Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ha ha!
Lục Ly ôn nhu vuốt má Trì Hi Nhi, ngồi xổm xuống nói:
- Thế tiểu Hi Nhi quay về tu luyện đi, đại ca ca cũng phải tu luyện. Chúng ta cùng nhau cố gắng mạnh lên, sau đó đánh chạy người xấu, đón về mẹ ngươi.
- Vâng!
Trì Hi Nhi nhoẻn miệng cười, sau đó vui sướng chạy trở về, nửa đường còn đứng lại quay đầu phất phất tay. Lục Ly đưa mắt nhìn theo Trì Hi Nhi rời đi, đợi khuất bóng hẳn mới quay đầu đi về gian phòng, mở ra cấm chế.
Hôm nay ra tay thật ra là điều tương đối nguy hiểm, bởi vì Thần Thi có lẽ sẽ bị người nhận ra, rốt cuộc tạo hình nó quá mức đặc thù. Bên phía Thần Giới lại không phải không có người biết Thần Thi, chí ít Dực Thần và Man Thần Vu Thần đã biết, đến lúc đó rất có khả năng sẽ truyền ra, bị người biết được hắn đang ở chỗ này.
Đương nhiên khả năng đó tương đối nhỏ, dù bị biết được, trừ phi Thần Tượng Tông phái một tên Thần Giới Chí Tôn yên ắng lẻn vào, ám sát hắn sau đó rời đi.
Theo như lời Lung đạo nhân, Thần Giới Chí Tôn không thể tiến vào U Yến chi địa, nếu không sẽ bị Cửu Đại Thần Vương liên thủ tập sát.
Lục Ly đang thoải mái nương náu tại Đồ Thần Điện, hắn định nhân thời gian này đề thăng thực lực lên một chút, đồng thời nghe ngóng thêm tình hình bên ngoài, sau đó rời đi cũng không muộn.
Bởi thế hắn nhất định phải bảo vệ Đồ Thần Điện, nếu Đồ Thần Điện bị Nguyệt Luân Cung tiêu diệt, hắn biết an thân ở chỗ nào? Cộng thêm hắn thật lòng yêu thương Trì Hi Nhi, nếu Đồ Thần Điện bị diệt, Trì Hi Nhi cũng chỉ còn nước theo chân Trì Tuấn Phong lưu lãng tứ xứ.
- Thôi không nghĩ nữa!
Chuyện đã làm rồi, Lục Ly sẽ không hối hận, thế là hắn lập tức tiến vào trạng thái Không Linh để bắt đầu bế quan, toàn lực cảm ngộ thần thuật Không Gian Liệt.
Chỉ có cảm ngộ Không Gian Liệt, hắn mới có thể tiến một bước thử lĩnh hội loại thần thông khủng bố như của không gian Thần thú, đồng thời thăng cấp cho Sát Đế chân ý.
Thần thuật Không Gian Liệt tương đối phức tạp, đây là một loại thần thuật thượng cổ, có liên quan đến một ít pháp tắc không gian, Lục Ly còn cảm nhận được vận vị một tia chân ý ở bên trong.
Lục Ly một bên tu luyện thần lực, một bên luyện hóa đan dược linh hồn, thần lực và linh hồn là hai khía cạnh nhất định phải đề thăng, đây là cơ sở và bản nguyên. Nếu không dù ngươi có cảm ngộ được chân ý cường đại cũng không cách nào phóng thích ra.
Tựa như thần thuật Phi Độ Hư Không, đây là một loại thần thuật rất lợi hại, nhưng bởi vì linh hồn Lục Ly quá yếu, mới đầu chỉ có thể phóng thích một lần, hơn nữa còn cực kỳ thống khổ. Hiện tại linh hồn dần trở nên cường đại, mới có thể liên tục phóng thích nhiều lần.
Đoạn thời gian này Nguyệt Luân Cung thành thật đi nhiều, có thể là e sợ Lục Ly thực lực cường đại, thần thông quỷ dị, nên mới không dám tiếp tục đến gây chuyện.
Lục Ly an nhàn ở lại trong Đồ Thần Điện, ngày thường bế quan tu luyện, thỉnh thoảng bồi cùng Trì Hi Nhi dạo quanh Côn Luân Sơn. Trừ Trì Hi Nhi, đối với những người Đồ Thần Điện còn lại Lục Ly đều không mấy thân cận, ngữ khí khá là lạnh lùng, điều này khiến Trì Tuấn Phong càng thêm yên tâm. Nếu thái độ Lục Ly với ai trong Đồ Thần Điện cũng tốt cả, vậy liền có hiềm nghi thu mua nhân tâm. Bây giờ Lục Ly có muốn ở lại bao lâu hắn cũng không để ý.
Bốn tháng trôi qua, Nguyệt Luân Cung một mực không thấy có động tĩnh, Trì Tuấn Phong lại không buông lỏng cảnh giác. Hắn biết Nguyệt Luân Cung sẽ không bỏ qua, bởi vì linh mạch bọn hắn đang chiếm giữ quá quan trọng, mỗi tháng có thể kiếm được không ít thần nguyên, Nguyệt Luân Cung nhất định sẽ không từ bỏ tham vọng ra tay tranh đoạt.
Mấy tháng nay, Lục Ly chưa từng thấy hay nghe nói qua về mẫu thân Trì Hi Nhi, ông ngoại nàng cũng chưa từng xuất hiện. Xem ra ông ngoại nàng rất có thành kiến với Trì Tuấn Phong ý, bằng không đã không ngăn cản mẫu thân trở về gặp Trì Hi Nhi.
Huyết Linh Nhi bắt đầu phá giải pháp trận trong Thần Thi, đã dần có chút tiến triển. Lục Ly cảm ngộ thần thuật Không Gian Liệt cũng có tiến bộ nhất định, miễn cưỡng tính là nhập môn, đại thành phỏng chừng chỉ còn là vấn đề thời gian.
Thời gian lại đi qua hai tháng, người Nguyệt Luân Cung lần nữa ngo ngoe muốn động. Trì Tuấn Phong sau khi được đến tin tức, lập tức phái ra lượng lớn trinh sát, giám thị nhất cử nhất động của phía Nguyệt Luân Cung.
Có Lục Ly ở đây, Trì Tuấn Phong có thêm không ít lòng tin, Lục Ly nhìn có vẻ sâu không lường được, thực lực khả năng không thấp như vẻ bề ngoài. Rất có thể là ẩn tàng khí tức, vạn nhất là cường giả siêu cấp, vậy thì cần gì phải sợ một thế lực cỏn con như Nguyệt Luân Cung.
Mấy ngày sau, người Nguyệt Luân Cung xuất động, hơn nữa còn xuất động hơn ba ngàn người, ùn ùn kéo thẳng tới Côn Luân Sơn. Trì Tuấn Phong lập tức triệu tập toàn bộ thành viên, tùy thời chuẩn bị tác chiến.
Chẳng qua...
Lần này Nguyệt Luân Cung hành quân rất chậm, đi đến Côn Luân Sơn mất nguyên nửa ngày. Lại cũng không tới ngay dưới Côn Luân Sơn mà khi còn cách chừng mấy trăm dặm thì hạ trại tại chỗ, bố trí pháp trận.
Sự tình khác thường tất có trá....
Trì Tuấn Phong đứng trên Côn Luân Sơn nhíu mày suy tư, mãi lúc sau hắn mới chợt hồi thần, khua tay nói:
- Lâm thống lĩnh, ngươi lập tức dẫn người tới chỗ long mạch xem xem.
Lâm thống lĩnh mang theo ba người bay vút mà đi, long mạch cách Côn Luân Sơn không xa, bên kia thường xuyên đồn trú một nhóm quân sĩ, Trì Tuấn Phong còn bố trí mấy đại trận ở chỗ này.
Chỉ nửa canh giờ sau, Lâm thống lĩnh đã chạy vội đi về, thần sắc phẫn nộ quỳ gối trước mặt Trì Tuấn Phong nói:
- Điện chủ, xảy ra chuyện, phía Tử Nhật Phủ xuất động toàn bộ cường giả, long mạch đã bị bọn hắn công hạ, người chúng ta đều bị chém giết.
- Tử Nhật Phủ?
Trì Tuấn Phong lập tức bạo nộ, Tử Nhật Phủ là một tiểu thế lực phụ cận, so với Đồ Thần Điện thì nhỏ hơn rất nhiều. Bình thường thấy người Đồ Thần Điện đều cung cung kính kính, lần này lại dám động thủ tấn công long mạch, còn giết sạch người của hắn.
Rất rõ ràng!
Tử Nhật Phủ và Nguyệt Luân Cung đã liên hợp với nhau, người Nguyệt Luân Cung từ chính diện hấp dẫn chú ý của Đồ Thần Điện. Tử Nhật Phủ thì từ cạnh bên yên ắng động thủ, công phá đại trận, chiếm giữ long mạch.