Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Chết mất mấy ngàn phủ quân, ngoài ra còn hơn mười đại năng Thần Giới, Hoàng Vũ lại không để ý tới số tổn thất đi, hắn chỉ để ý Lục Ly đã chết hay chưa?
Vương Minh nhìn thấy đám người Hoàng Vũ, vội vàng quỳ xuống bẩm báo nói:
- Tham kiến phủ chủ và chư vị trưởng lão, Hoàng Vũ vô năng, người kia sử dụng một loại thần thuật kỳ dị để đào thoát, sau đó dẫn nổ hai viên cầu bảo vật, có vẻ như là Lôi Thần Nộ, hai viên bảo vật kia phóng thích ra rất nhiều lôi điện, giết chết không ít người của chúng ta. Vương Minh vô dụng, xin phủ chủ trách phạt.
- Khốn khiếp!
Hoàng Vũ nghe nói Lục Ly trốn mất, lập tức giận điên lên, quát nói:
- Ai cho ngươi xuất động phủ quân vây giết? Chẳng phải ta đã truyền lệnh đi xuống, một khi phát hiện mục tiêu lập tức thông báo lên sao?
- Thuộc hạ đã lập tức thông báo.
Vương Minh biết mình gây hoạ, lại chỉ còn biết cắn răng nói:
- Phủ chủ không hề lệnh chúng ta không xuất động, bởi thế thuộc hạ tưởng đối phương chỉ là một tên võ giả bình thường, để tránh đêm dài lắm mộng liền triệu tập phủ quân định vây bắt, ai ngờ...
- Còn dám giảo biện?
Hoàng Vũ giận tím mặt, trực tiếp vung tay vỗ xuống một chưởng. Vương Minh thậm chí không kịp có phản ứng, thân thể đã bị đánh vào lòng đất, biến thành một đống máu thịt bầy nhầy.
- Các ngươi kể lại toàn bộ đầu đuôi sự việc cho ta, không được bỏ qua bất kỳ chi tiết nào.
Hoàng Vũ lạnh giọng nhìn sang trên trăm tên phủ quân còn sót lại, sau đó khua tay nói với người ở bên cạnh:
- Lão Nghiêm, ngươi lập tức tổ chức nhân thủ, tiếp tục truy tra.
Một người bay đi, trên trăm tên phủ quân phía dưới dồn dập kể lại, Hoàng Vũ cẩn thận lắng nghe, trong mắt xuất hiện một tia nghi hoặc.
Chẳng phải Thần Tượng Tông nói có cường giả mang theo Lục Ly đào thoát ư? Căn cứ tình báo, Lục Ly lại chỉ mang theo một con ma thú Ma Giới, chứ không hề có bất kỳ cường giả nào nữa cả. Hơn nữa vừa rồi Lục Ly đánh giết mấy ngàn phủ quân, lại hoàn toàn chỉ dựa vào Lôi Thần Nộ, cũng không thấy có bất kỳ cường giả nào trợ giúp.
Hưu!
Bất luận thế nào cũng phải lập tức phản hồi tình huống bên này cho Thần Tượng Tông. Hoàng Vũ dẫn người cấp tốc rời đi, sau mấy lần truyền tống cuối cùng tìm tới phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông, kể lại đầu đuôi sự việc cho đối phương.
Tên phó đường chủ này lại kể cho Báo trưởng lão, hiện tại Báo trưởng lão còn đang đánh cờ với một vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Cơ Các, sau khi nhận được tin tức cũng không khỏi kinh ngạc.
Không có cường giả hỗ trợ, chẳng lẽ chỉ dựa vào Lục Ly liền có thể trong thời gian ngắn ngủi trốn được xa như vậy? Hắn nhíu mày trầm ngâm thoáng chốc, sau đó nhìn sang vị Thái Thượng trưởng lão Thiên Cơ Các ở phía đối diện bàn cờ, nói:
- Lão Mưu, ngươi thấy chuyện này thế nào?
Mưu trưởng lão có ba chỏm râu dê, nhìn càng giống một tên thầy tướng, hắn khẽ nhắm mắt, vuốt vuốt râu nói:
- Nếu ta không có đoán lầm, Lục Ly hẳn đã tham ngộ được một loại thần thuật thượng cổ tên là Phi Độ Hư Không, hiện tại chắc hắn đã không còn ở Sa Điền Phủ. Nếu lúc này hắn đã có mặt ở phủ vực gần đó, vậy thì không sai!
- Phi Độ Hư Không?
Báo trưởng lão tròn mắt nghi hoặc, nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta nhớ loại này thần thuật là do Kỳ Môn Tông khai sáng, Kỳ Môn Tông bị diệt mấy chục vạn năm, thần thuật này sớm đã thất truyền, Lục Ly học được từ đâu?
Mưu trưởng lão cười khẽ nói:
- Nếu đúng thật là thần thuật Phi Độ Hư Không, cộng thêm Lục Ly có Lôi Thần Nộ, lần này các ngươi muốn đuổi giết e rằng rất lớn!
- Rất khó?
Báo trưởng lão đột ngột đứng bật dậy, cười lạnh nói:
- Thần Tượng Tông chúng ta muốn truy sát người nào, đừng nói chỉ là một tên Lục Ly cỏn con, dù có là Thần Giới Chí Tôn thì cũng phải chết!
Mưu trưởng lão phái người đuổi theo tra xét một phen, chỉ sau một canh giờ người kia đã quay về bẩm báo:
- Hiện tại Lục Ly hẳn đang ở đông bắc Hương Hoa Phủ.
- Hương Hoa Phủ!
Báo trưởng lão lấy địa đồ ra, Mưu trưởng lão quét mắt nhìn qua một lượt, trên mặt lộ ra ý cười nhàn nhạt, nói:
- Kỳ Môn Tông bị diệt mấy chục vạn năm, năm đó trọn cả Kỳ Môn Sơn đều bị nện nát, nghe nói lúc ấy người trong tông phái đều chết sạch, không ngờ còn có kỳ thuật lưu truyền đến bây giờ, thậm chí rơi vào tay một tên đệ tử Thần Khí Các cỏn con. Thú vị, thật là thú vị.
Mặc dù hai người không phải quá hiểu rõ đối với Phi Độ Hư Không, nhưng cũng có từng nghe nói qua. Lục Ly chẳng mấy chốc đã từ Sa Điền Phủ đi tới Hương Hoa Phủ, căn cứ như miêu tả của Hoàng Vũ thì bên cạnh hắn không có bất kỳ cường giả nào cả, như vậy chỉ có thần thuật Phi Độ Hư Không là lời giải thích hợp lý nhất.
- Xem ra ta phải đích thân đi một chuyến!
Báo trưởng lão có chút lo lắng cho phủ quân, rốt cuộc chiến lực phủ quân tương đối thấp, không có hắn tọa trấn, phía bên kia rất dễ đánh cỏ động rắn. Lần này hắn quyết không cho Lục Ly có cơ hội đào tẩu, sau khi tìm tới liền sẽ miểu sát ngay lập tức.
- Ừm!
Mưu trưởng lão khẽ gật đầu, nghĩ nghĩ rồi nói tiếp:
- Lấy cường độ linh hồn của Lục Ly, sau khi sử dụng Phi Độ Hư Không hẳn phải nghỉ ngơi một đoạn thời gian, ít nhất là chừng hơn nửa ngày. Nếu ngươi ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ qua đó, không chừng sẽ có cơ hội tìm được hắn.
Báo trưởng lão trầm tư suy nghĩ một lúc rồi hỏi:
- Các ngươi không thể định vị chuẩn xác thêm một chút được à?
- Không thể!
Mưu trưởng lão lắc đầu nói:
- Giờ có thể tìm ra hắn còn là bởi vì trước đó Cổ Sơn Hác đưa tới một giọt máu của Lục Ly. Nhưng giọt máu này cũng sắp dùng hết, đến lúc đó chúng ta cũng rất khó truy tung được hắn, bởi thế lần này ngươi phải tranh thủ tìm ra cho thật nhanh.
- Đa tạ lão Mưu!
Báo trưởng lão chắp tay sải bước đi ra, triệu tập cường giả Chiến Đường Thần Tượng Tông, cả đám ngồi truyền tống trận Thời Không Phủ, trực tiếp đến thẳng đông bắc bộ Hương Hoa Phủ.
Sau khi Báo trưởng lão đi chừng một canh giờ, một tên võ giả Thiên Cơ Các vội vã tiến đến, bẩm báo nói:
- Mưu trưởng lão, Lăng Tiêu Các Lăng Vạn Kiếm cầu kiến.