Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Long mạch là mệnh căn của Đồ Thần Điện, hàng năm nơi đó có thể sản xuất rất nhiều tinh thạch, không có long mạch này, căn cơ Đồ Thần Điện sẽ hủy mất. Không thể cung cấp tài nguyên tu luyện cho thủ hạ, đám người dưới này dựa vào cái gì mà bán mạng cho ngươi?
- Làm sao bây giờ?
Trì Tuấn Phong không khỏi đau đầu, đây là dương mưu đường đường chính chính của Nguyệt Luân Cung. Nếu hắn dẫn người đến cướp lại long mạch, người Nguyệt Luân Cung liền sẽ đánh lên Côn Luân Sơn, công phá tổng bộ. Nhưng nếu bọn hắn bất động, đợi khi Nguyệt Luân Cung bố trí xong pháp trận ở chỗ long mạch, sau này muốn cướp về, Đồ Thần Điện phải trả ra cái giá cực lớn.
- Điện chủ, chúng ta dẫn đội đi lấy lại long mạch, ngươi tọa trấn ở chỗ này!
- Đúng đúng, đám nhãi nhép Tử Nhật Phủ, ta phải xé xác bọn hắn, không ngờ chúng lại dám ngấm ngầm xuống tay?
- Điện chủ hạ lệnh đi, cùng lắm thì liều cá chết lưới rách, dù chết ta cũng phải diệt đám khốn khiếp Tử Nhật Phủ và Nguyệt Luân Cung!
Mấy tên trưởng lão phẫn nộ kêu gào, trong mắt ai nấy đều chất đầy hồng quang và sát khí. Một thế lực cỏn con như Tử Nhật Phủ lại dám hạ độc thủ với bọn hắn, điều này khiến đám trưởng lão đều phát điên.
- Đừng xung động!
Trì Tuấn Phong khoát tay nói, vạn nhất long mạch là cạm bẫy thì sao? Đám trưởng lão này kéo tới đó mà gặp bất trắc, Đồ Thần Điện liền đi đứt, chỉ dựa vào mình hắn sao có thể chống đỡ được.
- Phụ thân!
Trì Hi Nhi chạy ra, nghe được chúng nhân nói chuyện, nàng khẩn trương siết lấy mép váy nói:
- Hay là, ta đi nhờ Lục ca ca ra tay giúp đỡ? Lục ca ca rất lợi hại.
Ánh mắt đám trưởng lão không khỏi sáng lên, Trì Tuấn Phong lại có chút xấu hổ, rốt cuộc Lục Ly chỉ tạm nương nhờ ở đây, không đòi hỏi tài nguyên của Đồ Thần Điện. Lần trước đã giúp rất nhiều, giờ còn muốn đi mời hắn tiếp?... đương nhiên trong lòng Trì Tuấn Phong cũng hi vọng Lục Ly tương trợ, chỉ là mặt mũi có chút thẹn ngượng mà thôi.
Thấy bộ dạng do dự không quyết của Trì Tuấn Phong, Trì Hi Nhi chạy vụt ra, lao thẳng đến gian phòng Lục Ly, thần lực quán chú dùng sức nện lên cửa phòng.
Rất nhanh, Lục Ly đẩy cửa đi ra, thấy Trì Hi Nhi thần sắc gấp gáp, vội ngồi xổm xuống mỉm cười nói:
- Sao thế, Tiểu Hi, đừng gấp, có việc cứ nói từ từ.
- Người xấu đến rồi!
Trì Hi Nhi chỉ ra bên ngoài nói:
- Người xấu Nguyệt Luân Cung tới, hình như còn có cả người xấu Tử Nhật Phủ. Phụ thân rất đau đầu, ta muốn xin đại ca ca hỗ trợ, phụ thân không tiện mở miệng nhờ vả.
Lục Ly khẽ cười, Trì Tuấn Phong đúng là không tiện hạ mình đi cầu người, hắn cũng không có gì do dự, nắm lấy tay Trì Hi Nhi nói:
- Đi thôi, xem xem tình hình thế nào!
- Đa tạ Lục ca ca, ngươi tốt nhất!
Trì Hi Nhi nhảy lên, hôn lên má Lục Ly một cái, Lục Ly nhếch môi cười khẽ, dắt nàng đi ra bên ngoài.
Từ đằng xa, Trì Tuấn Phong thấy Lục Ly nắm tay Trì Hi Nhi đi đến, sắc mặt có chút xấu hổ, đợi Lục Ly tới liền chắp tay nói:
- Lục tiểu ca, việc này...
- Không cần nhiều lời!
Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi nói:
- Nể mặt tiểu Hi Nhi, ta sẽ không trơ mắt nhìn Đồ Thần Điện bị diệt đâu. Chỉ cần là chuyện trong khả năng, ta sẽ tận lực, nói qua một chút về tình hình hiện tại đi.
Trì Tuấn Phong không tiếp tục nói nhảm, đại khái giới thiệu qua một lượt về tình hình, Lục Ly trầm ngâm thoáng chốc, sau đó nói:
- Các ngươi không thể động, cứ ở lại tọa trấn Côn Luân Sơn. Lần này rõ ràng là kẻ địch muốn dụ rắn ra khỏi hang, các ngươi vừa rời đi, Côn Luân Sơn e là giữ không được.
Trì Tuấn Phong và mấy tên trưởng lão đều như có điều suy nghĩ, một tên trưởng lão cuống lên, hỏi:
- Thế này không được, thế kia cũng không xong, Lục tiểu huynh đệ, ngươi nói xem, giờ phải làm sao?
- Dễ thôi!
Lục Ly nhún vai nói:
- Các ngươi tọa trấn ở đây, đừng động, ta một mình tới chỗ long mạch bên kia, giúp các ngươi cướp về long mạch là xong.
Đừng nói Trì Hi Nhi cầu Lục Ly, dù không cầu Lục Ly cũng sẽ ra tay tương trợ, đương nhiên là trong phạm vi khả năng cho phép.
Nguyệt Luân Cung hay Tử Nhật Phủ cỏn con không phải là uy hiếp quá lớn đối với Lục Ly, Nguyệt Luân Cung cũng như Đồ Thần Điện, chỉ có một tên Đại Năng Thần Giới, Tử Nhật Phủ thậm chí còn không có. Lại nói dù có thì đã làm sao? Cùng lắm là Lục Ly lại tiêu tốn thêm một viên Lôi Thần Nộ mà thôi.
Đồ Thần Điện mà bị hủy diệt, Trì Hi Nhi chỉ có hai kết cục, hoặc là trở lại bên người mẫu thân, hoặc là đi theo phụ thân lang bạt. Từ nhỏ nàng đã lớn lên bên cạnh Trì Tuấn Phong, nếu phải tới chỗ mẫu thân chắc nàng sẽ rất buồn.
Con người Lục Ly chính là như vậy, với người hắn nhìn thuận mắt, hắn sẽ dốc hết tất cả, đừng nói chỉ giết giúp mấy tên. Lại nói chính hắn cũng cần một hoàn cảnh an tĩnh để tu luyện đề thăng thực lực, Côn Luân Sơn là một lựa chọn không sai.
Còn về vì sao lại muốn hành động một mình, có hai nguyên nhân, một là rất rõ ràng đối phương đang cố ý dẫn rắn ra khỏi hang, sở dĩ càng nhiều người ở lại, Côn Lôn Sơn sẽ càng được an toàn. Hai là hắn không cần giúp đỡ, nhiều thêm một hai tên Thần Linh Thượng Bảng cũng chẳng mấy nghĩa lý. Nếu hắn không phải đối thủ của võ giả bên phía Tử Nhật Phủ, bên này có phái thêm bao nhiêu người đi qua đều không thay đổi được gì.
Nhìn bộ dạng tự tin của Lục Ly, Trì Tuấn Phong yên tâm, hắn trịnh trọng chắp tay nói:
- Đa tạ Lục tiểu ca, không nói mấy lời khách khí nữa, Trì mỗ cảm kích ở trong lòng.
- Tiểu Hi, cùng theo cha ngươi đi!
Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi, hỏi rõ ràng vị trí long mạch, sau đó một thân một mình chạy về phía sơn mạch bên trái. Đi đến nửa đường, xác định xung quanh không có ai, lập tức sử dụng Linh Ẩn Chiến Giáp, yên ắng tiềm hành xuống núi.
Linh Ẩn Chiến Giáp không phải Siêu Cấp Đại Năng hoặc cường giả linh hồn thì không cách nào phát hiện ra được, dưới núi tuy có truy sát Nguyệt Luân Cung, nhưng đám này thì làm sao có thể phát hiện Lục Ly?
Lục Ly nhẹ nhàng vượt qua vòng vây, một đường tiến thẳng về phía long mạch.