Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 1976 - Chương 1965: Bàn Vũ Thấm

Bất Diệt Long Đế Chương 1965: Bàn Vũ Thấm

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Nữ tử an tĩnh đứng sau lưng chúng nhân, giống như một tên tùy tùng, nàng cũng đang dùng thần niệm thăm dò Tiểu Bạch, xem ra có vẻ rất hứng thú với việc cứu trị Tiểu Bạch.

- Đây là thương đến sinh mệnh bản nguyên, dẫn đến linh hồn kích hoạt trạng thái tự bảo hộ nên mới một mực ngủ say bất tỉnh!

Mấy tên Dược Sư thay phiên thăm dò một phen, một tên lão giả đưa ra suy đoán. Nữ tử kia yên ắng đi tới, đưa tay lên thân Tiểu Bạch kiểm tra một phen, sau đó lại an tĩnh đứng ở một bên.

- Ừm!

Suy đoán này giống hệt suy đoán của Tuyết Thánh Nữ năm đó, Lục Ly vội lo lắng dò hỏi:

- Có thể cứu trị không? Có thể khiến nó lập tức tỉnh lại không?

- Cái này...

Một tên lão giả lông tóc bạc trắng nhíu mày nói:

- Ngươi là người trước kia muốn mua Tử Diễm Diệp đúng không? Nếu dùng loại linh dược này đúng là có tỉ lệ rất lớn khiến nó tỉnh lại. Chẳng qua hiện tại chỗ chúng ta không có loại linh dược này, nếu muốn cứu trị, chỉ có thể sử dụng Băng Linh Thảo. Nhưng Băng Linh Thảo rất đắt, dùng để cứu chữa một con linh thú, cá nhân ta cảm thấy không đáng...

Tiểu Bạch được Lục Ly mang tới từ nhân gian, không giống linh thú mà càng giống như là sủng vật. Tử Diễm Diệp giá trị mấy ngàn vạn thần nguyên, Băng Linh Thảo khẳng định sẽ càng đắt, ở trong mắt đám Dược Sư này, dùng nhiều thần nguyên như vậy đi cứu chữa một con linh thú không mấy giá trị, khó miễn cảm thấy không đáng...

Lại nói, khí tức Lục Ly không mạnh, nhìn cũng không giống là công tử đại thế lực, khí tức sinh mệnh còn rất trẻ, có thể mang trong người bao nhiêu thần nguyên?

- Băng Linh Thảo?

Lục Ly nhíu mày, trong lòng lại đang suy tính liệu có phải Bàn Vương Điện muốn gài mình? Chẳng qua hắn không chần chờ quá lâu, nhìn sang lão giả kia hỏi:

- Băng Linh Thảo cần bao nhiêu thần nguyên? Ngươi có thể bảo đảm cứu sống được nó?

- Chỉ cần dùng Băng Linh Thảo, khẳng định không vấn đề!

Lão giả rất xác định nói, sau đó nhìn sang Diệp Khai nói:

- Còn về giá cả Băng Linh Thảo, ngươi phải hỏi Diệp quản sự.

- Băng Linh Thảo rất trân quý, là linh dược siêu phẩm!

Diệp Khai thoáng chút ngập ngừng, nói:

- Loại linh dược này tối thiểu cũng phải năm ức thần nguyên trở lên, vị tiểu ca này, ta cảm thấy đây chỉ là một con sủng vật mà thôi, thực sự không đáng bỏ ra năm ức thần nguyên.

Nếu là muốn cứu thân nhân hoặc một con linh thú đặc biệt cường đại, tiêu tốn mấy ức thần nguyên cũng là điều có thể hiểu được. Nhưng Tiểu Bạch rõ ràng chỉ là một con sủng vật, lại cần tiêu tốn năm ức thần nguyên đi cứu trị, có là ai cũng đều cảm thấy không đáng giá.

- Cứu!

Lục Ly khua tay, quả quyết nói:

- Tiểu Bạch không phải sủng vật, mà là huynh đệ cùng trưởng thành, cùng chiến đấu với ta. Năm ức thần nguyên... ta ra, đừng nói năm ức, nếu được, chỉ cần cứu sống Tiểu Bạch, năm trăm ức hay năm ngàn ức ta đều đưa!

Nghe được lời chém đinh chặt sắt này của Lục Ly, chúng nhân không khỏi động dung. Rốt cuộc nếu đổi lại là bọn hắn, khẳng định sẽ không quyết đoán được như Lục Ly, phải biết, năm ức thần nguyên có thể mua được rất nhiều bảo vật...

- Vị công tử này thật khí phách, Diệp quản sự, ngươi chiết khấu cho hắn ba mươi phần trăm đi.

Một tiếng nói mềm nhẹ khẽ vang lên, nữ tử áo xanh một mực đứng ở bên cạnh đột nhiên mở miệng.

Lục Ly có chút kinh ngạc, ánh mắt quét qua, trong lòng ngấm ngầm kinh hãi, nữ tử này là ai? Vừa mở miệng liền chiết khấu ba mươi phần trăm? Đây chính là cho không hắn hơn một ức thần nguyên.

- Được rồi!

Chuyện khiến Lục Ly càng thêm chấn kinh chính là, Diệp Khai lại gật đầu đáp ứng. Lúc này Lục Ly mới chăm chú đánh giá nữ tử trước mắt, mới đầu hắn không quá đặc biệt chú ý, nhưng giờ nhìn kỹ mới phát hiện, khí chất người này cực kỳ đặc biệt.

Ôn uyển như ngọc!

Đây chính là đánh giá mà Lục Ly cảm giác được, nữ tử này đứng đó, như là một đóa thược dược, mới nhìn qua có lẽ sẽ không để ý, phải nhìn kỹ mới phát hiện ra sự mỹ lệ của nàng.

Người này mang khăn che mặt, dáng người không nóng bỏng được như Lạc Hoàng, song cũng rất cân xứng, càng nhìn càng quyến rũ. Quan trọng nhất là khí chất của nàng, chỉ cần nhìn kỹ một chút liền sẽ cảm thấy rất thoải mái, tựa hồ mang đến cho người ta cảm giác an nhàn từ tận sâu trong linh hồn.

- Xem ra người này rất có thể là tiểu thư gia tộc Bàn Vương, bằng không không khả năng vừa mở miệng liền chiết khấu cho ta hơn một ức thần nguyên được.

Lục Ly dần đoán ra được, hắn chân thành khom lưng, nghĩ nghĩ một lát sau đó lấy xuống mặt nạ, lộ ra chân dung lần nữa chắp tay nói:

- Lục Lẫm đa tạ tiểu thư.

- Lục Lẫm?

Vị tiểu thư kia nhìn Lục Ly mấy lần, hai hàng chân mày khẽ nhíu lại, nói:

- Ta nhớ có một người tên Lục Ly cũng tóc trắng, đoạn thời gian trước từng dẫn lên huyên náo rất lớn ở Thần Giới, người đó có quan hệ gì với ngươi không?

Giọng vị tiểu thư này rất êm tai, mềm nhẹ như chim sơn ca ngâm xướng, nghe ngữ khí tựa hồ chỉ thuận miệng hỏi vậy thôi, chứ không phải thật hoài nghi Lục Ly chính là cái tên Lục Ly ở Thần Giới kia.

Chẳng qua nghe nàng nói vậy, Diệp Khai lại nghi hoặc nhìn sang Lục Ly. Rốt cuộc khí tức Lục Ly không mạnh, hơn nữa trước giờ còn chưa từng gặp qua ở tây nam bộ U Yến chi địa. Cũng chưa nghe nói qua về cái tên Lục Lẫm, càng không phải là công tử đại gia tộc gì cả, lại có được nhiều thần nguyên như thế, tất cả điều đó khiến cho Diệp Khai khó tránh khỏi có chút hoài nghi

- Ha ha!

Lục Ly khẽ cười một tiếng, hờ hững nói:

- Ngươi cảm thấy với chút thực lực này của ta liệu có thể đại náo Thần Giới được ư? Tiểu thư nói đùa.

Diệp Khai nghĩ nghĩ, lập tức thầm nhủ mình hồ đồ, cái tên Lục Ly kia hắn cũng nghe nói qua, ở Thần Giới từng dẫn lên huyên náo đến độ Thần Tượng Tông đều không xuống đài được, thậm chí mấy Thần Giới Chí Tôn truy sát đều không giết được. Khí tức sinh mệnh tên thanh niên trước mắt này yếu như vậy, làm sao có thể là Lục Ly đại danh đỉnh đỉnh ở Thần Giới?

- Lục Lẫm đúng không...

Diệp Khai khoát tay nói:

- Phiền ngươi giao trước thần nguyên, ta lập tức phái người đi lấy Băng Linh Thảo.

Bình Luận (0)
Comment