Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1931 - Chương 1919: Gặp Chuyện Bất Bình

Bất Diệt Long Đế Chương 1919: Gặp chuyện bất bình

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

- Ồ!

Lục Ly nhìn một lúc, dần dần có chút hiểu ra, phía đông hơn chắc là muốn bắt sống tiểu cô nương kia, cho nên mới có điều cố kỵ. Bằng không lấy nhân số và chiến lực bọn họ, phía bên kia hẳn sớm đã chết sạch.

- Người Nguyệt Luân Cung, các ngươi dám đả thương ta và Hỉ Bá, phụ thân sẽ không bỏ qua các ngươi.

Tiểu nha đầu vừa tức vừa giận, nhìn hai tên quân sĩ bên người chồng chất vết thương, tròng mắt ửng nước, trên khuôn mặt nhỏ nhắn chất đầy vẻ kinh hoảng và sợ hãi.

- Ồ, hai người này chẳng phải là người Đồ Thần Điện ư?

Lục Ly nhận ra hai tên quân sĩ kia, chính là một trong đám quân sĩ vây quanh hắn lúc nãy. Lúc này hai người đang bị vây công, cao thấp trên người đều là vết thương, phỏng chừng sắp không sống được bao lâu.

- Các ngươi đừng tấn công nữa được không, cùng lắm thì ta cho các ngươi hết bảo vật trên người, đừng giết bọn hắn có, được không?

Thấy hai tên quân sĩ sắp chết, Hỉ Bá ở bên người lại không cách nào bảo vệ bọn họ, tiểu nha đầu gấp đến khóc lên, nghẹn ngào nức nở nói. Trong tay nàng cầm một thanh Thần Kiếm, lại không thấy phát động công kích, có vẻ chẳng hề có bất kỳ chút kinh nghiệm thực chiến nào.

Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của tiểu cô nương kia, Lục Ly bất giác nhớ tới một người, Bàn Nhược! Lần đầu tiên gặp Bàn Nhược cũng nhỏ chừng này, cũng khiến người nhìn mà sinh lòng thương yêu.

- Ừm...

Trong lòng Lục Ly đột nhiên hạ quyết định, Thiên Tà Châu trong tay lóe lên quang mang, một bộ xương khô xuất hiện. Lục Ly ném vào trong miệng xương khô năm viên Huyết Viêm Tinh, chỉ vào đám võ giả mặc chiến giáp màu đen kia hạ lệnh nói:

- Giết sạch võ giả mặc chiến giáp màu đen.

Hưu!

Chiến Thần Khô Lâu như lợi kiếm bay đi, tốc độ cực kỳ dọa người, song phương chính đang chiến đấu ở bên kia đều bị dọa cho ngây người, ai nấy hoảng hốt nhìn sang bên này.

- A ...

Tiểu nha đầu thấy bộ xương khô màu đen chạy đến, bị hù cho gương mặt xinh xắn trắng bệch, hoảng hốt giật lùi ra sau. Nhưng càng lùi nàng lại càng thêm sợ hãi, bởi vì nháy mắt bộ xương khô kia đã lao đến, một chiêu liền giảo sát một tên võ giả Nguyệt Luân Cung, thậm chí đầu còn bị bóp nát.

Chiến lực Chiến Thần Khô Lâu là thứ không cần phải hoài nghi, Thần Linh Thượng Bảng đều có thể nhẹ nhàng đánh giết, bên này tuy có hơn mười người, nhưng lại không có võ giả nào thực sự quá mạnh, khí tức mạnh nhất cũng chỉ tương đương với Dực Thần.

Bởi thế Chiến Thần Khô Lâu vừa vọt tới liền nhẹ nhàng quét ngang toàn trường. Mặc dù đối phương phản ứng rất nhanh, nhưng công kích lên Chiến Thần Khô Lâu, binh khí trong tay liền bị chấn văng, lực phòng ngự của Chiến Thần Khô Lâu quả thực mạnh đến dọa người.

- A...!

Tiểu nha đầu nhìn thấy bộ xương khô kia thoáng chốc đã giảo sát sáu người, hơn nữa đối tượng bị giết đều là người Nguyệt Luân Cung, lúc lướt qua bên cạnh nàng lại không hề động thủ. Cảnh này khiến nàng đại hỉ không thôi, tưởng đây là một cường giả thần bí nào đó đang giúp các nàng giết địch.

- Rút lui!

Thấy tình thế không đúng, đầu lĩnh nhóm người Nguyệt Luân Cung còn lại lập tức chuẩn bị rút lui. Mặc dù hắn chiến lực sánh ngang Thần Linh Thượng Bảng, nhưng vừa rồi công kích một lượt lại không cách nào phá huỷ Chiến Thần Khô Lâu, thậm chí còn không thể đánh lui, tự nhiên sinh lòng thoái ý.

- Hay là giết nàng đi?

Một tên thủ hạ nhìn về phía tiểu cô nương hỏi, tên đầu lĩnh lại lắc đầu:

- Chỉ có thể bắt sống, rút thôi.

Đầu lĩnh rút lui, những người còn lại lập tức như chim vỡ tổ tứ tán mà đi. Chiến Thần Khô Lâu đuổi sát theo, lần nữa đánh chết một người, sau đó đứng bất động tại chỗ. Vừa rồi nó giết sáu người, giờ lại truy sát thêm một người, toàn bộ năng lượng Huyết Viêm Tinh đều đã dùng hết, tự nhiên không động được.

Hô hô!

Hỉ Bá thở ra một hơi thật dài, tiểu nha đầu mặt đầy hỉ sắc, cung kính cúi người nói với bộ xương khô:

- Đa tạ ân tiền bối cứu giúp, Hi Nhi vô cùng cảm kích, đợi về lại trong điện, ta nhất định sẽ nhờ phụ thân báo đáp ngài.

Tiểu nha đầu nghiêm mặt cảm tạ, bộ dạng nhìn rất buồn cười, lại càng hiện vẻ đáng yêu. Hỉ Bá khẽ lắc đầu, hướng về phía Lục Ly khom lưng nói:

- Đa tạ đại nhân cứu giúp!

Chiến lực Hỉ Bá tương đương Thần Linh Thượng Bảng, tự nhiên có thể nhận ra Chiến Thần Khô Lâu chỉ là một khôi lỗi, Lục Ly giấu mình sau núi mới là người ra tay thực sự.

Lục Ly đã thu hồi Linh Ẩn Chiến Giáp trên thân, chuyển sang khoác một bộ thanh bào bình thường, nếu hắn thu hồi chiến giáp, Hỉ Bá làm sao có thể dò xét ra được?

Hắn tung mình lao đến, thu lại Chiến Thần Khô Lâu, sau đó mới mỉm cười nhìn chúng nhân. Hai tên quân sĩ kia nhìn thấy Lục Ly, lập tức khẽ giật mình, một người trong đó kinh hô nói:

- Là ngươi?

Tiểu cô nương tỉnh ngộ ra, chớp chớp mắt to nói:

- Đại ca ca, bộ xương khô kia là của ngươi?

Lục Ly khẽ gật đầu, Hỉ Bá dùng ánh mắt dò hỏi nhìn hai tên quân sĩ, một người trong đó nhịn đau yên ắng sát lại bên tai nói hai câu, Hỉ Bá trầm tư suy nghĩ một lúc rồi nói:

- Không biết vị đại nhân này xưng hô thế nào?

Lục Ly hé môi nói:

- Gọi ta Lục Lẫm là được.

Cái tên Lục Ly quá nổi danh, giờ hắn thực sự không dám dùng, vạn nhất chuyện ở Thần Giới truyền tới bên này, như vậy hắn lập tức sẽ bị rất nhiều người để ý.

- Lục đại nhân!

Hỉ Bá cung kính chắp tay nói:

- Nơi đây không nên ở lâu, mời ngài dời giá tới Côn Luân Sơn, cho chúng ta cơ hội báo đáp cảm tạ.

- Đúng thế!

Tiểu nha đầu suy nghĩ đơn thuần, Lục Ly cứu nàng, cộng thêm Lục Ly nhìn có vẻ rất thân thiện, ánh mắt nhìn nàng rất nhu hòa, lập tức sinh lòng thân thiết, nàng chủ động đưa tay lôi kéo Lục Ly nói:

- Đại ca ca, tới Côn Luân Sơn đi, ở chỗ chúng ta có rất nhiều nơi vui chơi.

- Cũng được!

Lục Ly ra tay cứu tiểu nha đầu này, bản ý cũng có phần muốn tới Côn Luân Sơn dừng chân tạm một thời gian, vừa khéo Lâm thống lĩnh và tiểu nha đầu này đều khiến hắn có cảm giác rất thoải mái, tới Côn Luân Sơn ở lại một thời gian cũng là ý tưởng không sai.

- Đại ca ca, ta họ Trì, tên Hi Nhi!

Bình Luận (0)
Comment