Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đôi mắt đẹp nửa khép nửa hé, trên mặt chất đầy vẻ mê say, thân thể mềm mại khẽ rung động, môi mấp máy phun ra mấy câu mơ hồ nghe không rõ:
- Vào đi, vào đi... cho Ngọc Ngọc đi...
Nghe được câu này, Lục Ly thiếu chút mất đi tự chủ, chỉ muốn vung đi ra, lên trước lại nói. Cùng lắm thì làm một lần ác nhân, cuốn gói cút thẳng.
Ông!
Ngay lúc Nguyên Ngọc Ngọc gọi mời, cấm chế trong phòng đột ngột sáng lên, quang mang chói mắt kéo Lục Ly và Nguyên Ngọc Ngọc ra khỏi cơn động tình.
Trong mắt Nguyên Ngọc Ngọc chớp qua một tia lệ sắc và sát ý, thời khắc then chốt như thế, sắp nắm xuống Lục Ly đến nơi, là đứa ngu nào to gan lớn mật, dám đến quấy rầy chuyện tốt của nàng...
Lục Ly lại như trút được gánh nặng, ngấm ngầm thở phào một hơi, vừa rồi thiếu chút đã xát ra hoa lửa. Một khi phát sinh quan hệ mang tính thực chất với Nguyên Ngọc Ngọc, đàm phán sau đó liền khó làm, muốn đi cũng không dễ.
Dù cho đang rất không vui, Nguyên Ngọc Ngọc vẫn phải đành chịu đứng dậy chỉnh lý y bào. Nàng quay sang nhìn Lục Ly một cái, sau đó mới mở cửa phòng, lạnh giọng hỏi:
- Chuyện gì?
Đứng ở phía ngoài là Nguyên Thường Thường, nàng thấy nét mặt Nguyên Ngọc Ngọc tràn đầy ý xuân, tự nhiên biết vừa rồi đang làm chuyện không hợp với tuổi thiếu nhi, chỉ là không biết đã làm thật hay chưa...
Nàng không dám nhìn nhiều bên trong, vội chắp tay nói:
- Cung chủ, vừa rồi Vạn Long Tỏa Khung đại trận đột nhiên không ngừng lấp lánh quang mang, chúng ta sợ xảy ra chuyện, nên mới đành phải tới mời Lục điện chủ đi xem!
- Hả?
Lục Ly đứng lên, sắc mặt ngưng trọng bước ra bên ngoài, vừa đi vừa nói:
- Còn có chuyện này? Để ta đi xem xem!
Vạn Long Tỏa Khung đại trận sẽ không vô duyên vô cớ lấp lánh quang mang, trừ phi có người công kích đại trận. Vừa rồi Nguyên Thường Thường đã bẩm báo rất chi tiết, đại trận đột nhiên không ngừng lấp lánh, đây rõ ràng là phải có người công kích.
Trên thực tế!
Đại trận không ngừng lấp lánh là do Lục Ly động tay chân, trước kia lúc bày trận Lục Ly đã âm thầm bố trí xong xuôi, vừa rồi lúc Nguyên Ngọc Ngọc rửa chân cho hắn, hắn liền quyết định chủ ý.
Lúc ngồi dậy, chiếc ngọc phù kia không phải không cẩn thận ngồi nát, mà là hắn cố ý làm nát. Ngọc phù vừa vỡ, sẽ kích hoạt tiểu cơ quan Lục Ly bố trí trước đó, tiếp sau, Vạn Long Tỏa Khung đại trận lập tức lấp lánh không ngừng.
Người bên ngoài không biết đã xảy ra chuyện gì, sợ hãi đại trận có vấn đề. Bởi thế mặc dù Nguyên Thường Thường đoán được đương thời Nguyên Ngọc Ngọc và Lục Ly chính đang làm chuyện cẩu thả, song vẫn đành phải tới quấy nhiễu hai người.
Lục Ly đi điều tra một phen, rất nhanh liền đưa ra kết luận, là do trước đó trong Phá Thiên Cốc còn có một tiểu pháp trận chưa được phá đi, thế là dẫn đến xung trận. Chẳng qua Lục Ly đã xử lý, sau này sẽ không còn vấn đề tương tự thế nữa.
- Ài...
Nguyên Ngọc Ngọc nghĩ nghĩ rồi gật đầu nói:
- Đúng là còn một pháp trận ẩn hình, là ta sơ sẩy.
Nguyên Ngọc Ngọc không giải thích cụ thể, thực ra pháp trận kia là dùng để giám thị đệ tử Phá Thiên Cung, lúc này đang có nhiều trưởng lão như vậy tại trường, nàng không tiện nói ra thật tình.
Náo loạn một trận, Nguyên Ngọc Ngọc không còn tâm tình tiếp tục đi câu dẫn Lục Ly, chỉ để bọn Nguyên Thường Thường ở lại xử lý với Lục Ly, còn chính mình thì lẳng lặng lướt đi.
Lục Ly không quay về nghỉ ngơi mà đợi sau khi đám Lộ Trường Hà đi rồi mới quay sang Nguyên Thường Thường hỏi:
- Nguyên trưởng lão, cái kia... lúc nào thì đưa ta số thần nguyên còn lại?
- Ách, chuyện này...
Nguyên Thường Thường không ngờ Lục Ly lại đột nhiên hỏi tới chuyện này... trong lòng nàng âm thầm cười lạnh, vốn Nguyên Ngọc Ngọc cũng không định thanh toán số thần nguyên còn lại. Chẳng phải vừa nãy Lục Ly thiếu chút đã lên giường ngủ với Nguyên Ngọc Ngọc rồi ư? Sao giờ lại hỏi đến chuyện thần nguyên, chẳng lẽ hắn sợ ngủ Nguyên Ngọc Ngọc, bên này liền không thanh toán nốt...
Có mấy lời Nguyên Thường Thường không thể nói ra miệng, nàng thoáng ngập ngừng một lúc rồi đáp:
- Việc này cần hỏi trước cung chủ một tiếng cái đã, ta sẽ mau chóng trả lời ngươi. Lục điện chủ yên tâm, số thần nguyên đáp ứng ngươi chắc chắn sẽ không thiếu.
- Vậy là được!
Lục Ly khẽ gật đầu nói:
- Lấy được thần nguyên, ta cũng tính là có cái để ăn nói với các huynh đệ Đồ Thần Điện, trong lòng cũng yên tâm phần nào. Đồng thời có thể toàn lực tập trung ổn định Vạn Long Tỏa Khung đại trận, bảo đảm không chút sơ sót.
Ý vị uy hiếp trong lời này rất mạnh, không đưa thần nguyên, hắn liền sẽ không toàn lực xử lý, không thể cam đoan Vạn Long Tỏa Khung đại trận là hoàn hảo. Đến lúc đó Vạn Long Tỏa Khung đại trận xảy ra vấn đề, Phá Thiên Cung sẽ thành lấy giỏ trúc múc nước.
Sắc mặt Nguyên Thường Thường khẽ biến, nhưng rất nhanh sau đó liền mỉm cười, đứng dậy nói:
- Ta đi xin ý kiến cung chủ, ngài hơi đợi.
Nguyên Thường Thường lắc lắc mông đít rời đi, rất nhanh đã ngoặt vào trong một cung điện, nghe nàng nói xong ý đến, nét mặt Nguyên Ngọc Ngọc lập tức trầm xuống.
Nàng không thốt nửa lời, cứ thế trầm ngâm, trong đầu có chút chuyện nghĩ mãi mà vẫn không thông.
Vừa rồi Lục Ly thiếu chút đã lên giường với nàng, thế mà ngay lập tức lại trở mặt vô tình nhắc đến chuyện thần nguyên? Nàng đã hạ thấp tư thái như vậy rồi, thậm chí chủ động gửi thân cho Lục Ly, chẳng lẽ thái độ đó còn không đáng hai mươi ức thần nguyên?
- Muốn được cả người lẫn tiền? Nằm mơ!
Nguyên Ngọc Ngọc cười lạnh, không khỏi có chút phẫn nộ với thái độ không biết điều của Lục Ly, nếu Lục Ly đáp ứng gia nhập Phá Thiên Cung, đừng nói hai mươi ức, có đưa cho hắn bốn mươi ức đều không thành vấn đề.
Chẳng qua uy hiếp của Lục Ly quả thực rất hữu hiệu, nếu Vạn Long Tỏa Khung đại trận xảy ra vấn đề, như vậy mọi công sức trước đó đều thành công cốc, vừa rồi cho Lục Ly sờ soạng cũng thành uổng công.
Trầm tư suốt nguyên một nén hương, sau cùng Nguyên Ngọc Ngọc mới sát khí đằng đằng nói:
- Ngươi đi nói với hắn, thần nguyên có thể đưa, đợi đại trận triệt để ổn định sẽ đưa, mấy ngày này chúng ta cùng ra sức, thử xem có thể mời chào hắn không. Nếu không thể, trên đường hắn đi về, ta sẽ đích thân ra tay bắt lại, muốn cầm thần nguyên của chúng ta, nằm mơ!