Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1935 - Chương 1923: Phá!

Bất Diệt Long Đế Chương 1923: Phá!

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Vừa đi ra, hai tên quân sĩ phía người lập tức giới bị, sợ Lục Ly làm loạn.

Thần niệm Lục Ly quét qua, phát hiện dưới núi đang có rất nhiều người chém giết, thần niệm hắn phát hiện ra Trì Tuấn Phong, liền quay sang hai tên quân sĩ nói:

- Dẫn ta đi gặp điện chủ các ngươi.

Hai tên quân sĩ chỉ phụ trách giám thị Lục Ly, Trì Tuấn Phong cũng không nói không cho phép Lục Ly ra ngoài, thế là bèn dẫn Lục Ly xuống núi.

Trì Tuấn Phong đang ở ngay giữa sườn núi, bên người còn có một số võ giả Đồ Thần Điện, thấy Lục Ly đi xuống, Trì Tuấn Phong khẽ chau mày. Chẳng qua nghĩ đến chuyện Lục Ly từng giết người Nguyệt Luân Cung, hắn liền cũng yên tâm.

- Trì điện chủ, xem ra các ngươi gặp phiền toái?

Lục Ly đi đến bên cạnh Trì Tuấn Phong, đứng cánh vài trượng, tránh miễn Trì Tuấn Phong hiểu lầm. Kẻ sau khẽ gật đầu nói:

- Người Nguyệt Luân Cung đến, đây đã là lần thứ ba.

Lục Ly nhìn lại xuống dưới núi, thấy được bên phía Nguyệt Luân Cung sáng lên một vòng hộ tráo nhỏ yếu. Vòng hộ tráo này có công năng gia trì, quân sĩ Nguyệt Luân Cung ở bên trong đều điên cuồng. Ngược lại người phía Đồ Thần Điện tiến vào trong hộ tráo sẽ có cảm giác bị áp chế.

- Tình hình các ngươi có vẻ không tốt lắm!

Lục Ly nhếch môi, nhìn sang Trì Tuấn Phong nói:

- Các ngươi phải nghĩ cách phá đi pháp trận của kẻ địch, nếu không cứ tiếp tục thế này, tử thương sẽ càng nặng.

- Ta cũng muốn phá lắm chứ...

Trì Tuấn Phong cười khổ nói:

- Đáng tiếc bên phía chúng ta không có nhân tài phá trận, hơn nữa phía Nguyệt Luân Cung lại có một tên cường giả linh hồn một mực thủ hộ hạch tâm pháp trận. Chính vì pháp trận này mà chúng ta đã chết không ít người, vốn thực lực Đồ Thần Điện chúng ta mạnh hơn Nguyệt Luân Cung, nhưng giờ, ai...!

- Sao ngươi không tự mình xuất thủ đi phá trận?

Lục Ly thoáng nghi hoặc hỏi.

- Ha ha!

Vẻ cười khổ nơi khóe miệng Trì Tuấn Phong càng đậm, hắn giải thích nói:

- Cung chủ Nguyệt Luân Cung cực giỏi về thuật ẩn núp, hắn nhất định đang ở gần đó, ta không động thủ còn đỡ, vừa động hắn liền cũng sẽ động. Thực lực chúng ta tương đương nhau, ta giết không chết hắn, nếu ta giết người Nguyệt Luân Cung, hắn tất sẽ đồ sát người chúng ta, đến lúc đó lại sẽ lưỡng bại câu thương.

Lục Ly khẽ gật đầu, sau đó Thiên Tà Châu trong tay chợt sáng lên, Huyết Tiên Đằng xuất hiện, yên ắng tiến vào trong cơ thể Lục Ly rồi thò ra từ dưới chân, men lòng đất chạy dọc xuống.

Huyết Tiên Đằng đã tiến hóa hai lần, hiện tại rất mạnh, có thể dễ dàng thò xúc tu ra xa mấy ngàn dặm, khoảng cách từ đây xuống dưới núi chỉ mấy chục dặm, Huyết Tiên Đằng rất dễ dàng mò tới được bên kia.

- Chủ nhân, pháp trận này không tính quá mạnh, chỉ là một loại pháp trận gia trì và áp chế loại thường thôi.

Huyết Linh Nhi cảm ứng pháp trận kia một phen, rất nhanh liền truyền âm cho Lục Ly. Lục Ly càng thêm tự tin, đảo mắt nhìn sang Trì Tuấn Phong nói:

- Trì điện chủ, ta muốn thực hiện một giao dịch với ngươi.

- Hả?

Tròng mắt Trì Tuấn Phong lóe lên quang mang, trong lòng bùng lên hi vọng, hỏi:

- Lục tiểu ca, ngươi muốn thực hiện giao dịch gì?

- Rất đơn giản!

Lục Ly chỉ xuống phía dưới nói:

- Ta giúp ngươi đánh lui địch nhân dưới kia, điều kiện mà ta cần chỉ là một nơi cư trú, tạm thời ta muốn ở lại Côn Luân Sơn, chờ sau này có chỗ tốt hơn ta sẽ rời đi. Yên tâm, ta không mưu đoạt cơ nghiệp của ngươi, càng sẽ không cướp đoạt địa bàn của ngươi.

Lời này của Lục Ly khiến Trì Tuấn Phong không khỏi có chút xấu hổ, hắn nhìn ánh mắt bình thản kia của Lục Ly, biết mình đã lấy dạ tiểu nhân đo lòng quân tử. Lục Ly khẳng định xuất thân từ đại thế lực hoặc cũng từng gặp qua đại thế lực, Đồ Thần Điện cỏn con này của hắn, Lục Ly còn không để vào mắt.

Trì Tuấn Phong không hổ là hào kiệt một phương, rất nhanh liền điều chỉnh tâm tình, không hề nói nhảm mà trực tiếp gật đầu nói:

- Lục tiểu ca nghĩ nhiều, ngươi là ân nhân cứu mạng của tiểu Hi Nhi, khoan nói ngươi có giúp ta hay không, dù không làm gì thì ngươi muốn ở lại Côn Luân Sơn bao lâu cũng được.

- Đa tạ Trì điện chủ!

Lục Ly chắp tay, chỉ xuống hộ tráo bán trong suốt phía dưới, nói:

- Phá!

Lục Ly vừa chỉ tay, hộ tráo bán trong suốt kia đột nhiên trực tiếp nổ tung, sụp đổ, như thể bọt khí bị ngón tay đâm thủng.

Hoa!

Nhất thời, người Nguyệt Luân Cung ở phía dưới đều giật mình, bên phía Đồ Thần Điện cũng không khỏi cả kinh, sau đó ai nấy đều đại hỉ không thôi. Vốn bọn hắn một mực cảm thấy có một ngọn núi nhỏ đè ép trong lòng, lúc này lại tựa như ngựa hoang mất cương, tất cả đều tinh thần phấn chấn, bắt đầu điên cuồng công kích.

- Ách?

Trì Tuấn Phong và mấy tên cường giả Đồ Thần Điện gần đó đều trợn tròn mắt, đây là thần thông gì? Cách xa mấy chục dặm mà chỉ cần chỉ tay một cái, thần trận phía dưới liền bị phá toang? Chuyện này quả thật quá thần kỳ, trước nay chưa từng nghe thấy qua.

Lục Ly thần sắc hờ hững đứng đó, khoác một bộ thanh bào, mái đầu bạc trắng phất phơ theo gió, mang đến cho đám người Trì Tuấn Phong cảm giác sâu không lường được.

Ông!

Lục Ly chờ giây lát, đợi Huyết Linh Nhi thu hồi, sau đó Thiên Tà Châu lóe lên, Thần Thi hiện ra, lập tức chỉ tay xuống dưới nói:

- Tấn công võ giả chiến giáp màu đen, đồ sát cường giả của đối phương!

- Hả?!

Đám người Trì Tuấn Phong lại hơi ngớ, bởi vì Thần Thi quá kỳ lạ, tuy chỉ là một bộ thi thể, lại mang đến cho chúng nhân cảm giác thần bí khó lường, tựa hồ bên trong cỗ thi thể này cất giấu bí mật động trời và chiến lực khủng bố.

Hưu!

Thần Thi lao vụt xuống, bắn thẳng vào trong đại quân, tốc độ như gió lay chớp giật, không thua gì Thần Linh Thượng Bảng.

Phanh!

Thần Thi vừa lao xuống, lập tức tung quyền nện lên thân một tên võ giả Nguyệt Luân Cung, thân thể võ giả kia run lên, sau đó nổ tung thành mưa máu, Thần Thi thế không thể ngăn, bá đạo đến không cách nào tưởng tượng.

- Hay lắm!

Đám người Trì Tuấn Phong đại hỉ, ánh mắt nhìn Lục Ly càng thêm phần kính nể.

Trước đó lúc cứu Trì Hi Nhi Lục Ly hình như từng thả ra một bộ xương khô, lúc này lại thả ra một cỗ thi thể, rốt cục trên thân Lục Ly còn có bao nhiêu bảo vật?

Bình Luận (0)
Comment