Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đại bộ phận bang chúng bị kinh động, ngơ ngác nhìn lên quang tráo màu vàng giữa không trung, ai nấy đều cảm giác được bên trong ẩn chứa năng lượng cường đại.
Trong hộ tráo ẩn ẩn có tự phù màu ám kim lấp lánh, những tự phù kia nối liền với nhau như một sợi xích sắt, hoàn toàn khóa chặt bầu trời Côn Luân Sơn.
- Thiên Ngục Trận đại thành!
Lục Ly cảm ứng một phen, ngấm ngầm gật đầu, mặc dù lần đầu bố trí đại trận này nên hiệu suất tương đối thấp, song rốt cục vẫn bố trí thành công.
Đại trận này có thể tự mình hấp thu thiên địa linh khí bổ sung năng lượng, lực phòng ngự mạnh hơn Cửu Long Trận nhiều, chỉ cần mất mấy ngày hấp thu thiên địa linh khí, chống đỡ một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bình thường công kích một tháng hẳn không thành vấn đề.
- Triệu Hỉ, ngươi ra ngoài công kích thử xem!
Lục Ly quay đầu hạ lệnh với Triệu Hỉ, kẻ sau bắn ra. Từ bên trong đại trận phòng ngự phóng ra ngoài không hề chịu chút hạn chế nào, điều này khiến ánh mắt mấy tên trưởng lão còn lại đều lộ vẻ kinh nghi, rốt cục trận này có hữu dụng không?
- Ầm!
Triệu Hỉ cũng hoài nghi, bởi thế không dám phóng thích công kích cường đại nhất, sau khi bay ra ngoài đại trận chỉ khẽ đưa tay vỗ tới một cái.
Ầm!
Một tiếng vang trầm thấp, Triệu Hỉ cảm thấy như mình vừa nện phải ván sắt, vòng hộ tráo không có bất kỳ ba động nào, ngược lại tay hắn bị phản chấn hất văng.
- Ồ!
Ba tên trưởng lão không khỏi kinh ngạc, phía ngoài, trong tay Triệu Hỉ hiện ra một thanh trường kiếm, bắt đầu dùng chân ý công kích. Trên trường kiếm sáng lên từng đạo gợn sóng, tiếp đó thủy khí quanh bốn phía bị trường kiếm hấp dẫn, đột nhiên chém xuống, giữa không trung, từng con Thủy Long gào thét bay ra, ầm ầm nện lên hộ tráo.
Phanh phanh phanh!
Từng tiếng trầm muộn vang lên, hộ tráo không chỉ không bị phá mở, thậm chí chẳng hề có chút rung động nào, quả thực cường đại đến đáng sợ.
- Tốt, vào đi, bằng vào chiến lực của ngươi, mặc ngươi công kích mấy vạn năm đều không phá nổi!
Lục Ly nhàn nhạt nói, hắn đánh ra một đạo thần lực, đại trận mờ dần, Triệu Hỉ vội vàng đi vào.
- Mạnh thật!
Triệu Hỉ và ba tên trưởng lão nhìn nhau, trên mặt đều lộ vẻ vui mừng, có đại trận này chí ít có thể bảo chứng Côn Luân Sơn an toàn. Côn Luân Sơn vốn là một nơi Phúc Địa, bên trong có thể dựng dục rất nhiều thần tài, chỉ cần giữ được Côn Luân Sơn, bằng với bảo toàn căn cơ cho Đồ Thần Điện.
- Thần tài!
Nghĩ tới đây, Triệu Hỉ lập tức linh cơ khẽ động hỏi:
- Điện chủ, ngài có thể bố trí Tụ Linh Trận không? Nếu linh khí ở Côn Luân Sơn càng thêm đậm đặc chút, linh dược trong này sẽ sinh trưởng càng nhanh.
- Cái này thì đơn giản!
Lục Ly không bày trận, chỉ lấy ra một chiếc thiết bàn đưa cho Triệu Hỉ nói:
- Đây là Tụ Linh Bàn, ngươi ném vào trong quảng trường, chỉ cần mở ra, linh khí trong Côn Luân Sơn sẽ nồng nặc hơn bên ngoài gấp mấy trăm lần.
- Mấy trăm lần?
Triệu Hỉ và mấy tên trưởng lão không khỏi cả kinh, trước kia Trì Tuấn Phong từng mời người đến hỗ trợ bố trí Tụ Linh Trận ở Côn Luân Sơn, nhưng thiên địa linh khí chỉ có thể nồng nặc hơn bên ngoài năm mươi lần. Lục Ly tuỳ tiện lấy ra một chiếc thiết bàn lại có được thần thông tụ linh cường đại đến vậy.
Triệu Hỉ tuân theo chỉ thị của Lục Ly, đặt viên bàn vào trong quảng trường, sau đó mở ra Tụ Linh Bàn.
Mâm lớn vừa mở ra, thiên địa bốn phía chợt khẽ chấn động, đám người Triệu Hỉ có thể cảm giác được rõ ràng, thiên địa linh khí trong phạm vi ngàn dặm tựa hồ đều bị kéo đến chỗ này, bằng mắt thường cũng có thể thấy được thiên địa linh khí trong quảng trường dần trở nên nồng nặc.
Oa!
Trên quảng trường sớm đã tụ tập rất nhiều bang chúng, cảm ứng được thiên địa linh khí dần trở nên nồng đậm, chúng nhân không khỏi kích động, tân điện chủ quả nhiên lợi hại, đồng thời cũng đích thật một lòng lo nghĩ cho bọn hắn.
Thiên địa linh khí nồng nặc, tốc độ tu luyện thần lực sẽ càng nhanh, hơn nữa thân thể thời gian dài ở trong môi trường thiên địa linh khí nồng đậm như thế cũng sẽ càng thêm cường đại. Thần lực và thân thể mạnh lên, thực lực theo đó đề thăng, phóng thích các loại thủ đoạn công kích hay phòng ngự, uy lực đều sẽ tăng lên.
- Điện chủ quá lợi hại!
- Đúng vậy, vừa rồi Triệu Hỉ trưởng lão đánh mãi mà không phá được thần trận, điện chủ còn nói Triệu Hỉ trưởng lão có công kích mấy vạn năm cũng không phá được, thật là lợi hại!
- Thiên địa linh khí nồng đậm thế này, về sau tốc độ tu luyện có thể tăng lên gấp trăm lần.
- Tốc độ sinh trưởng của linh dược trong dược điền ở hậu sơn cũng sẽ được tăng lên nhiều. Phỏng chừng sau một tháng liền có thể thành thục một nhóm, chậc chậc...
Quảng trường rộ lên tiếng cảm thán, Trì Hi Nhi đi ra, nghe được lời này của chúng nhân, ánh mắt nàng nhìn Lục Ly càng thêm phần sùng bái.
Lục Ly không để ý tới đám bang chúng, mang theo mấy người Triệu Hỉ tiếp tục bận rộn, hắn còn cần bố trí thêm một huyễn trận và sát trận nữa.
Huyễn trận thì đơn giản, sát trận lại rất khó bố trí ra được, nếu bố trí thuận lợi, sát trận chính là đại sát khí để đánh giết kẻ địch tới xâm phạm.
- Quay đầu còn phải kiến tạo một truyền tống trận nối thông tới long mạch. Ừ, chỗ long mạch cũng phải bố trí huyễn trận và sát trận.
Tạm thời Lục Ly không muốn đi khai chiến với Nguyệt Luân Cung, chính hắn muốn đề thăng thực lực cũng cần thời gian. Võ giả Đồ Thần Điện lại tử thương rất nhiều, cường giả cũng chiến tử không ít. Nhất định phải bồi dưỡng thêm một nhóm cường giả, như vậy mới đủ thực lực khai chiến với Nguyệt Luân Cung.
Lục Ly đáp ứng Trì Hi Nhi báo thù thay phụ thân nàng, hắn lại không muốn dùng tới Lôi Thần Nộ, làm thế rất dễ bại lộ thân phận. Bởi vậy chỉ còn cách đề thăng thực lực tổng hợp của bản thân và Đồ Thần Điện, sau đó dẫn người cường hành đánh lên Nguyệt Luân Sơn.
Bỏ ra tận tám ngày, cuối cùng Lục Ly cũng bố trí xong một sát trận, một huyễn trận trên Côn Luân Sơn. Ngoài ra còn kiến tạo một truyền tống trận nối liền với long mạch. Đồng thời bên phía long mạch cũng bố trí xong, hiện tại Côn Luân Sơn và long mạch đã như thùng sắt, nước cũng không hắt vào được.