
Lung đạo nhân và Lục Ly ẩn núp trong sơn động dưới lòng đất, bên ngoài lại đang náo lật trời. Toàn bộ phủ quân đông bắc bộ Hương Hoa Phủ đều được điều động, bắt đầu tìm kiếm khắp tứ xứ.
Báo trưởng lão đích thân tới giám sát, đồng thời mấy ngàn cường giả Chiến Đường cũng phân tán ra, chia nhau dẫn từng đội phủ quân tới các thành trì truy tra Lục Ly theo kiểu cuốn chiếu.
Lần này Báo trưởng lão hạ tử lệnh, phát hiện Lục Ly lập tức báo cáo, tuyệt đối không thể hành động thiếu suy nghĩ, nếu để Lục Ly trốn mất, giết không cần luận.
Đông bắc bộ Hương Hoa Phủ rất lớn, nhưng mỗi thành trì đều có khoảng ngàn phủ quân được phái đi, mỗi người lại phụ trách lục soát một phiến khu vực, thế nên hiệu suất tương đối cao.
Hưu hưu hưu!
Nửa ngày sau, trên sơn động nơi Lung đạo nhân và Lục Ly đang ẩn nấp bay tới ba tên phủ quân. Thần niệm ba người này cực lực thăm dò, sau khi phát hiện ra sơn động, thần niệm cả đám ba người lập tức vươn xuống.
Có điều ba người chỉ là phủ quân phổ thông, thần niệm không tính quá mạnh, không cách nào thăm dò được dưới đáy sơn động, tự nhiên không phát hiện ra Lung đạo nhân và Lục Ly.
- Đi thôi!
Một tên phủ quân phất tay, tin báo bọn hắn nhận được là phải tập trung chú ý Hư Không Thú, bất kỳ Hư Không Thú nào đều phải chặn lại sưu tra, bởi thế một sơn động cỏn con thế này không khiến hắn quá mức để ý.
Một tên phủ quân khác nghĩ nghĩ rồi nói:
- Hay là đi xuống kiểm tra xem.... vạn nhất bỏ sót, mặt trên truy cứu xuống thì phiền phức to.
- Muốn xuống thì ngươi đi mà xuống.
Tên phủ quân đầu tiên lạnh lùng nói:
- Vạn nhất dưới đó có độc trùng Hoang thú, hắc hắc.
Tên phủ quân thứ ba nghĩ nghĩ rồi nói:
- Vẫn nên đi xuống một chuyến xem sao, vạn nhất đối phương thật đang ẩn náu dưới đó cũng nên. Chúng ta phát hiện, tất sẽ được đế phủ chủ trọng thưởng. Rốt cuộc lần này là chuyện của Thần Tượng Tông, phủ chủ rất xem trọng.
Nhắc đến trọng thưởng, tên phủ quân đầu tiên cũng động tâm, vung tay nói:
- Đi thôi, đi thôi, dù sao cũng không để lỡ bao lâu.
Ba người lập tức bay về phía sơn động, chỉ là tốc độ không nhanh, rốt cuộc ai biết trong sơn động sẽ có độc trùng Hoang thú hay không?
Thần niệm ba người cực lực thăm dò, một đường chạy dọc xuống dưới, sau một nén hương, thần niệm ba người đồng thời khóa chặt Lung đạo nhân và Lục Ly ở dưới đáy động.
- Ách?
Tròng mắt ba người tức thì sáng rực, mái tóc trắng kia của Lục Ly quá chói mắt, ba người vừa thoáng nhìn liền nhận ra.
- Là Lục Ly!
Một người lấy ra chân dung đối chiếu, nét mặt lập tức lộ vẻ đại hỉ. Hắn thăm dò thấy Lung đạo nhân khí tức không mạnh, lúc này Lục Ly lại đang hôn mê, lập tức quát khẽ nói:
- Bắt lấy hắn!
- Đừng lỗ mãng.
Một tên phủ quân khác ngăn hắn lại, quát khẽ nói:
- Mặt trên dặn dò, phát hiện Lục Ly tuyệt đối không thể động thủ, lập tức báo cáo, nếu không giết không cần luận.
Phanh!
Tên phủ quân thứ ba lập tức lấy ra một chiếc ngọc phù, trực tiếp bóp nát thông báo cho thượng cấp, chỉ là... một khắc sau, tròng mắt hắn đột nhiên co rụt lại, hoảng hốt nói:
- Đó là cái gì?
Hai tên phủ quân còn lại cũng phát hiện, lúc này viên hạt châu trong tay Lục Ly đột nhiên phát sáng, tiếp đó một bộ xương khô tản ra hắc quang hiện ra. Xương khô trực tiếp xoắn nát mặt đất, lấy tốc độ khủng khiếp vọt tới ba người.
- Đây là thứ quái quỷ gì? Sao tốc độ lại nhanh như vậy?
Ba người vừa mới thăm dò được bộ xương khô kia, chỉ một giây sau xương khô đã vọt tới trước mặt bọn hắn, bàn tay xương khô màu đen bất ngờ chộp tới một tên phủ quân.