Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bất luận thế lực thượng phẩm nào cũng đều không thể tạo thành uy hiếp đối với Phá Thiên Cung, Phá Thiên Cung tiến có thể công, lui có thể thủ, rất có lợi cho phát triển sau này.
Ông!
Lục Ly đánh ra một đạo lưu quang, Vạn Long Tỏa Khung đại trận tan biến giữa trời, Nguyên Ngọc Ngọc và Lộ Trường Hà bay vụt đi vào. Lục Ly lần nữa đánh ra một đạo lưu quang, đại trận lại xuất hiện, chẳng qua rất nhanh liền ẩn vào không trung.
- Bình thường đại trận này sẽ ẩn đi, một khi có người công kích liền lập tức hiển hiện!
Lục Ly giải thích, sau đó bổ sung thêm:
- Đại trận này còn cần mười ngày để đi vào ổn định, mười ngày sau ta sẽ tăng thêm một chút trận thạch, đến lúc đó khả năng phòng ngự của đại trận còn có thể đề thăng hai thành.
Tê tê!
Mấy tên trưởng lão đồng loạt hít sâu một hơi khí lạnh, khả năng phòng ngự của đại trận còn có thể tăng lên? Giờ đã mạnh vậy rồi, lại đề thăng hai thành thì sẽ còn khủng khiếp thế nào?
Nguyên Thường Thường hỏi thay băn khoăn trong lòng chúng nhân:
- Lục điện chủ, cuối cùng khả năng phòng ngự có thể đạt tới cấp bậc nào?
Lục Ly liếc nhìn chúng nhân một lượt, khẽ cười nói:
- Không tính quá mạnh, chắc chỉ chống đỡ được Thần Giới Chí Tôn công kích mười ngày liên tục thôi, còn nếu là Siêu Cấp Đại Năng Thần Giới, có đến một vạn tên cũng không thành vấn đề.
Tê tê!
Hiện trường lần nữa vang lên từng hồi tiếng hít thở sâu, Thần Giới Chí Tôn, đó chính là tối cường giả tại Thần Giới, một chiêu từ Thần Giới Chí Tôn có thể diệt đi toàn bộ người Phá Thiên Cung. Mà nghe ngữ khí Lục Ly, đây có vẻ còn chưa phải trận pháp cường đại nhất hắn có thể bố trí ra.
Trên mặt Nguyên Ngọc Ngọc chớp qua một tia đỏ ửng, trong mắt lưu chuyển quang mang, càng thêm phần mỹ lệ động người, nàng cười tủm tỉm hỏi:
- Lục điện chủ, nghe ngữ khí thì ngươi còn có thể bố trí đại trận mạnh hơn.
- Có lẽ vậy.
Lục Ly nhún vai nói:
- Gần đây ta đang nghiên cứu một loại đại trận, nếu có thể kiến tạo thành công, hẳn là có khả năng chống đỡ được Thần Giới Chí Tôn công kích mười năm mà không bị phá!
- Ách!
Chúng nhân cả kinh, nếu thật có thể nghiên cứu ra trận pháp phòng ngự chống đỡ được Thần Giới Chí Tôn công kích mười năm mà không phá, một khi bố trí ở Phá Thiên Cốc, dự tính có thể bảo chứng cho Phá Thiên Cung hưng thịnh muôn đời. Rốt cuộc Thần Giới Chí Tôn đâu thể không ngừng công kích nơi này suốt mười năm?
- Hắc hắc!
Lục Ly khẽ cười nói:
- Loại đại trận như thế mới chỉ nằm trong ý tưởng, khả năng bố trí được ra không lớn, độ khó cũng quá cao, ta chỉ mới đang nghiên cứu mà thôi.
Nếu không có Vạn Long Tỏa Khung đại trận, lời này Lục Ly nói ra chắc chẳng ai tin, nhưng giờ rất nhiều người lại đều tín nhiệm hắn. Lục Ly nói khả năng bố trí ra được đại trận loại này không lớn, nhưng chúng nhân lại chỉ cảm thấy hắn đang khiêm tốn, khả năng bố trí ra được không phải là không có!
- Lục điện chủ vất vả, đi, trước đi nghỉ ngơi, ta đã thiết yến sẵn rồi!
Nguyên Ngọc Ngọc mở miệng, trên mặt nhiều thêm một phần nhu quang.
- Được!
Lục Ly quả thực đã rất mệt, hắn nghĩ nghĩ rồi nói:
- Đại trận này trước cứ bóc mở thế đã, nó cần thêm mười ngày để đi vào ổn định. Nếu mười ngày sau không có vấn đề, vậy liền ổn. Mười ngày sau, ta truyền phương pháp khống chế cho các ngươi.
Mười ngày với cả có thể đề thăng thêm hai thành uy lực, đấy đều là Lục Ly cố ý bậy bạ...
Hiện tại đại trận đã được bố trí thành công, triệt để không còn bất cứ vấn đề gì. Lục Ly nói như vậy tự nhiên là có nguyên nhân, hắn làm vậy là xuất phát từ khía cạnh an toàn, nói đại trận còn chưa triệt để thành công, như vậy bọn Nguyên Ngọc Ngọc mới không dám ra tay với hắn.
Mục đích cuối cùng của Lục Ly chỉ có một, cầm thần nguyên an toàn rời đi, hết thảy thủ đoạn và sách lược đều là vì phục vụ mục đích này.
Tiến vào trong cung điện bạch ngọc, yến hội sớm đã được dọn sẵn, chỗ ngồi vẫn được bố trí như trước, chẳng qua lần này bên người Lục Ly quỳ thêm hai tên thị nữ.
Lần này trên mặt Nguyên Ngọc Ngọc nhiều thêm một phần ý cười, liên tiếp tìm Lục Ly mời rượu, bọn Lộ Trường Hà cũng tương tự, thái độ khi nói chuyện với Lục Ly đều cung kính hơn mấy phần.
Nguyên Ngọc Ngọc bắt đầu hành động, toàn lực mời chào Lục Ly!
Một nhân tài như vậy, thực lực lại không đặc biệt mạnh, chỉ cần mời chào gia nhập liền rất dễ khống chế. Người như thế biết đi đâu để tìm? Giờ xuất hiện một tên, các nàng còn không cố sống cố chết mời gọi cho bằng được?
Đồ ăn đêm nay có chút khác thường, rất nhiều món Lục Ly chưa từng nghe qua, một ít thịt ăn vào khiến Lục Ly cảm giác như có dòng nước nóng chảy khắp toàn thân, từ đầu đến chân đều vô cùng thoải mái.
Lục Ly không tiện dùng thần lực bức ra tửu dịch, bị cả đám người cuồng oanh loạn tạc, thay nhau mời rượu. Dù nhục thân hắn có mạnh đến mấy cũng khó mà chống nổi, cuối cùng được hai tên thị nữ dìu trở về phòng.
Đợi thị nữ đi xuống, Lục Ly đang chuẩn bị bức hơi rượu đi ra, có làn gió thơm mát thổi tới, tiếp đó, một thân ảnh yểu điệu đi vào.
Nguyên Ngọc Ngọc tháo xuống trang phục khi nãy, đổi một thân váy dài màu hồng phấn. Đêm nay nàng cũng uống không ít rượu, gương mặt xinh đẹp ráng hồng, dưới ánh nến chiếu rọi càng thêm vẻ mê người. Hai mắt hàm xuân, lúc đi đường eo rắn vặn vẹo, bờ mông đầy đã lay động trái phải, phong tình vô hạn.
- Lục điện chủ, ta giúp ngươi cởi giày.
Nàng đi đến bên giường, bất ngờ chủ động ngồi xuống, đưa tay muốn cởi giày cho Lục Ly. Lục Ly tỉnh rượu mấy phần, vội vàng ngồi xuống nói:
- Nguyên cung chủ, ngươi muốn ta giảm thọ ư? Không được, không được!
Nguyên Ngọc Ngọc đưa tay bắt lấy chân Lục Ly, ngước mắt lên, mặt đầy xuân tình nhìn Lục Ly nói:
- Lục điện chủ giúp Phá Thiên Cung chúng ta kiến tạo tuyệt thế đại trận, bằng với giúp chúng ta đặt vững cơ nghiệp muôn đời. Đừng nói chỉ là cởi giày rửa chân, dù Ngọc Ngọc có phải làm gì báo đáp cũng là điều hẳn nên.
- Đến rồi!
Trong lòng Lục Ly hơi lạnh, biết Nguyên Ngọc Ngọc đã vung đi ra, chuẩn bị không tiếc bất cứ giá nào nắm xuống chính mình.