Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần Thi đã được Huyết Linh Nhi luyện hóa tương đối lâu, đại bộ phận thần trận bên trong đều đã bị phá mở, chỉ còn lại một pháp trận hạch tâm sâu bên trong là chưa được phá giải.
Vốn chiến lực Thần Thi có thể sánh ngang với phủ quân, đoạn thời gian này Huyết Linh Nhi phá giải thêm một chút pháp trận, trấn áp Thần Linh Thượng Bảng hẳn là không vấn đề. Nếu phá giải được pháp trận hạch tâm sau cùng, chắc sẽ có thể trấn áp Đại Năng Thần Giới bình thường.
Mấy ngàn người dưới kia về cơ bản đều là Thần Linh bình thường, trưởng lão mạnh nhất cũng chỉ tương đương với Thần Linh Thượng Bảng. Bởi thế Thần Thi ở trong đó không khác gì ác lang xông vào giữa bầy cừu.
Thật ra hiện tại chiến lực Thần Thi cũng chỉ sánh ngang Thần Linh Thượng Bảng, võ giả Đồ Thần Điện lao xuống khi nãy cũng có một ít là Thần Linh Thượng Bảng.
Khác biệt nằm ở năng lực phòng ngự của Thần Thi!
Có Thần Linh Thượng Bảng nào dám xông ngang đụng thẳng, không chút kiêng dè xung sát như Thần Thi?! Thần Linh khác xông vào dù có thể đồ sát một mảnh, lại cũng sẽ bị thương, nhưng Thần Thi thì không.
Lực phòng ngự của Thần Thi quá mức khủng bố, không nói Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, riêng công kích từ Đại Năng Thần Giới thì nó có thể tùy tiện ngăn đỡ được. Bởi thế Huyết Linh Nhi không hề có chút lo lắng nào, thoải mái điều khiển Thần Thi cường hành xông đâm trong đại quân, một đường không ngừng đồ sát.
Lực chấn nhiếp cực mạnh!
Đám người Nguyệt Luân Cung vây quanh Thần Thi, liên tục phát động tấn công, lại nhận ra không cách nào hủy đi dù chỉ một mảnh lân giáp trên thân Thần Thi, sĩ khí lập tức hạ thấp, rất nhiều người không giấu được vẻ kinh hoảng.
Vốn đại trận bị phá mất, sĩ khí đã trượt xuống, lúc này không ít người đã sinh tâm thoái ý. Trái lại, sĩ khí bên phía Đồ Thần Điện đại chấn, bên lên bên xuống, nhất thời phía Nguyệt Luân Cung tử thương nghiêm trọng, chỉ sau mấy chục nhịp thở đã chết vài trăm người.
Ô ô ô!
Nơi xa truyền đến từng hồi tiếng kèn lệnh trầm thấp, quân sĩ Nguyệt Luân Cung lập tức như trút được gánh nặng, dồn dập lui nhanh ra sau. Đồ Thần Điện lại lần nữa xung giết, lưu lại bảy mươi, tám mươi ngươi, sau đó cũng rút về.
- Điện chủ!
Mấy tên trưởng lão thần sắc hưng phấn bay về, đây là lần đầu tiên đại thắng trong mấy lần đại chiến với Nguyệt Luân Cung, khó trách đám người này lại kích động và hưng phấn như thể.
Lục Ly vẫy tay triệu hồi Thần Thi, thu lại, sau đó quay sang Trì Tuấn Phong khẽ gật đầu một cái, tung người bay vụt ra sau, về lại trong gian phòng tiếp tục bế quan.
Màn đêm buông xuống, Đồ Thần Điện tổ chức yến hội, chúc mừng đại thắng, Trì Tuấn Phong phái người đi mời Lục Ly, kết quả Lục Ly không nguyện ý đi ra.
Trì Tuấn Phong hết cách, đành phải để Trì Hi Nhi đi mời Lục Ly, lần này Lục Ly nể mặt, nắm tay Trì Hi Nhi đi ra.
Nhìn thấy Trì Hi Nhi Lục Ly liền nghĩ đến Bàn Nhược, trên thân Trì Hi Nhi còn có một loại đặc chất, vô cùng đơn thuần thiện lương, có thể khiến người bất giác thân cận nàng, yêu thương nàng.
Trì Hi Nhi cũng có ấn tượng rất tốt với Lục Ly, lần này Lục Ly giúp Đồ Thần Điện đánh lui cường địch, ở trong mắt Trì Hi Nhi, vị đại ca ca Lục Ly này là người lợi hại nhất, ở cùng một cấp bậc với phụ thân nàng. Trẻ nhỏ thích sùng bái cường giả, cộng với vẻ hiền từ trong mắt Lục Ly khiến nàng càng thêm thân cận.
Đám trưởng lão và thống lĩnh Đồ Thần Điện đều rất khách khí với Lục Ly, trong mắt bọn hắn, Lục Ly là một cường giả thần bí mà cường đại. Nhất là chỉ tay vào hư không một cái liền phá tan pháp trận Nguyệt Luân Cung, chính điều này khiến ánh mắt ai nấy nhìn Lục Ly đều mang một tia sùng kính.
Lục Ly vẫn ngồi đó, không kiêu ngạo không hèn mọn, đối đãi với bất kỳ người nào cũng có cảm giác bình thản như nước, chỉ khi tiếp xúc Trì Hi Nhi mới sẽ lộ ra ý cười chân thành, thỉnh thoảng còn đưa qua cho Trì Hi Nhi một ít thịt nướng.
Trì Hi Nhi ăn đến miệng đầy dầu mỡ, mặt mũi lem luốc hết cả, lâu lâu lại quay sang cười toét miệng với Lục Ly, rất là đáng yêu.
Cơm no rượu say, Lục Ly đi về, Trì Hi Nhi muốn cùng theo đưa tiễn. Lục Ly quay sang nhìn Trì Tuấn Phong một cái, kẻ sau khẽ cười, lại không nói gì thêm.
Lúc này Trì Tuấn Phong đã hoàn toàn yên tâm về Lục Ly, Lục Ly đánh giết nhiều người Nguyệt Luân Cung như vậy, rõ ràng không phải gian tế được Nguyệt Luân Cung phái tới. Ở U Yến chi địa cũng chưa từng nghe nói qua về người này, bởi thế rất có thể Lục Ly đúng là mới đến đây từ Thần Giới.
Lục Ly khí độ bất phàm, hẳn là xuất thân đại thế lực, hắn đối với Trì Hi Nhi cũng rất tốt, ánh mắt nhìn Trì Hi Nhi không giấu được vẻ yêu chiều. Điểm này Trì Tuấn Phong có thể nhìn ra được, bởi thế mới yên tâm để cho Trì Hi Nhi đi theo Lục Ly đùa.
- Tiểu Hi, mẫu thân ngươi đâu? Sao không thấy được mẫu thân ngươi?!
Trên đường đi về, Lục Ly hiếu kỳ dò hỏi, theo lý mà nói, yến hội hôm nay mẫu thân Trì Hi Nhi phải có mặt mới đúng. Dù không có mặt, lúc này hẳn cũng sẽ phái người đón về Trì Hi Nhi!
- Mẫu thân ta không ở chỗ này!
Nói đến đây, ánh mắt Trì Hi Nhi thoáng ảm đạm, trên mặt lộ ra vẻ nhớ nhung, nàng cúi đầu nói:
- Ông ngoại không cho mẫu thân ở chung với mẫu thân, đưa mẫu thân mang về Thiên Đế Sơn. Ông ngoại là phó cung chủ Thiên Đế Cung, lúc trước mẫu thân len lén tiếp xúc với phụ thân, ông ngoại nghe nói xong thiếu chút giết đi phụ thân. Là mẫu thân lấy cái chết bức bách ông ngoại mới không động thủ, chỉ là sau đó mẫu thân lại bị mang về...
Trì Hi Nhi nói nói một lúc, mắt đỏ au, Lục Ly nhìn mà không khỏi đau lòng, đưa tay sờ sờ đầu Trì Hi Nhi nói:
- Tiểu Hi Nhi đừng buồn, chí ít mẫu thân ngươi còn sống, từ lúc ta sinh ra mẫu thân liền đã qua đời, ta chưa từng được gặp qua mẫu thân!
- Ừm, Hi Nhi không buồn!
Trì Hi Nhi siết chặt nắm tay nhỏ nhắn, ánh mắt dần trở nên kiên nghị, ngước mắt nhìn Lục Ly nói:
- Phụ thân nói ta cố gắng tu luyện, chỉ cần ta trở nên cường đại, sau này liền có thể tới Thiên Đế Cung đón mẫu thân về. Phụ thân cũng sẽ cố gắng trở nên cường đại, đến lúc đó ông ngoại sẽ không ngăn trở gia đình chúng ta đoàn tụ nữa. Lục ca ca, ngươi cũng đừng buồn...