Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nhìn qua mấy lượt, sau đó tông chủ Thần Tượng Tông lấy ra một viên hạt châu màu trắng, hạt châu kia sáng lên quang mang, một vòng hộ tráo hiện ra, bao phủ quanh thân thể nàng.
Tiếp sau, nàng như một thanh lợi kiếm lao thẳng xuống đầm nước, tốc độ cực nhanh, thoáng chốc đã tới đáy, đồng thời tìm đến sơn động rộng lớn kia.
Nàng men theo sơn động đi vào, rất nhanh liền đến quảng trường. Nàng bay vụt lên, nhíu mày truyền âm lên:
- Sao dưới này không có không gian Thần thú, Lục Ly cũng không ở bên trong?!
- Làm sao có thể!
Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão ngơ ngác nhau, cả hai đều không giấu được vẻ kinh hãi, hai người một mực trông giữ trên này, Lục Ly có thể Phi Độ Hư Không rời đi, nhưng không gian Thần thú sao cũng vô thanh vô tức rời đi được?
Chứng kiến ánh mắt kinh ngạc của hai người Báo trưởng lão, tông chủ Thần Tượng Tông không tiếp tục hỏi thêm, nàng trầm ngâm một lát rồi nói:
- Chỉ có hai loại khả năng, thứ nhất, không gian Thần thú này thật ra là Linh thú của một cường giả nào đó, hiện tại đã bị cường giả kia lặng lẽ mang đi. Thứ hai, có thể không gian Thần thú kia cũng biết được thần thông tương tự Phi Độ Hư Không, bởi vì sào huyệt bị người phát hiện, thế nên nó mới lập tức rời đi.
Chúng nhân sa vào trầm tư, ai nấy đều cảm thấy khả năng thứ nhất tương đối lớn hơn một chút. Linh trí Hoang thú thường thường không cao đến vậy, làm sao có thể vừa thấy không ổn liền lập tức thoát đi?
Nhưng nếu là bị cường giả mang đi, như vậy thực lực cường giả này phải mạnh đến cỡ nào? Đến mức có thể yên ắng mang đi không gian Thần thú ngay trước mắt hai người Báo trưởng lão và Ngưu trưởng lão?
Lục Ly thì sao? Hắn cũng bị cường giả này mang đi rồi ư?
Rất nhiều nghi hoặc hiện lên trong đầu chúng nhân, chẳng qua có một điểm có thể xác định, đó chính là Thần Tượng Tông muốn đánh chết Lục Ly trong thời gian ngắn đã là điều không thể, hành động truy bắt lần này cũng theo đó triệt để thất bại.
- Báo trưởng lão!
Tông chủ khẽ quét mắt tới, lạnh lùng nói:
- Sau khi trở về ngươi tự nhận lỗi từ chức, vị trí đường chủ Chiến Đường đã không thích hợp với ngươi. Truyền lệnh của ta, ngừng lùng bắt, mất mặt như vậy là đủ rồi, đừng tiếp tục làm trò cười nữa. Thất bại không đáng sợ, đáng sợ nhất là không chịu thừa nhận thất bại.
Tông chủ quay người dẫn theo Lạc Hoàng bay lên, rất nhanh liền biến mất ở phương xa, bỏ lại đám trưởng lão và đệ tử Chiến Đường Thần Tượng Tông thần sắc phức tạp đứng ngây ra đó.
- Lục Ly, có cơ hội ta nhất định phải băm ngươi thành muôn mảnh, trừ phi đời này ngươi không còn xuất hiện ở Thần Giới!
Báo trưởng lão gầm lên một tiếng, sắc mặt dữ tợn dị thường. Chuyện lần này không chỉ khiến hắn mất đi vị trí đường chủ Chiến Đường, còn khiến hắn mất hết mặt mũi, nhất thời trở thành trò cười cho toàn Thần giới.
…
Hiện có không ít phủ quân tại trường, tin tức không khả năng giấu diếm, bởi thế rất nhanh liền truyền khắp Thần giới.
Phía Thần Tượng Tông cũng có tin tức truyền đến, tông chủ Thần Tượng Tông đại nộ, cách đi chức vụ đường chủ Chiến Đường của Báo trưởng lão, đường chủ Tình Báo Đường cũng mất chức, ngoài ra còn giết không ít người...
Tin tức vừa truyền ra, xác thực hành động đuổi bắt của Thần Tượng Tông chính thức thất bại. Những lệnh treo thưởng trước kia cũng hủy bỏ, Thần Tượng Tông tạm ngừng truy sát đối với Lục Ly.
Tin tức như hoa tuyết bay đi, truyền khắp Thần Giới, dẫn lên oanh động không nhỏ. Cái tên Lục Ly cũng từng đó triệt để vang danh Thần Giới, trở thành tiêu điểm trong nghị luận trên khắp Thần Giới gần đây.
Không thể không vang danh được, một tên Thần Linh cỏn con, phi thăng chưa đến mười năm, lại dám đối kháng với một trong bốn đại thế lực siêu thần. Còn oanh sát không ít đệ tử Thần Tượng Tông và phủ quân, then chốt nhất là thành công trốn qua truy bắt.
Bốn đại thế lực siêu thần chính là bốn đại bá chủ Thần Giới, tương đương với bốn tên Đế Vương.
Đừng nói đối kháng, thế lực bình thường dù chỉ hơi đắc tội với bốn đại thế lực siêu thần liền đã có thể tông phá người vong. Thần giới có kỷ nguyên lên đến ngàn vạn năm, nhưng trước nay vẫn luôn là bốn đại thế lực siêu thần làm bá chủ, không có bất kỳ ai có thể đối kháng với bốn đại thế lực siêu thần.
Hôm nay rốt cục cũng xuất hiện dị loại!
Nếu Lục Ly là Thần Giới Chí Tôn, hoặc là một siêu cường giả, như vậy còn có thể hiểu được. Khăng khăng hắn chỉ là một tên võ giả cỏn con không có tên trên Thần Bảng, khác gì một con giun dế khiêu chiến Cự Long, kết quả lại là sâu kiến gặm nát lân phiến Cự Long, còn thành công trốn mất.
Siêu cấp bá chủ và một tên tiểu võ giả, chênh lệch sao mà to lớn, tương phản sao mà mãnh liệt, dẫn lên oanh động lớn như vậy cũng là điều dễ hiểu.
Đồng thời nương theo đó là các loại thuyết âm mưu, khiến chuyện này dẫn lên oanh động càng lúc càng lớn.
- Mẹ nó, ta đã nói rồi, tiểu tử này là tai tinh, gieo họa ngàn năm, làm sao có thể dễ dàng chết đi vậy được, quá ngưu bức!
Trong một tòa thành bảo ở Yên Vũ Sơn, Lâu Thập Nhị chính đang ôm lấy một vị phụ nhân không ngừng hôn hít, nhưng vừa nghe được tin tức hắn lập tức bò dậy từ trên người phụ nhân. Mặc kệ thần sắc u oán của nàng, cười lớn đi ra ngoài, miệng rống lên:
- Thập Lục, Thập Bát, mau cút ra tay, cùng ta đi uống rượu, ta muốn ăn mừng một trận!
- Tiểu tử khốn khiếp!
Tiếng quát mang chút nộ ý của Lâu Thiên Tinh truyền đến:
- Ngươi muốn uống rượu thì uống đi, kêu gào thế làm gì, ngươi muốn hại chết Yên Vũ Lâu à?
- Ha ha ha ha!
Lâu Thập Nhị không chút để ý, tung mình bay đi. Tìm đến hai vị huynh đệ thân thiết nhất, sau đó cả ba lao xuống sơn phong, phóng tới Yên Vũ Thành, chuẩn bị uống say một chầu, chúc mừng Lục Ly thành công chạy thoát.
- Lợi hại thật!
Đồng thời với đó, trong một tòa băng điện ở Tuyết Sơn Cung, cung chủ Tuyết Sơn Cung nhìn Tuyết Thánh Nữ cảm khái nói:
- Tĩnh Nhã, nam tử ngươi thích quả nhiên bất phàm, không ngờ lại đào thoát thành công, đây chính là lần đầu tiên trong lịch sử a.
Trên mặt Tuyết Thánh Nữ cũng hiện ra hỉ sắc, nắm tay siết chặt nói:
- Hắn đúng là kỳ nam tử, có lẽ sau này hắn sẽ sáng tạo càng nhiều kỳ tích, ngày nào đó sẽ đứng trên đỉnh Thần Giới, ngạo thị quần hùng.