Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1973 - Chương 1961: Chờ Ca Trở Về

Bất Diệt Long Đế Chương 1961: Chờ ca trở về

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Trong lòng Lục Ly có một mộng tưởng to lớn, đó chính là mang theo một nhóm người giết về Thần Giới, trấn áp tứ đại thế lực siêu thần, sau đó trở thành chúa tể Thần Giới.

Nhân sinh như thế mới không đáng tiếc, như thế mới có thể không để cho người khác chủ tể vận mệnh mình, mới có thể muốn làm gì thì làm, mới có thể tiêu dao thống khoái.

Bởi vậy Lục Ly một mực nghĩ cách để bản thân càng thêm cường đại, để thế lực mình lớn mạnh, dựa vào sức cá nhân thì có thể làm gì? Có thể giết được bao nhiêu người? Hắn tất yếu phải gây dựng thế lực, giờ có cơ hội phát triển lớn mạnh như thế, đương nhiên Lục Ly không muốn lỡ qua.

Vấn đề bây giờ là...

Thần nguyên này phải kiếm thế nào? Kiếm thần nguyên không khó, nhưng nếu không có sách lược thỏa đáng, kiếm được thần nguyên lại chưa chắc đã có mạng để tiêu.

Tỷ như hắn đi Phá Thiên Cung bày trận, nếu sau khi hoàn thành bố trí, Siêu Cấp Đại Năng đối phương chỉ bằng một chiêu liền bắt hắn lại rồi miểu sát thì sao? Đến lúc đó không chỉ không kiếm được thần nguyên, bảo vật trên người cũng sẽ bị Phá Thiên Cung lấy đi.

Còn nữa, Phá Thiên Cung cách bên này tương đối xa, dù Phá Thiên Cung không ra tay, vạn nhất trên đường bị người khác để mắt tới thì sao? Tỷ như cung chủ Thiên Đế Cung đích thân ra tay chẳng hạn...

Bởi thế Lục Ly không thể không đề phòng, rời khỏi Côn Luân Sơn, bằng với tứ phía đều là nguy cơ, lúc nào cũng có thể bị giết. Ngoài ra, hắn kiếm nhiều thần nguyên như vậy, khẳng định sẽ có người hữu tâm để mắt tới, hắn đi Bàn Vương Thành mua thần bia, vừa đi ra liền rất có khả năng lập tức bị diệt...

Chuyện Đồ Thần Điện kiếm lời mấy chục ức thần nguyên nhất định sẽ truyền ra, đến lúc đó đám người Triệu Hỉ đi Bàn Vương Thành mua vật liệu tất sẽ bị để mắt, sớm muộn cũng sẽ xảy ra chuyện.

- Trước cứ làm rồi tính sau!

Lục Ly trầm tư nửa canh giờ, sau đó thình lình đứng dậy, cứ lo trước lo sau thì cuối cùng chẳng làm được gì cả. Một thế lực muốn phát triển lớn mạnh, vậy nhất định phải trải qua gió tanh mưa máu, trải qua vô số trường chiến đấu.

Năm đó ở Đấu Thiên Giới hắn chẳng phải cũng một đường giết đi ra? Bây giờ hắn còn có một tấm vương bài, đó chính là Phi Độ Hư Không, thấy thời cơ không đúng liền tùy thời có thể thoát đi, dù Thần giới Chí Tôn cũng chưa hẳn có thể giết chết hắn.

Đàm phán xong điều kiện, nửa tháng sau người Phá Thiên Cung tới, Đường trưởng lão có chút hối hận. Giờ Phá Thiên Cung cướp trước một bước, Lục Ly lần đầu bày trận nhất định sẽ toàn lực hoàn thành tốt, đại trận Phá Thiên Cung hẳn sẽ không có vấn đề.

Đại trận đầu tiên không vấn đề, đại trận thứ hai liền khả năng sẽ có vấn đề. Tại sao lại nói như vậy? Bởi vì sau khi đại trận đầu tiên được bố trí thành công, Lục Ly rất có thể sẽ bị giết, trên người mang theo ba mươi ức thần nguyên, Phá Thiên Cung há lại không có tâm tư? Các thế lực khác há lại không có ý đồ?

Thất phu vô tội, mang ngọc có tội!

Lục Ly không chỉ có được ba mươi ức thần nguyên mà còn có một loại kỹ nghệ cường đại. Năng lực bố trận của Lục Ly mạnh như vậy, bất kỳ thế lực nào cũng đều muốn thu phục hắn. Nếu mình không dùng được, vậy thì tuyệt đối không thể để người khác dùng...

Bởi vậy Đường trưởng lão không khỏi ngấm ngầm tức giận, nếu giáo chủ bọn hắn quyết đoán thêm một chút, tổng bộ bọn hắn liền có thể thêm một đại trận cường đại, còn rất có thể bắt Lục Ly phục vụ tông phái bên mình.

Lục Ly lại không đi quản Đường trưởng lão đang nghĩ cái gì, hắn vốn định lấy ra một ít thần nguyên để đám người Triệu Hỉ đi mua sắm thần tài, đến sau suy nghĩ lại, cuối cùng quyết định đích thân đi Bàn Vương Thành một chuyến.

Lần trước bọn Triệu Hỉ đã bị người để mắt tới, lần này hắn chuẩn bị mua sắm mấy phần vật liệu tương tự, phải tiêu tốn tận vài ức thần nguyên. Nếu phái bọn Triệu Hỉ đi, vậy thì càng dễ bị người để mắt, đến lúc đó không chỉ thần nguyên, vật liệu không còn, người đều chưa hẳn đã về được.

Phá Thiên Cung tới hai tên trưởng lão, cộng thêm Nguyên trưởng lão, đây chính là ba tên tay chân miễn phí. Mang ba người này đi Bàn Vương Thành mua sắm thần tài, sau đó đến thẳng Phá Thiên Cung, như vậy hiệu suất sẽ càng cao, bọn Triệu Hỉ cũng đỡ phải vất vả.

Lục Ly gọi bốn tên trưởng lão và Trì Hi Nhi tới, dặn dò chút chuyện, đồng thời đưa cho Triệu trưởng lão một ức thần nguyên, để hắn tiếp tục quản lý Đồ Thần Điện.

Hắn còn nói cho Triệu Hỉ biết phương pháp khống chế Vạn Long Tỏa Khung đại trận, để tránh miễn có người đến công chiếm Côn Luân Sơn trong thời gian hắn không hiện diện ở đây.

- Ca, ta muốn đi theo ngươi!

Nghe nói Lục Ly muốn đi Phá Thiên cung, Trì Hi Nhi gần như không chút do dự mở miệng nói, hơn nữa thần sắc còn vô cùng kiên nghị.

Đối với nàng mà nói, hiện tại người thân nhất trên thế giới này chính là Lục Ly và Triệu Hỉ. Đặc biệt là Lục Ly, nàng đã chuyển dời tình cảm với Trì Tuấn Phong lên thân Lục Ly, lúc này Lục Ly muốn đi xa như vậy, hơn nữa ai cũng không biết sẽ xảy ra chuyện gì, nàng làm sao có thể yên tâm?

- Hồ nháo!

Lục Ly lạnh giọng trách mắng:

- Ta ra ngoài làm việc, ngươi đi theo làm gì? Cứ ngoan ngoãn ở lại Côn Luân Sơn, tập trung tu luyện. Côn Luân Sơn vô cùng an toàn, ngươi không thể đi đâu cả.

- Ta muốn đi!

Trì Hi Nhi quật cường ngước mắt nói:

- Ca đi đâu, ta theo đó. Nếu ca không mang theo ta, ta liền len lén đến Phá Thiên Cung.

Lục Ly tức giận, nghiêm mặt nói:

- Không được, việc này không có gì để thương lượng cả, ngươi không thể đi đâu hết. Lần này ta không phải đi chơi, trên đường có thể sẽ gặp nguy hiểm, mang theo ngươi chỉ vướng tay vướng chân, ngươi không nghe lời, ta không nhận ngươi làm muội muội nữa.

- Ca!

Trì Hi Nhi lập tức hoảng, gục xuống đưa tay ôm lấy chân Lục Ly nói:

- Ca ca, ngươi đừng không cần ta, ta nghe ngươi, ta nghe ngươi hết.

Thấy Trì Hi Nhi nước mắt như mưa, Lục Ly cũng hoảng, thần sắc hoà hoãn lại. Hắn ngồi xuống ôm lấy Trì Hi Nhi nói:

- Đừng khóc, đừng khóc, ca cần ngươi, chỉ là ngươi phải nghe ca. Tin tưởng ta, rất nhanh ta sẽ trở lại, ở U Yến chi địa người có thể đánh giết ta không tới năm mươi người đâu!

Bình Luận (0)
Comment