Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1945 - Chương 1933: Thiên Ngục Trận

Bất Diệt Long Đế Chương 1933: Thiên Ngục Trận

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nghe được lời mang theo sát khí đằng đằng này của Lục Ly, mặc dù khí tức hắn không quá mạnh, sát khí lại nồng đậm dị thường. Bốn người vội trùng trùng gật đầu, Hỉ Bá nói:

- Đây là tự nhiên, chúng ta đều sẽ tuân lệnh điện chủ.

- Thứ hai!

Lục Ly tiếp tục nói:

- Bình thường mọi sự vụ lớn nhỏ trong điện không được tới phiền ta, mấy người các ngươi quản lý cho tốt là được, xảy ra sai sót gì, ta cũng sẽ giết người!

- Vâng!

Đám người Hỉ Bá lập tức khom lưng lĩnh mệnh, Lục Ly nói vậy ngược lại khiến bọn hắn không khỏi mừng thầm. Lục Ly không quản sự, đồng nghĩa với Đồ Thần Điện là của bốn người bọn hắn, tất cả tài nguyên đều được bốn người mặc ý chi phối.

- Thứ ba!

Lục Ly dừng một lúc rồi nói tiếp:

- Nếu có nơi tốt hơn, ta sẽ có thể rời đi bất cứ lúc nào, đến lúc đó các ngươi tuyệt đối không được nói nhảm.

- Ách?

Bọn Hỉ Bá thoáng ngập ngừng, Lục Ly có thể rời đi bất cứ lúc nào? Điều này khiến trong lòng chúng nhân như đánh trống, nếu việc này mà truyền ra, đến lúc đó Đồ Thần Điện nhất định sẽ quân tâm bất ổn.

- Được rồi !

Đám Hỉ Bá nhìn nhau mấy lần, cuối cùng đều gật đầu đành chịu. Lục Ly muốn đi ai có thể cường hành lưu hắn lại? Hắn nguyện ý lưu lại, chí ít sẽ chống đỡ được áp lực từ Nguyệt Luân Cung, Đồ Thần Điện sẽ có vài ba năm yên ổn.

- Điện chủ ngồi tạm!

Đám Hỉ Bá dùng ánh mắt trao đổi một cái, sau đó Hỉ Bá đứng ra nói:

- Chúng ta đi an bài, thông báo chuyện này cho mọi người, ta nghĩ rất nhiều người nghe được tin này đều sẽ cao hứng, nguyện ý lưu lại.

- Không cần tận lực thuyết phục!

Lục Ly bá đạo khoát tay chặn lại:

- Tin tưởng lời ta thì ở lại, không tin tưởng ta cũng không cần cưỡng ép, phát một ít thần nguyên để bọn hắn rời đi. Ta cần một đám thủ hạ tuyệt đối trung thành, ta cũng cam đoan chỉ cần ngày nào ta còn ở đây, Nguyệt Luân Cung tuyệt đối không công lên được Côn Luân Sơn.

Rất nhanh, tin tức Lục Ly làm điện chủ truyền ra, nhất thời đa số người Đồ Thần Điện vui mừng khôn xiết, rốt cuộc đã ở trong Đồ Thần Điện nhiều năm vậy rồi, đại bộ phận đều có cảm tình với nơi này.

Rời khỏi Đồ Thần Điện, bọn hắn cần gia nhập thế lực khác, dám làm độc hành hiệp ở U Yến chi địa, về cơ bản bằng với đi tự sát. Gia nhập thế lực còn lại, quay về làm bang chúng bình thường? Khả năng còn sống khổ hơn cả bây giờ.

Đương nhiên cũng có người nghi ngờ, thậm chí có người lan truyền thuyết âm mưu, nói liệu có phải Lục Ly sớm đã muốn mưu đoạt cơ nghiệp Đồ Thần Điện? Ngoài ra, tính cách Lục Ly khá lạnh lùng, vạn nhất làm điện chủ sẽ thành một tên bạo quân thì sao?

Còn có một số người hoài nghi chiến lực Lục Ly, bởi vì khí tức Lục Ly không phải quá đặc biệt cường đại, vạn nhất Lục Ly đấu không lại Nguyệt Ảnh, đến lúc đó rất nhiều người sẽ bị liên lụy mà chết.

Một bộ phận người lựa chọn rời đi, điểm này Lục Ly đã nói rất rõ ràng, không nguyện ý theo hắn có thể lập tức rời đi. Hai điều thiết luật Lục Ly ban bố bọn hắn cũng biết, thế nên đi rất dứt khoát.

Hỉ Bá nói chuyện Lục Ly nguyện ý lưu lại cho Trì Hi Nhi, thần sắc Trì Hi Nhi chấn phấn hẳn lên, lập tức tìm đến Lục Ly.

- Lục ca ca, nếu ngươi muốn đi, không cần cố kỵ Hi Nhi!

Trì Hi Nhi tròng mắt đỏ ngầu nhìn Lục Ly nói:

- Ngươi đã trợ giúp Hi Nhi đủ nhiều, Hi Nhi không muốn thiếu nợ ngươi thêm nữa.

Nhìn thân hình gầy yếu nhỏ nhắn, nhìn gương mặt còn chưa lau hết nước mắt kia, trên mặt Lục Ly thoáng hiện lên ý cười nhu hòa, nói:

- Không hoàn toàn là bởi vì ngươi, Lục ca ca cũng cần một nơi để tu luyện, ở Côn Luân Sơn này ta rất thoải mái. Hi Nhi đừng lo, cha ngươi không có ở đây, nhưng ca ca vẫn còn, ta sẽ không cho phép bất cứ kẻ nào thương tổn đến ngươi.

- Cảm ơn ca!

Lần này Trì Hi Nhi không gọi “Lục ca ca” mà chỉ gọi một chữ ca, ngữ khí thân cận lên nhiều. Mặc dù Lục Ly lớn tuổi hơn nàng không ít, nhưng nhìn Lục Ly có vẻ vẫn rất trẻ, càng giống như một vị đại ca ca.

- Ngươi phải kiên cường!

Lục Ly xoa đầu Trì Hi Nhi nói:

- Mỗi ngày ở U Yến chi địa lại có không ít người chết đi, chúng ta thân làm võ giả, liền nên xem nhẹ sinh tử. Ngươi phải nỗ lực tu luyện báo thù cho cha, còn phải trở nên càng mạnh để sau này tới Thiên Đế Phong nói cho ông ngoại ngươi biết, năm đó hắn sai rồi!

- Ừm!

Trì Hi Nhi trùng trùng gật đầu, sau đó dứt khoát xoay người rời đi, dánh hình đơn bạc mà yếu đuối, bóng lưng lại thẳng tắp dị thường.

Ngày thứ hai, Lục Ly triệu tập tất cả bang chúng, tổng cộng khoảng hai ngàn người, trước kia Đồ Thần Điện có bốn ngàn người, mấy lần đại chiến chết mất một phần, hôm qua lại chạy một phần, giờ chỉ còn lại những người này.

- Ta cũng không nhiều lời!

Lục Ly thần sắc lạnh lùng liếc nhìn hai ngàn người trên quảng trường, trầm giọng nói:

- Bắt đầu từ hôm nay, ta chính là điện chủ Đồ Thần Điện, nếu có ai không phục, hiện tại có thể rời đi, ta đưa tặng một ngàn thần nguyên!

Toàn trường không ai lên tiếng, cũng không ai dám động, khí trường Lục Ly rất mạnh, không hề yếu thua Trì Tuấn Phong. Mặc dù khí tức không mạnh, khí tràng lại đủ cường đại, cộng thêm trước đó Lục Ly từng giết nhiều cường giả như vậy, trong lòng chúng nhân đều cảm thấy đây là một vị cường giả.

- Rất tốt!

Lục Ly vung tay hô nói:

- Không ai đi, sau này các ngươi đều là huynh đệ của Lục Lẫm ta, sau này chúng ta vinh nhục cùng hưởng, hoạn nạn cùng chia, phú quý cùng tồn.

Người phía dưới cùng giơ tay lên đồng thanh hô to:

- Vinh nhục cùng hưởng, hoạn nạn cùng chia, phú quý cùng tồn!

Hai ngàn người cùng theo hét lớn, tiếng kêu chấn thiên động địa, vang vọng tầng mây.

Hô tận mười mấy tiếng, Lục Ly giơ tay đè ép xuống, toàn trường lập tức an tĩnh lại, hắn nói tiếp:

- Nguyệt Luân Cung nhiều lần khiêu khích tấn công, Trì điện chủ bị sát hại tàn nhẫn, thù này chúng ta không thể nào quên, cục tức này chúng ta không thể nuốt xuống. Cho nên mục tiêu lớn nhất trong thời gian này của chúng ta chính là công hạ Nguyệt Luân Cung, đánh giết Nguyệt Ảnh, báo thù cho Trì điện chủ, các ngươi có lá gan này không?

Bình Luận (0)
Comment