Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thứ võ giả U Yến chi địa không sợ nhất chính là chém giết, bởi vì đây là chuyện nhiều quá thành quen, ngày ngày đều xảy ra. Lục Ly thiêu đốt lên nhiệt huyết trong lòng chúng nhân, toàn trường lần nữa rống giận:
- Báo thù, báo thù!
Để chúng nhân hô một lúc, sau đó Lục Ly lần nữa giơ tay đè xuống, liếc mắt nhìn quanh một lượt nói:
- Muốn báo thù, bằng vào chiến lực các ngươi thì còn chưa đủ, bởi thế các ngươi nhất định phải mạnh lên. Ta chuẩn bị phong sơn một năm, lấy ra toàn bộ thần tài Đồ Thần Điện đi đổi lấy đan dược linh dược cần thiết cho các ngươi tu luyện, cho các ngươi đề thăng chiến lực. Một năm sau chúng ta xuất binh, kiếm chỉ Nguyệt Luân Cung!
- Ách?
Nghe được lời này của Lục Ly, sắc mặt Hỉ Bá và ba tên trưởng lão đều đen lại, kỳ thực mục đích bọn hắn lưu lại đây chính là muốn ngấp nghé tài phú của Đồ Thần Điện và tinh mạch long mạch sản xuất ra. Giờ Lục Ly lại cầm hết thảy đi bán, giúp cho đám bang chúng đề thăng chiến lực...
Lục Ly lạnh lùng quét nhìn, bốn người Hỉ Bá vội vàng cúi đầu xuống, nếu chọc giận Lục Ly, vậy thì chết chắc. Trước đó Lục Ly cũng đã nói rồi, dám ngỗ nghịch ý chí hắn, giết không cần luận.
Bang chúng phía dưới lại đều hoan hỉ không thôi, bởi vì trước đây Đồ Thần Điện chỉ cấp cho bọn hắn chút ít tài nguyên và bổng lộc, giờ Lục Ly lại cầm hết thần nguyên đi mua sắm lượng lớn đan dược linh dược, trực tiếp giúp bọn hắn tăng lên chiến lực...
Mục đích gia nhập thế lực là gì? Chẳng lẽ chỉ để bán mạng giúp người khác? Còn không phải là vì tài nguyên, vì đề thăng chiến lực?
Ánh mắt chúng nhân nhìn Lục Ly bất giác nóng lên, đi theo lão đại này không chỉ có canh uống, tựa hồ còn có thịt ăn...
- Triệu Hỉ!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, Hỉ Bá vội vàng vượt qua đám đông bước ra, khom lưng nói:
- Điện chủ, có thuộc hạ!
Lục Ly mặt không biểu tình hạ lệnh:
- Sau này ngươi chính là trưởng lão nội vụ, tổng quản tạp vụ trong điện, nếu dám tham ô dù chỉ một viên thần nguyên, tự gánh lấy hậu quả!
Nội tâm Hỉ Bá khẽ run lên, lần nữa khom lưng nói:
- Thuộc hạ lĩnh mệnh.
- Trần Nhạc!
Lục Ly nhìn sang một tên trưởng lão khác nói:
- Ngươi là trưởng lão Chiến Đường, phụ trách tác chiến, thủ vệ Côn Luân Sơn long mạch và các sự vụ liên quan...
- Trương Vân, ngươi là trưởng lão Tình Báo Đường, trừ phương diện tình báo, ngươi còn phải phụ trách...
Lục Ly lần lượt phân công cho bốn tên trưởng lão, để mấy người bọn hắn chia nhau quản lí hết thảy sự vụ trong Đồ Thần Điện. Lục Ly không muốn bị những việc vặt này quấn thân, làm chậm trễ tu luyện.
Sau khi để bang chúng tán đi, Lục Ly triệu tập lại bốn tên trưởng lão, cả đám vòng quanh Côn Luân Sơn chuyển mấy vòng, đám trưởng lão không khỏi có chút buồn bực, lại không dám hỏi nhiều.
- Đi chuẩn bị vật liệu bố trận!
Lục Ly quay sang nhìn Triệu Hỉ nói:
- Mặc dù đại trận Côn Luân Sơn cũng tạm được, nhưng chỉ mạnh ở phương diện phòng ngự, chứ không được bố trí huyễn trận và sát trận. Hơn nữa đại trận phòng ngự này cũng tương đối yếu, nếu Nguyệt Ảnh thật muốn dẫn người cường hành tấn công, nửa tháng liền có thể phá mở.
- Ách?
Triệu Hỉ và ba tên trưởng lão còn lại liếc nhau, ai nấy đều hơi ngớ, Triệu Hỉ hỏi:
- Điện chủ, ngài còn biết bố trận?
- Hiểu sơ một chút!
Lục Ly hờ hững nói:
- Trên người ta không có vật liệu bố trận, chỗ các ngươi chắc cũng không nhiều, bởi thế chỉ có thể tùy ý bố trí một cái. Cứ chọn bố trí Thiên Ngục Trận đi, trận này có thể chống đỡ Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới công kích một tháng!
Tê tê!
Bốn tên trưởng lão đồng loạt hít sâu một hơi khí lạnh, rốt cục vị điện chủ này có lai lịch thế nào, tuỳ ý bố trận liền có thể ngăn cản Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới công kích một tháng?
Tiếp sau Lục Ly lại bồi thêm một câu, khiến bốn người triệt để trợn mắt há mồm, Lục Ly nhìn về nơi xa nói:
- Ta còn có thể bố trí một sát trận, Nguyệt Ảnh dám đi vào, nháy mắt liền có thể miểu sát.
Lục Ly được đến tất cả tàng thư của Thiên Linh Tử, còn cả tàng thư Cổ trưởng lão, tàng thư của Thần Khí Các cũng bị hắn nhìn hơn phân nửa. Đống này Huyết Linh Nhi đều đã tham ngộ qua, đồng thời truyền thâu cho hắn, bằng với chính hắn tự thân tham ngộ.
Tri thức lý luận của Lục Ly đã mạnh phi thường, với kiểu đại trận phòng ngự xen lẫn huyễn trận sát trận thế này, hắn có thể tuỳ tiện nghĩ ra mấy trăm loại, chỉ là đa phần đại trận đều có yêu cầu về vật liệu rất nghiêm ngặt. Chính hắn không có vật liệu, Đồ Thần Điện phỏng chừng cũng không có, bởi thế chỉ có thể bố trí ra một loại thích hợp.
Triệu Hỉ đến trong kho hàng lật tìm vật liệu bố trận, mang hết tất cả đến, Lục Ly nhìn qua một lượt, thấy miễn cưỡng cũng đủ dùng, liền bắt đầu mang theo bốn tên trưởng lão bày trận.
Đại trận hắn bố trí ra sẽ bao phủ trọn cả Côn Luân Sơn, bởi thế Trận Cơ được cấu kiến phức tạp dị thường. Trận bố ra quá lớn, chỉ cần một trận thạch sai rồi, rất có thể sẽ dẫn đến sai một ly đi một dặm.
Hắn mang theo mấy tên trưởng lão vòng quanh Côn Luân Sơn mấy chục vòng, thậm chí có tên trưởng lão sinh lòng hoài nghi, Lục Ly là đang bày trận hay đang cố bố nghi trận, phô trương thanh thế?
Ngày thứ hai, Lục Ly phủi tay nói:
- Tốt, xong rồi!
Đám Triệu Hỉ ngơ ngác nhìn quanh, không thấy có bất cứ động tĩnh gì, Triệu Hỉ không khỏi nghi hoặc tròn mắt nói:
- Điện chủ, trận đâu?
- Lên!
Lục Ly quát khẽ một tiếng, tiện tay đánh ra một đạo thần lực, mặt đất dưới chân lập tức sáng lên một đạo quang mang, tiếp đó đạo quang mang kia men theo sườn núi chạy dọc về nơi xa.
Cảnh tượng hệt như dưới đất đang có một con Kim Long du tẩu, cực kỳ đẹp mắt song cũng rất dọa người, khiến mấy tên quân sĩ tuần tra kinh hãi không thôi.
Ong ong!
Không chỉ là một con quang long, dưới đất chậm rãi xuất hiện thêm mấy con quang long du tẩu, xoay vòng quanh khắp Côn Luân Sơn, kim quang nhàn nhạt lan tràn ra, cuối cùng dung hợp lại với nhau, tạo thành một hộ tráo màu vàng, chụp ngược trên đầu Côn Luân Sơn.
- Ồ!