Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Phạm vi bao phủ của Thiên Lôi Nô là phương viên chừng mười dặm, ra ngoài mười dặm, sức sát thương của lôi điện gần như không đáng kể. Nếu như là ở dã ngoại phỏng chừng sẽ không chết nhiều người đến vậy, nhưng phụ cận lại là thành trì, Lục Ly thấy vô số cường giả lao vút về phía mình nên cũng chẳng kịp suy nghĩ nhiều, hai viên Lôi Thần Nộ bị dẫn nổ, bao trùm gần nửa tòa thành trì kia.
Trong thành cư ngụ bao nhiêu Thần Linh? Dù gần đây thành trì trống rỗng, nhưng chí ít cũng có trăm vạn người, gần nửa thành trì bị lôi điện bao trùm, nháy mắt, mấy chục vạn Thần Linh hóa thành tro bụi!
Ngoài ra còn có không ít cường giả, riêng đại năng Thần Giới chí ít phải gần trăm tên, thậm chí thành chủ tòa thành này, một tên siêu cấp đại năng Thần Giới cũng tử thương.
Người này vừa phát hiện tình hình, lập tức bay vụt đến, tính lập công đầu. Khoan nói chục ức thần nguyên, chí ít chỉ cần giao người cho Thần Tượng Tông, sau này liền có thể kéo được quan hệ.
Hắn vừa mới áp sát Lục Ly, còn chưa kịp công kích, Lôi Thần Nộ đã dẫn nổ, lôi điện điên cuồng gào thét bay ra. Tên siêu cấp đại năng Thần Giới kia muốn trốn cũng đã muộn, mặc dù năng lực phòng ngự của hắn rất không sai, nhưng sau cùng vẫn bị lôi điện giảo sát.
Tê tê...!
Nhìn đám người la liệt xung quanh hóa thành tro bụi chỉ trong chớp mắt, Lục Ly không khỏi hít sâu mấy hơi hơi lạnh, may mà vừa rồi hắn sử dụng Kinh Lôi Giáp, Lôi Thần Nộ căn bản không gây thương tổn được.
- Đi!
Nhưng giờ không phải lúc để cảm khái, khi ở Cửu Giới Đấu Thiên Giới, Lục Ly cũng từng gặp qua trường diện đồ sát mấy trăm vạn, bởi thế sau thoáng chốc sửng sốt, hắn liền cắp lấy không gian giới chỉ siêu cấp đại năng Thần Giới kia lưu lại, sau đó cuồng chạy về nơi xa.
Kỳ thật xung quanh vẫn còn một ít võ giả không bị oanh giết, trong thành chí ít cũng còn sót lại mấy chục vạn Thần Linh, nhưng bọn hắn lại chỉ trơ mắt nhìn Lục Ly trốn đi, không ai dám truy sát.
Mấy chục vạn người biến thành tro bụi trong nháy mắt, đến cả siêu cấp đại năng Thần Giới đều phải chết, bọn hắn đuổi theo Lục Ly chẳng phải là tự sát?
- Linh Ẩn Chiến Giáp!
Sau khi vọt đi hơn mười dặm, Kinh Lôi Giáp ngoài thân Lục Ly ẩn vào trong cơ thể, tiếp đó Linh Ẩn Chiến Giáp hiện ra, thân hình hắn cứ thế đột ngột tan biến.
Ẩn thân xong, Lục Ly tiếp tục cuồng chạy, tu luyện hơn một tháng, linh hồn được đề thăng không ít. Lúc này mặc dù Lục Ly vẫn ẩn ẩn có chút đau đớn, song cảm giác đã yếu đi nhiều, so với lần trước thì đỡ hơn rất đáng kể.
- Hả?
Bôn tẩu một lát, Lục Ly cảm giác không gian phía sau có gì đó không đúng, thần niệm hắn quét tới, lại không phát hiện được gì.
- Có cường giả theo gót?!
Lục Ly cứ luôn cảm thấy đằng sau có người cùng theo, nhưng thần niệm lại không cách nào phát hiện. Trong lòng không khỏi căng thẳng, Lôi Thần Nộ xuất hiện nơi tay, thần lực tuôn vào khiến Lôi Thần Nộ sáng lên lấp lánh, làm bộ như thể muốn bất ngờ ném mạnh về phía sau.
- Hưu!
Không gian chợt khẽ ba động, một thân ảnh bán trong suốt hiện ra, cấp tốc giật lùi ra sau.
Nội tâm Lục Ly trầm xuống, quả nhiên có người, hơn nữa nhìn bộ dáng có vẻ như là một chủng tộc kỳ dị chứ không phải nhân loại bình thường, đoán chừng ở phương diện truy tung có được năng lực rất mạnh.
- Rắc rối rồi!
Lục Ly một bên tiếp tục đào tẩu, một bên đầu óc điên cuồng vận chuyển, mới bôn tẩu thoáng chốc, hắn lại có cảm giác bị người theo gót, chủng tộc kỳ dị kia lần nữa đuổi tới.
- Nhất định phải nghĩ cách cắt đuôi!
Nếu không cắt đuôi hoặc đánh chết được đối phương, Lục Ly tin tưởng, không bao lâu Thần Giới Chí Tôn của Thần Tượng Tông sẽ truy sát tới.
Hiện tại mặc dù linh hồn hắn còn có thể gánh vác được, nhưng muốn liên tục Phi Độ Hư Không vẫn tương đối khó khăn, rất dễ ngất đi trong lúc đang Phi Độ Hư Không, đến lúc đó vừa đi ra liền sẽ lập tức bị giết.
- Dùng Lôi Thần Nộ?
Tốc độ người nọ rất nhanh, Lục Ly sợ ném ra một viên Lôi Thần Nộ không đủ giết chết đối phương, như thế sẽ chỉ lãng phí Lôi Thần Nộ một cách vô ích. Lôi Thần Nộ trên người hắn có hạn, không thể dễ dàng lãng phí vậy được.
- Thử xem Linh Phong có thể khóa chặt hành tung người này không?
Lục Ly yên ắng phóng thích một ít Linh Phong, tràn ngập ra khắp bốn phương tám hướng, nhưng Linh Phong bao phủ mấy chục dặm mà hắn lại vẫn không thu được chút cảm ứng nào.
- Lợi hại!
Lục Ly rất rõ ràng người sau lưng một mực bám theo, duy trì khoảng cách không gần không xa, đồng thời hắn lại không cách nào khóa chặt thân ảnh đối phương. Lục Ly không khỏi gấp gáp, người này không tới gần, như vậy dù hắn có lấy ra Chiến Thần Khô Lâu e là cũng không giết được.
Nuốt vào hai viên đan dược linh hồn, Lục Ly hết cách, chỉ còn nước tiếp tục lao nhanh về phía trước. Tranh thủ kéo chút thời gian để linh hồn khôi phục đến mức đủ để thi triển Phi Độ Hư Không, chứ với cường độ linh hồn hiện tại thì tuyệt đối không thể Phi Độ Hư Không được.
Hưu hưu hưu!
Hai bên trái phải đều có cường giả bay vụt đến, nhìn tốc độ có vẻ tối thiểu cũng phải là cấp bậc đại năng Thần Giới, hơn nữa rõ ràng là đang nhắm tới hắn. Vừa rồi Lục Ly đã chủ động chuyển hướng, bọn hắn lại vẫn nhẹ nhàng khóa chặt hành tung, xem ra là do kẻ truy tung sau lưng phát tín hiệu chỉ dẫn.
Đến mấy tên đại năng Thần Giới, thậm chí có là siêu cấp đại năng Thần Giới, Lục Ly cũng không sợ. Chỉ sợ mỗi Thần Giới Chí Tôn, khi đó phỏng chừng trong nháy mắt liền có thể miểu sát hắn.
Hưu!
Một tiếng xé gió vang lên, tiếp đó từ đằng sau bay vụt đến một đạo thương ảnh bán trong suốt, lấy tốc độ như tia chớp đâm tới.
Thương ảnh này cực kỳ bá đạo, không gian đều bị đâm rách, không gian trên đường bay tới hiện ra vết nứt, trên đầu thương có khí lưu màu đen vờn quanh, Lục Ly cảm nhận được khí tức lực lượng hủy diệt.
- Thần Thi!
Lục Ly không dám lấy cứng đối cứng, vội lập tức lấy ra Thần Thi, chính hắn thì lách mình núp vào trong ngực Thần Thi.
Huyết Linh Nhi điều khiển Thần Thi ôm Lục Ly vào trong ngực, vừa làm xong bước này, thương ảnh từ đằng sau bắn tới, đâm thẳng vào lưng Thần Thi.
Ầm!