Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly không khỏi nhức đầu!
Nếu là mỹ nữ nào khác thì cũng thôi, ủi liền ủi, không có di chứng gì cả. Nhưng mỹ nữ này lại không thể ủi được, ủi sẽ xảy ra chuyện.
Con người Lục Ly trước nay luôn đối xử với nữ nhân của mình rất tốt, nếu lên giường với Nguyên Ngọc Ngọc, lương tâm hắn sẽ bất an, khoan nói không lấy hai mươi ức thần nguyên còn lại, thậm chí khả năng sau này còn sẽ ở lại Phá Thiên Cung.
Bởi thế nữ nhân này không thể dính, Lục Ly cũng không làm được chuyện ăn xong liền trở mặt. Lại nói nữ tử này rõ ràng không đứng đắn, là một đôi giày nát, sâu trong thâm tâm Lục Ly cũng chẳng ưa gì nàng.
Không thể lên giường, vậy chỉ có thể cự tuyệt!
Vấn đề là nếu cự tuyệt, liệu có khiến cho Nguyên Ngọc Ngọc thẹn quá hoá giận, liệu có khiến cho Nguyên Ngọc Ngọc phát hiện thực tế, rằng hắn không muốn gia nhập Phá Thiên Cung mà chỉ đang cố ý kéo dài thời gian.
Vạn nhất Nguyên Ngọc Ngọc thẹn quá hoá giận, hắn không chỉ không được đến hai mươi ức thần nguyên còn lại, phỏng chừng đến cả mạng nhỏ đều khó mà giữ được. Nếu Nguyên Ngọc Ngọc dùng tới thủ đoạn đặc thù, tỷ như nhốt hắn lại, hoặc động tay động chân với linh hồn hắn, vậy e rằng cả đời này hắn chỉ còn nước ở lại Phá Thiên Cung.
Trong lúc trầm tư, Nguyên Ngọc Ngọc đã cởi giày cho Lục Ly, còn lấy ra một chậu nước từ trong không gian giới chỉ, định chuẩn bị rửa chân cho Lục Ly.
Lúc này Lục Ly đang ngồi, từ trên nhìn xuống có thể thấy được gương mặt mang theo một tia ngượng ngùng, một tia vũ mị của Nguyên Ngọc Ngọc, còn có thể nhìn thấy mảnh tuyết trắng cao ngất nơi ngực.
Lục Ly vẫn chưa bức hơi rượu ra, đầu óc có chút mơ hồ, cảm giác được chân mình bị hai cánh tay bắt lấy, nhẹ nhàng xoa vuốt tẩy rửa. Trong lòng hắn khẽ thở dài, nếu là người khác, được Nguyên Ngọc Ngọc hầu hạ như vậy, chắc sớm đã lệ rơi đầy mặt, quỳ xuống tuyên thệ trung thành với nàng. Rốt cuộc một Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới rửa chân cho ngươi, đây là vinh hạnh cỡ nào?
Trong lòng Lục Ly lại không chút gợn sóng, thậm chí còn cảm thấy con người Nguyên Ngọc Ngọc tâm cơ quá nặng. Nếu hắn là người bình thường, đừng nói Nguyên Ngọc Ngọc rửa chân cho hắn, dù hắn có muốn xách giày cho Nguyên Ngọc Ngọc thì cũng không xứng.
Một cung chủ thế lực thượng phẩm, một Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, lại đi rửa chân cho một đại sư pháp trận, chuyện này đặt ở đâu cũng đều hơi quá. Không hợp với thân phận và địa vị của Nguyên Ngọc Ngọc, trừ phi trước kia Lục Ly vốn chính là nam nhân của nàng, vậy thì mới không gì chê trách.
Vì lôi kéo người, không tiếc rửa chân hiến thân cho người khác. Hôm nay nàng có thể làm vậy cho Lục Ly, ngày mai nàng liền cũng có thể làm vậy vì những người khác.
- Nguyên cung chủ, ngươi làm thế này là muốn chiết sát Lục mỗ?!
Đợi sắp rửa chân xong rồi, Lục Ly mới cười khổ nói, trong lòng lại đã có chủ ý. Bên kia Nguyên Ngọc Ngọc lấy ra khăn mặt lau chùi sạch sẽ cho Lục Ly, đặt hai chân hắn lên giường, sau đó nói:
- Lục công tử nằm đi, Ngọc Ngọc bóp chân giúp ngươi, ngươi có đại ân với Phá Thiên Cung chúng ta, Ngọc Ngọc làm chút chuyện thế này có tính là gì.
Nguyên Ngọc Ngọc đưa tay đè Lục Ly xuống, sau đó ngồi lại bên giường, mỉm cười nhìn Lục Ly, hai tay nhẹ nhàng nắn bóp đùi hắn.
Mỹ nhân như ngọc, trên thân tỏa ra mùi thơm nhàn nhạt, thỉnh thoảng lại liếc mắt đưa tình, hai ngọn song phong cao thẳng bởi vì cánh tay lay động là lắc lư không ngừng. Đối diện mỹ cảnh như thế, nếu là người bình thường e rằng đã sớm không cách nào bình tĩnh, nhào tới như ngạ lang sắc quỷ.
Then chốt là thân phận của Nguyên Ngọc Ngọc, nếu chỉ là một mỹ nữ bình thường, mị lực chưa hẳn đã lớn đến vậy. Một cung nữ với một đế hậu, dù tư sắc tương đương, cảm giác lại sẽ như trời với đất. Phải biết, đối với rất nhiều võ giả mà nói, Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới chính là tồn tại chí cao vô thượng, chỉ có thể ngưỡng vọng, không cách nào tới gần...
Nội tâm Lục Ly khó tránh khỏi có chút xao động, từ lúc tới Thần Giới, hắn luôn phải đối mặt với áp lực cực lớn, lại thêm đã lâu chưa hoan hảo với nữ tử khác. Nguyên Ngọc Ngọc không nghi ngờ là mỹ nhân cực có lực hấp dẫn với nam nhân, nếu không phải ý chí Lục Ly ý cường đại, lúc này e rằng đã luân hãm...
- Mẹ kiếp
Lúc bóp đùi cho Lục Ly, không biết Nguyên Ngọc Ngọc không cẩn thận hay là cố ý mà khẽ vuốt qua dưới háng Lục Ly một cái. Mặc dù không động tới nơi đó, lại thiêu đốt lên tà hỏa trong người Lục Ly, khiến hắn rõ ràng có chút phản ứng.
- Hì hì!
Nguyên Ngọc Ngọc khẽ cười, nghịch ngợm thè lưỡi, đầu lưỡi màu hồng phấn vươn ra nhìn càng thêm chọc người, lúc này Lục Ly thiếu chút nhịn hết nổi, đưa tay muốn kéo lấy Nguyên Ngọc Ngọc.
Chẳng qua đến giây phút sau cùng, Lục Ly vẫn nhịn được, Nguyên Ngọc Ngọc thấy cánh tay Lục Ly khẽ nhúc nhích, ánh mắt chớp qua một tia vẻ giảo hoạt. Nàng đột nhiên lách người ngồi giữa hai chân Lục Ly, tươi cười quyến rũ nhìn Lục Ly nói:
- Lục điện chủ, cần nô gia hầu hạ ngươi không?
Bờ mông đẫy đà trực tiếp ngồi cưỡi trên thân Lục Ly, còn đang khe khẽ vặn vẹo, tròng mắt Lục Ly thoáng đỏ ngầu, hô hấp cũng trở nên dồn dập.
- Ha ha ha!
Cảm nhận được tình tự đè nén trong lòng Lục Ly, tay ngọc của Nguyên Ngọc Ngọc nhẹ nhàng mơn trớn khắp cơ bắp Lục Ly, sau đó một tay kéo xuống đai lưng, dây váy trượt xuống, lộ ra bả vai, xương quai xanh và chiếc yếm mỏng, đôi song phòng đầy đặn hiện rõ trước mắt, căng tròn đến độ thiếu chút bật cả ra.
Hống...
Lục Ly cũng nhịn hết nổi, bỗng chợt ngồi bật dậy, một tay bắt lấy yếm đỏ kéo mạnh khiến Nguyên Ngọc Ngọc hoàn toàn lõa thể. Đồng thời tay chân miệng hắn đồng loạt hoạt động không ngừng nghỉ, bắt đầu tùy ý đùa bỡn thân thể hoàn mỹ mềm mại của Nguyên Ngọc Ngọc.
Không biết là vô tình hay cố ý, lúc Lục Ly ngồi dậy, chiếc ngọc phù trên lưng bị nện vụn. Nguyên Ngọc Ngọc lại cũng động tình, không để ý tới chi tiết này.
Lục Ly không phải tay mơ hoan trường, các loại thủ đoạn đều rất thuần thục, hôn hít nắn bóp nhất tề xuất ra. Hắn còn chưa bắt đầu làm thật, Nguyên Ngọc Ngọc đã cảm thấy sắp lên đỉnh.