Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly mở ra quyển cổ tịch thứ ba, xem xong trên mặt không giấu được thất vọng, bởi vì đây là một quyển Luyện Thể.
Hiện tại điều Lục Ly cần gấp là đề thăng thực lực, riêng Luyện Thể nghe nói không có mấy ngàn mấy vạn năm thì e là khó có thành tựu lớn, bởi thế rất ít người Luyện Thể. Hơn nữa hình như trong cơ thể Thần Thi có một loại thần thuật Luyện Thể rất mạnh, dù có muốn đi Luyện Thể Lục Ly cũng sẽ lĩnh hội bí thuật trong Thần Thi.
Đối với bí thuật Luyện Thể trong Thần Thi Lục Ly cũng không phải quá mức để tâm, bởi vì hắn sợ sau khi học được loại bí thuật này sẽ biến thành quái vật tương tự như Thần Thi, toàn thân mọc đầy lân phiến màu vàng, đến lúc đó làm sao còn mặt mũi gặp người?
Thu hồi ba quyển cổ tịch, Lục Ly cầm lên chiếc giới chỉ còn lại, đây là giới chỉ của tên phủ chủ, bên trong hẳn sẽ có một ít đồ tốt.
Lật xem một lượt, bên trong có bốn quyển cổ tịch, ba quyển không có ý nghĩa lớn lắm với Lục Ly, chỉ có một quyển là Lục Ly cảm thấy tương đối hứng thú.
Đây là một loại thần thuật công kích không gian, tên là Không Gian Liệt!
Theo như giới thiệu, loại thần thuật không gian này có thể khiến cho không gian nháy mắt nứt ra, từ đó ngăn cản kẻ địch tới gần, ảnh hưởng tới hành động của kẻ địch.
Thử nghĩ mà xem, nếu một tên võ giả đang định công kích hoặc đào tẩu, không gian bên cạnh hắn lại đột nhiên nứt ra, như vậy hắn nhất định sẽ không cách nào chuyên tâm công kích hay đào tẩu được.
Lục Ly đặc biệt để ý tới loại không gian thần thuật này, không phải coi trọng tác dụng có thể ảnh hưởng tới địch nhân, mà là hắn nhớ tới con không gian Thần thú khi trước.
Không gian Thần thú thả ra khí lưu màu đen, có thể khiến cho không gian dị động, sản sinh lực vặn vẹo cường đại, nhẹ nhàng giảo sát từng mảnh võ giả, Đại Năng Thần Giới đều có thể bị xé xác dễ dàng.
Lục Ly muốn tu luyện loại thần thuật này, xem xem có thể cảm ngộ được một ít Không Gian chân ý hay không? Nếu có thể học được công kích biến thái tương tự như không gian Thần thú, vậy tuyệt đối sẽ là một loại sát chiêu cực kỳ khủng bố.
Ngoài ra còn có một điểm, trong Sát Đế chân ý cũng có một tia Không Gian chân ý. Lúc Sát Đế chân ý tấn công, lực lượng không gian bốn phía sẽ theo đó trấn áp kẻ địch, Lục Ly muốn thử xem học tập loại thần thuật này có trợ giúp gì cho lĩnh hội Sát Đế chân ý không. Nếu Sát Đế chân ý có thể tấn cấp, đó cũng là điều rất không sai.
Lục Ly quyết định trước bế quan một đoạn thời gian, mặc kệ bên ngoài gió nổi mây vần, trước cứ ở lại đây chừng nửa tháng rồi tính. Hắn đóng cửa phòng, còn mở ra cấm chế. Ngày thứ hai Trì Hi Nhi muốn tới tìm hắn, lại ăn bế môn canh.
Khi biết Lục Ly đóng cửa không ra, Trì Tuấn Phong cũng không mấy để ý, chỉ để hai tên thị nữ và hộ vệ phía ngoài canh chừng.
Trì Tuấn Phong có chuyện quan trọng hơn phải làm, không lòng dạ đâu mà quan tâm tới Lục Ly. Sang đem ngày thứ hai hắn liền được đến tin tức, bên phía Nguyệt Luân Cung đang ngo ngoe muốn động, tựa hồ chuẩn bị tấn công Đồ Thần Điện.
Ở U Yến chi địa, chiến tranh là chuyện hết sức bình thường, trong vòng nửa tháng, một tòa Linh Sơn có thể đổi chủ ba bốn lần, đây cũng là điều thường xuyên xảy ra.
Gần đây vì tranh đoạt một nơi khoáng mạch kỳ dị, Đồ Thần Điện và Nguyệt Luân Cung đã khai chiến rất nhiều lần, bên phía Nguyệt Luân Cung tử thương thảm trọng, song nhất thời Đồ Thần Điện cũng không dễ chịu. Song phương chiến đấu cũng nên phân ra thắng thua, hoặc là một bên triệt để phế đi, hoặc là bị diệt, chuyện này mới có thể lắng xuống.
- Báo...
Trưa ngày thứ ba, Lâm thống lĩnh bay vụt tới, từ đằng xa đã rống to:
- Người Nguyệt Luân Cung đến, đã cách vạn dặm, dự tính một canh giờ sau sẽ bắt đầu tấn công Đồ Thần Điện chúng ta!
Vô số võ giả Đồ Thần Điện bắn ra, ai nấy đều mài đao xoèn xoẹt, sát khí đằng đằng. Xưa nay Thần Linh ở U Yến chi địa đều không e sợ chiến tranh, ngược lại có một loại khát vọng điên cuồng đối với chiến tranh...
Nguyệt Luân Cung tới hơn hai ngàn người, cung chủ lại không hiện thân, mấy tên trưởng lão đều tới, sát khí đằng đằng vây quanh Côn Luân Sơn. Bọn hắn không lập tức tấn công lên núi, bởi vì trên núi có cấm chế, mạo muội xông lên sẽ chết không ít người.
- Bày trận!
Người Nguyệt Luân Cung bắt đầu bày trận dưới chân núi, tuy lâm thời bày trận không thể bố trí ra thần trận quá lợi hại, nhưng ít ra có còn hơn không. Nhiều người như vậy kéo đến dưới Côn Luân Sơn, không ngừng kêu gào, nhục mạ, người Đồ Thần Điện tất sẽ nhịn không được.
Trì Tuấn Phong quan sát một lúc, vung tay lên để mấy tên trưởng lão dẫn đội bắt đầu xung kích. Kẻ địch đều đánh tới cửa nhà, bọn hắn sao có thể nhịn được? Nếu thế này đều nhịn, sĩ khí thuộc hạ dưới tay e là mất sạch, Đồ Thần Điện cũng dứt khoát giải tán cho xong.
Trì Tuấn Phong điều tập hơn ba ngàn người lao nhanh xuống chân núi, còn chưa tới gần liền phát động một lượt công kích từ xa. Lưu quang đầy trời trút nghiêng xuống, trường diện vô cùng tráng quan, cũng vô cùng dọa người, trọn cả vòm trời đều run rẩy, tựa hồ sắp sụp tới nơi.
- Tấn công!
Phía dưới, người Nguyệt Luân Cung không cam tâm yếu thế, bọn hắn không khả năng trơ mắt nhìn người khác đánh đến trên đầu, phía dưới cũng bắt đầu phóng thích công kích từ xa.
Ầm ầm ầm ầm!
Lưu quang hai bên đụng thẳng vào nhau, phát sinh nổ tung kịch liệt, từng đạo tiếng nổ chấn thiên vang rền, đất rung núi chuyển, không gian bị xé nứt ra từng đạo khe hở. Sóng xung kích khủng bố cày nát mặt đất, toàn bộ hoa cỏ cây cối dưới chân núi đều bị phá sạch, khắp nơi toàn là một mảnh lang tạ.
- A...
Sau một lượt đối xạ, song phương đều có tử thương, vô số đỏ mắt lao vào nhau. Người trên núi đánh xuống, người dưới núi xông lên, rất nhanh liền biến thành giáp lá cà, bắt đầu chém giết máu tanh.
- Ồ?
Lục Ly ngồi trong đại điện, cảm giác được từng hồi đất rung núi chuyển, mặc dù mở ra cấm chế, nhưng mặt đất vẫn không ngừng chấn động.
Hắn nhướng mày, lập tức đình chỉ lĩnh hội, mở cửa phòng đi ra.