Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một tiếng nổ vang trầm muộn, hư không bốn phía chấn động, ngọn núi phía dưới ầm vang nổ tung, bụi đất cuốn thốc đầy trời. Thần Thi bị bắn tung ra xa ngàn trượng, Lục Ly cũng bị khí áp khủng bố chấn cho khí huyết quay cuồng.
- Kinh khủng!
Lục Ly nhủ thầm, may hắn kịp lấy Thần Thi ra ngăn trở, nếu không dù hắn có mặc vào Kinh Lôi Giáp chắc cũng bị chấn cho thụ thương. Hiện tại linh hồn hắn đang bị thương, nếu để thương càng thêm thương, vậy thì phiền phức to.
- Thi thể này...
Nơi xa, một lão giả hai hàng mi màu đỏ phi tốc phóng tới, thần niệm khóa chặt Thần Thi, trong mắt hiện đầy vẻ kinh ngạc, mấy tên cường giả gần đó cũng ngơ ngác nhìn nhau.
Bọn hắn rất rõ ràng cường độ công kích của lão giả mi đỏ, vị này chính là phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông, siêu cấp đại năng Thần Giới, không ngờ lại vẫn không cách nào hủy đi cỗ thi thể kia, thậm chí không đâm ra được vết thương trên lưng Thần Thi.
Mặc dù đòn tấn công vừa rồi chỉ được tùy ý phóng ra, cự ly cũng tương đối xa, nhưng lão giả mi đỏ vẫn kinh ngạc không thôi.
Song rất nhanh, trong mắt hắn liền chớp qua một tia hưng phấn, đợi lát nữa sau khi giết chết Lục Ly, chẳng phải Thần Thi này sẽ thuộc về hắn? Hết thảy bảo vật trên người Lục Ly, bao gồm cả thần thuật Phi Độ Hư Không cũng đều thuộc về hắn.
Hắn như cuồng long vút tới, rống giận quát:
- Lục Ly, ngươi trốn không thoát đâu, ngoan ngoãn bó tay chịu trói, bản tọa cho ngươi được toàn thây.
Hưu hưu hưu!
Phó đường chủ vừa hét lớn, rất nhiều nơi quanh bốn phương tám hướng đều vang lên tiếng nổ, vô số võ giả ùn ùn kéo tới. Có người Thần Tượng Tông, có người các thế lực khác, ngoài ra còn có người Vô Ảnh Tộc và Quỷ Tộc.
Thần Linh bình thường bị dọa mất mật, nhưng Thần Tượng Tông và phủ quân thì lại không sợ, Vô Ảnh Tộc và Quỷ Tộc lại càng không sợ. Người các thế lực còn lại cũng muốn đục nước béo cò, cơ hội như thế bọn hắn làm sao có thể thối lui?
Sắc mặt Lục Ly khó coi vô cùng, thần thức đảo quanh vô số thân ảnh đang từ bốn phía điên cuồng phóng tới, hắn cắn răng chuẩn bị cường hành Phi Độ Hư Không.
Nếu còn không đi, đợi thêm lát nữa hắn tuyệt đối sẽ bị oanh sát. Hắn có thể cảm ứng được chí ít có ba tên siêu cấp đại năng Thần Giới đang bay tới. Hắn có thể tránh được công kích từ một người, nhưng liệu có thể tránh được công kích của cả ba?
Ông!
Ánh mắt hắn chớp qua một tia tàn nhẫn, lấy ra Thiên Tà Châu, thân hình lóe lên tiến vào bên trong. Tiếp đó, Thiên Tà Châu khẽ chấn, đột ngột tan biến ngay giữa không trung.
Hắn thi triển thần thông xuyên thoa hư không của Thiên Tà Châu, nếu đã muốn đi vậy thì nhất định phải chấn nhiếp đám cường giả đang vọt tới xung quanh, bằng không sau này lúc hắn vẽ trận khả năng sẽ bị công kích, vạn nhất pháp trận vẽ ra bị hủy mất, vậy liền rắc rối to.
Thiên Tà Châu xuyên thoa trăm dặm hư không, khóa chặt lấy phó đường chủ Thần Tượng Tông. Thiên Tà Châu chợt lóe, hiện ra ở bên người phó đường chủ, tức thì, trong mắt kẻ sau toát ra hàn quang, trong tay xuất hiện một thanh trường thương, bất thần đâm tới Thiên Tà Châu.
Ông!
Thiên Tà Châu lấp lánh quang mang, Lục Ly đi ra. Lúc Lục Ly vừa xuất hiện, viên Lôi Thần Nộ trong tay hắn đột nhiên nổ tung, lôi điện cuồng bạo bao trùm khắp bốn phương tám hướng.
Phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông thấy Lục Ly đi ra, trường thương khẽ chuyển định đâm chết Lục Ly, nhưng thấy Lôi Thần Nộ tán phát quang mang chói mắt, hắn bị hù cho cả người run lên, phải biết, trước đó Lôi Thần Nộ từng giảo sát một tên siêu cấp đại năng Thần Giới.
- Lui!
Hắn vung tay đánh ra một chưởng, đồng thời tay còn lại ném ra một chiếc thuẫn bài, thuẫn bài đón lớn mà lớn, chớp mắt đã biến thành chiếc ô dài rộng chừng mười trượng, tách rời hắn và Lục Ly với không gian chung quanh.
Tốc độ hắn cũng đạt đến cực hạn, cấp tốc giật lùi ra sau, đáng tiếc tốc độ lôi điện sao mà nhanh, dù có thuẫn bài ngăn cách, lôi điện từ các hướng khác vẫn gào thét trút đến, thoáng chốc không gian phương viên mười dặm xung quanh đều bị bao trùm.
- A...
Một tên đại năng Thần Tượng Tông bị lôi điện cuốn lấy, thân mình run rẩy giữa không trung, rất nhanh, chiến giáp bị xoắn nát, tiếp đó cả người biến thành than cốc, nháy mắt liền hóa thành tro bụi...
- Xong rồi.
Khoảnh khắc phó đường chủ Chiến Đường Thần Tượng Tông bị lôi điện cuốn đi, linh hồn hắn cảm nhận được nguy hiểm trí mạng. Nháy mắt khi lôi điện tiến vào cơ thể, thần lực trong người hắn bỗng chợt nhiễu loạn, cả người mất đi khống chế.
Rốt cục hắn đã hiểu vì sao lôi điện này có thể oanh sát siêu cấp đại năng Thần Giới, bởi vì sau khi lôi điện nhập thể, thần lực trong người võ giả sẽ bị nhiễu loạn, không cách nào phóng thích thần thông phòng ngự, chỉ còn có thể dựa vào nhục thân đi ngạnh kháng.
Nếu không phải cường giả chuyên luyện thể, nhục thân có thể mạnh được đến đâu? Lôi điện lại có thể xuyên qua chiến giáp trực tiếp công kích nhục thân, sát na đó, phó đường chủ chỉ cảm thấy cả người bùng lên liệt hỏa, da thịt cơ bắp đều cháy lên liệt hỏa hừng hực, thoáng chốc liền biến thành một đống than cốc…
Lôi điện còn xâm nhập linh hồn hắn, khiến linh hồn hắn trở nên nhiễu loạn, lúc này cái gì đều không làm được, chỉ biết cảm nhận sinh cơ tử vong từ từ hiện ra trước mắt, hắn dùng hết chút khí lực sau cùng, phát ra tiếng gầm giận dữ:
- Không...
Tiếng rống chấn thiên động địa, vang vọng khắp nơi, chiến giáp siêu phẩm Thần khí trên người hắn không sai, mãi vẫn không bị lôi điện hủy đi. Nhưng nhục thân hắn lại đã dần hóa thành tro bụi, xương cốt đều bị xoắn thành phấn vụn, chỉ còn lại bộ chiến giáp siêu phẩm Thần khí và không gian giới chỉ lơ lửng giữa trời.
Hưu!
Lục Ly tiện tay trảo lấy chiến giáp siêu phẩm Thần khí và không gian giới chỉ, hắn khá là hứng thú nhìn lướt qua không gian giới chỉ vừa thu được. Bởi vì lúc trước Lôi Thần Nộ oanh sát không ít người, nhưng tất cả không gian giới chỉ đều bị hủy đi. Chỉ có không gian giới chỉ của tên thành chủ khi trước và phó đường chủ Thần Tượng Tông bây giờ là không bị phá hủy, xem ra hai tên này đều là đại nhân vật, không gian giới chỉ được đặc chế nên mới khó bị phá hủy.
Vù vù...