Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly cũng không nói nhiều, trực tiếp lấy ra thần nguyên giao cho Diệp Khai, sau đó chắp tay nói:
- Thấm tiểu thư, Diệp quản sự, ngày tháng còn dài, sau này còn gặp lại, Lục mỗ có việc đi trước một bước.
Bàn Vũ Thấm không giữ lại, chỉ khẽ gật đầu nói:
- Lục công tử, sau này có thời gian nhất định phải tới chơi, ngươi cứ trực tiếp tìm Diệp Khai là được, hắn sẽ mang ngươi tới gặp ta.
- Được!
Lục Ly chỉ đáp một chữ, sau đó lần nữa chắp tay, quay người đi theo thị nữ ra bên ngoài.
Diệp Khai không đưa tiễn Lục Ly, hắn để đám người Điền lão đi xuống, lúc này mới cất tiếng dò hỏi:
- Thấm tiểu thư, sao ngài coi trọng người này như thế, chẳng lẽ hắn thật chính là vị kia?
- Tuyệt đối không thể tiết lộ ra ngoài tin tức về hắn!
Ngữ khí Bàn Vũ Thấm kiên định dị thường, hạ lệnh nói:
- Dù là phía gia tộc cũng không thể báo cáo, ngươi đừng hỏi nhiều, dặn Điền lão và tất cả mọi người, tin tức về người này là tuyệt mật, bất kỳ ai dám cả gan tiết ra ngoài, giết không cần luận!
- Vâng!
Diệp Khai vội vàng lĩnh mệnh đi xuống, Bàn Vũ Thấm một mình đứng đó, ánh mắt lộ ra ý cười nhàn nhạt, khẽ thì thào:
- Yêu nghiệt Thần Giới chạy tới U Yến chi địa, liệu có thể quấy đục đầm nước đọng U Yến chi địa này không? Liệu có thể cũng náo cho U Yến chi địa trời long đất lở không? Thật đáng để mong đợi...
Lục Ly mang Tiểu Bạch về lại thành bảo, chơi đùa với Tiểu Bạch suốt gần nửa canh giờ, sau đó còn lấy ra nguyên một đống thần tài, hỏi Tiểu Bạch:
- Tiểu Bạch, ngươi thích thần tài nào, thấy ngon cứ việc ăn hết mình!
Đồ ăn của Tiểu Bạch tương đối đặc thù, trước kia thì ăn Hồn Tinh, còn hấp thu lôi điện, bởi thế Lục Ly cũng không biết nó muốn ăn thứ gì, bèn dứt khoát lấy ra rất nhiều thần tài, mặc Tiểu Bạch tuỳ ý lựa chọn.
Hí hí...
Tiểu Bạch vui sướng nhảy dựng lên, sau đó nhào vào trong đống thần tài, trái nhìn phải ngửi, móng vuốt nhỏ lật qua lật lại, rất nhiều thần tài nó đều không có hứng thú, trực tiếp ném sang một bên.
Hí hí!
Tiểu Bạch đột nhiên tìm đến một loại tinh thạch màu trắng, miệng nhỏ gặm mấy cái, lập tức hưng phấn kêu lên, sau vài ngụm liền nuốt chửng viên tinh thạch kia.
- Vân Thủy Tinh!
Lục Ly nhận ra loại thần tài này, đây là một loại tinh thạch không tính trân quý, cũng không tính phổ thông. Một viên tinh thạch có giá ước chừng mười thần nguyên, nếu mỗi ngày Tiểu Bạch ăn trăm viên, vậy chính là hơn ngàn thần nguyên...
- Ăn đi!
Lục Ly dọn toàn bộ Vân Thủy Tinh sang một bên, kiểm đếm một phen, thấy có chừng hơn ngàn viên, hắn nghĩ nghĩ rồi hỏi:
- Tiểu Bạch, ngươi thích ăn loại đá này?
Ánh mắt Tiểu Bạch đảo qua đống thần tài một lượt, còn bới ra, cuối cùng móng vuốt vẫn ôm chặt Vân Thủy Tinh không thả.
- Vậy được, ngươi cứ ăn thoải mái!
Lục Ly vung tay lên, hắn đi ra ngoài nhờ thị nữ đi mua ba vạn viên Vân Thủy Tinh, mấy chục vạn thần nguyên đối với Lục Ly mà nói thì không tính là gì, chỉ cần Tiểu Bạch vui, dù nó có ăn mấy trăm vạn thần nguyên mí mắt Lục Ly cũng không nháy lấy một lần.
Thị nữ ra ngoài cầu vấn Diệp Khai, Diệp Khai rất sảng khoái trực tiếp đưa cho Lục Ly ba vạn viên Vân Thủy Tinh, thứ này không mấy đáng tiền, xem như là bán mặt mũi cho Lục Ly. Chỉ với hai câu Bàn Vũ Thấm đã chiết khấu cho Lục Ly mấy ức thần nguyên, vài chục vạn thần nguyên thì đã tính là gì?
Làm xong hết thảy, Lục Ly đi tìm Nguyên Thường Thường, nói tùy thời có thể lên đường, vật liệu hắn đã chuẩn bị xong. Nguyên Thường Thường sợ đêm dài lắm mộng, lập tức quyết định đi ngay, rốt cuộc sớm kiến tạo xong Vạn Long Tỏa Khung đại trận ngày nào thì Phá Thiên Cốc càng thêm an toàn ngày đó, tổng bộ Phá Thiên Cung nằm ngay trong Phá Thiên Cốc.
Bốn người đi ra thành trì, ngồi Phi Loan chiến xa một đường đi tới, Lục Ly vừa lên Phi Loan liền tiến vào trong khoang thuyền, còn mở ra cấm chế. Chơi đùa một trận với Tiểu Bạch, Tiểu Bạch ăn xong trên trăm viên Vân Thủy Tinh liền ngủ say. Nó mới vừa tỉnh lại, thân thể còn khá là suy nhược, giờ nuốt chửng nhiều năng lượng như vậy, tự nhiên cần có thời gian để tiêu hóa.
Từ đây tới Phá Thiên Cung cần thêm bảy tám ngày, đấy còn là trong hình huống ngồi Phi Loan, đủ thấy Phá Thiên Cung cách Bàn Vương Thành xa cỡ nào.
Lục Ly tiếp tục bế quan tu luyện, lĩnh hội sát chiêu Không Gian Giảo, đồng thời tu luyện thần lực và đề thăng linh hồn. Tốc độ tu luyện thần lực tương đối chậm, linh hồn lại tăng trưởng rất nhanh, bởi vì lúc này đan dược hắn dùng là đan dược đỉnh cấp của Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới.
Bế quan không thời gian, bảy tám ngày trôi qua chỉ như một cái chớp mắt, bên ngoài Nguyên Thường Thường đã xúc động cấm chế, Lục Ly bất đắc dĩ đứng dậy đi ra.
Phi Loan đi đến bên ngoài một sơn cốc cực lớn, sơn cốc này lớn hơn xa Thần Khí Cốc, ba mặt sừng sững ba ngọn núi cao nhập mây. Chính diện sơn cốc là một bức tường thành cao tới ngàn trượng, trọn cả sơn cốc rộng chừng ngàn dặm, từ xa xa nhìn lại thấy toàn là thành bảo lầu các và trang viên, ngoài ra còn có rất nhiều đại thụ che trời, phong cảnh tươi đẹp dị thường.
Phá Thiên Cung!
Ba chữ lớn trên cửa thành lấp lánh kim quang, trên tường thành đứng thẳng từng hàng quân sĩ y giáp sáng bóng, từng chi tiết nhỏ đều biểu hiện rõ sự cường đại của Phá Thiên Cung.
Két két .
Cửa thành mở rộng, một lão giả râu dài áo hoa dẫn theo một đám người đi ra, hai hàng quân sĩ ngoài cửa thành lập tức khuỵu gối quỳ xuống quát khẽ nói:
- Gặp qua phó cung chủ, gặp qua chư vị trưởng lão!
Lúc này Lục Ly và đám người Nguyên Thường Thường mới nhảy xuống Phi Loan, hắn nhìn lướt qua lão giả râu dài áo hoa, trong lòng khẽ chấn động.
Phá Thiên Cung rất biết lôi kéo nhân tâm, đích thân phó cung chủ đi ra nghênh đón, vị này vừa nhìn liền biết là cường giả Siêu Cấp Đại Năng, hơn nữa còn dẫn theo mười mấy vị trưởng lão, tính là cấp đủ mặt mũi cho Lục Ly.
Nguyên Thường Thường dẫn mấy người Lục Ly bước đến nghênh đón tiếp, từ đằng xa Nguyên Thường Thường đã nở nụ cười, tiến lại cung kính nói:
- Thường Thường gặp qua Lộ cung chủ, gặp qua chư vị trưởng lão.