Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Luyện hóa nửa canh giờ, mặt nạ sáng lên quang mang nhỏ yếu, Lục Ly ấn nhẹ nó lên mặt, mặt nạ lập tức bám lấy mặt Lục Ly. Chẳng qua mặt nạ vô cùng nhẹ nhàng, hắn không có chút cảm giác dị thường nào cả. Hắn lấy ra gương đồng nhìn một lúc, phát hiện mặt nạ này rất dễ nhìn, không hề giống loại mặt nạ kim loại cứng rắn, khiến cho khí chất Lục Ly hoàn toàn biến dạng, trở nên có chút tà khí.
- Không biết hiệu quả thế nào? Liệu có được như Nguyên trưởng lão giới thiệu, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bình thường đều không thể thăm dò ra được?
Lục Ly không quá xác định, lại cũng không nghĩ nhiều, mà bắt đầu bế quan tiếp tục tham ngộ không gian sát chiêu.
Đoạn thời gian Lục Ly bế quan trong tiểu thế giới dưới long mạch, sát chiêu này lại có tiến bộ rõ ràng. Từ lần thử nghiệm chỉ bằng hai chiêu liền thiếu chút nữa giết chết Lý trưởng lão thì thấy, lúc này chiến lực Lục Ly đã siêu việt Đại Năng Thần Giới.
Chỉ là thần lực Lục Ly còn chưa tu luyện đủ, linh hồn dự tính cũng không đạt yêu cầu, bởi thế thực lực tổng hợp còn chưa được thăng hoa toàn diện, khí tức cảm ứng được chỉ tương đương với Thần Linh Thượng Bảng.
- Giảo? Đặt tên sát chiêu này là Không Gian Giảo đi, vừa khéo hợp với Không Gian Liệt!
Lục Ly tự mình cảm ngộ sát chiêu, tùy ý đặt cho một cái tên. Sát chiêu này không giống như là chân ý, nhưng bên trong lại ẩn chứa một ít pháp tắc chân ý, hơn nữa Lục Ly cảm thấy nó còn xa mới đạt đến cực hạn, sát chiêu này hẳn là còn không gian rất lớn để tiến bộ.
Bế quan tu luyện, trên đường một mực rất bình tĩnh, trên Phi Loan có tiêu ký Phá Thiên Cung, bởi thế dọc đường bay đi không thấy lão quái nào ra tay. Bằng không Phi Loan bình thường mà bay kiểu này, đoán chừng sẽ bị bọn hắn một chưởng vỗ nát.
Mười ngày sau, Phi Loan dừng ở bên ngoài một tòa cự thành, Nguyên trưởng lão kêu Lục Ly đi ra. Vừa ra ngoài, thần niệm Lục Ly lập tức quét xuống cổ thành bên dưới, khẽ gật đầu.
Xem ra Bàn Vương Thành được kiến tạo cách đây rất lâu, trên tường thành có rất nhiều vết cắt, bên trong rất nhiều kiến trúc xa xưa, trọn cả tòa thành trì mang đến cho người cảm giác rất đặc thù, thành trì này hẳn là đã tồn tại chí ít trăm vạn năm.
Tường thành vô cùng cao lớn, phải cao tới chừng ngàn trượng, cách mỗi trăm trượng lại đứng một tên quân sĩ khoác chiến giáp màu đỏ. Phía trên thành trì có một vòng hộ tráo bán trong suốt cũng màu đỏ, muốn tiến thành chỉ có cách đi vào từ cửa thành.
Cửa thành đứng hơn trăm người, ra vào đều cần lệnh bài, không có lệnh bài thì phải nộp một lượng thần nguyên nhất định. Nếu là cường giả muốn vào thành, đoán chừng sẽ bị xét duyệt thân phận vô cùng nghiêm ngặt, Bàn Vương phủ cũng sẽ âm thầm phái người theo dõi, miễn cho cường giả quấy rối trong thành.
Phi Loan tự nhiên không thể bay vào, Lục Ly và đám người Nguyên trưởng lão bay xuống Phi Loan. Nguyên trưởng lão thu hồi Phi Loan, sau đó dẫn theo bọn Lục Ly bước tới chỗ một tên thống lĩnh nơi cửa thành.
- Diệp thống lĩnh!
Từ đằng xa Nguyên trưởng lão đã nở nụ cười, vòng eo vặn vẹo giống như rắn, khiến Lục Ly nhìn mà không khỏi lắc đầu. Nữ tử này quả nhiên là giao tế hoa, khó trách Phá Thiên Cung sẽ phái nàng đi ra.
- Nguyên trưởng lão!
Diệp thống lĩnh khẽ cười, mặc dù nhìn rất khách khí, trên thân lại luôn có cảm giác cao cao tại thượng. Lục Ly ngược lại có thể hiểu được phần nào, dù gì cũng là người Bàn Vương Phủ, đây chính là một trong chín đại bá chủ của U Yến chi địa.
Hai tên trưởng lão còn lại cũng đi qua chào hỏi, Nguyên trưởng lão chỉ vào Lục Ly giới thiệu nói:
- Diệp thống lĩnh, vị này là điện chủ Đồ Thần Điện, Lục Lẫm. Lục điện chủ, vị này là Diệp thống lĩnh Bàn Vương Phủ.
Lục Ly vội vàng chắp tay nói:
- Gặp qua Diệp thống lĩnh.
Diệp thống lĩnh nhàn nhạt nhìn Lục Ly một cái, khẽ gật đầu, không thốt nửa lời.
Đồ Thần Điện chỉ là tiểu thế lực, loại thế lực như này ở tây nam bộ U Yến chi địa không có một vạn cũng có tám ngàn, Diệp thống lĩnh há lại sẽ đi nhớ kỹ? Đoạn thời gian trước sáu đại thế lực vây công Đồ Thần Điện, mặc dù nhìn có vẻ huyên náo tương đối lớn, nhưng thật ra đối với Bàn Vương Phủ mà nói thì căn bản không phải chuyện to tát gì. Bên ngoài náo thế nào bọn hắn không quản, chỉ cần đừng trêu chọc đến Bàn Vương Phủ là được.
Nguyên trưởng lão và Diệp thống lĩnh lại hàn huyên mấy câu, sau đó dẫn theo ba người Lục Ly tiến vào trong. Bàn Vương Thành không có khác biệt gì quá lớn với các đại thành ở Thần Giới, chỉ là người tương đối nhiều, hơn nữa trên thân mỗi người đều có khí tức hung hãn, nhìn qua liền biết thường xuyên huyết chiến...
Võ giả ở U Yến chi địa là như thế, thường niên đi bên lằn ranh sinh tử, bởi thế khí chất ai nấy đều rất bưu hãn, sát khí trên người cũng đặc biệt nồng đậm.
Trong thành Lục Ly gặp được rất nhiều cường giả, cấp bậc Thần Linh Thượng Bảng đâu đâu cũng có. Đại Năng Thần Giới cũng thường xuyên gặp được, Lục Ly còn phát hiện xa xa có một tên Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới bị một đám người vây quanh.
Tiến vào trong thành, bên này có một quảng trường cực lớn, bốn phía là các đại thành bảo, hiển nhiên nơi đây là khu vực thương mậu trung tâm.
Nguyên trưởng lão dẫn ba người Lục Ly đi đến một khách sạn rất lớn, mỗi người được bố trí ở trong một tiểu viện. Tính cách hai tên trưởng lão còn lại khá là lãnh đạm, gần như không mấy khi bắt chuyện với Lục Ly. Chỉ có Nguyên trưởng lão là đi tới cười nói với Lục Ly:
- Lúc nào đi mua vật liệu? Có cần ta bồi cùng không?
- Không cần, ngươi cứ làm việc của mình đi!
Lục Ly khoát tay nói:
- Ta chỉ cần một ngày là có thể mua xong, quay đầu chúng ta xuất phát đi Phá Thiên Cung luôn.
Lục Ly làm sao có thể để Nguyên trưởng lão đi cùng? Đến lúc đó chẳng phải mọi chuyện đều lộ hết? Mua vật liệu chỉ cần mấy ngàn vạn thần nguyên, lại thu của Phá Thiên Cung ba mươi ức, cung chủ Phá Thiên Cung biết được sẽ nghĩ thế nào?
- Được rồi!
Nguyên trưởng lão lắc lắc mông đít rời đi, đến cửa còn không quên quay đầu cười nói:
- Nếu đêm xuống quá tịch mịch, cứ gọi ta, ta tới uống rượu với ngươi, đúng rồi, họ tên đầy đủ của ta là Nguyên Thường Thường.